Tui - Người Cá, Siêu Hung

Chương 8

Tiết mục có quy định, giữa các tuyển thủ không được đánh nhau.

Nếu không, tuyển thủ bị Ngư Đa Đa làm giận dữ muốn nổ tung đã muốn nhào lên đánh nhau với cậu rồi.

“Đa Đa!”

Tạ Linh quay về từ nhà ăn, vô cùng vui vẻ xách cơm hộp nói với cậu: “Tôi lấy cơm cho cậu rồi nè.”

Ngư Đa Đa đang cuối đầu nhắn tin với Tạ Khâm trên WeChat, nghe thế thì ngẩng đầu lên, hỏi: “Cậu ăn cá hả?”

“Không có.”

Tạ Linh thích ăn cá, nhưng hai ngày trước khi đang ăn cá, cậu ta phát hiện Ngư Đa Đa không vui, cho nên về sau không ăn nữa.

“Cậu yên tâm, cậu là cá nhỏ, về sau tôi sẽ không ăn cá.”

Ngư Đa Đa: “???”

Ngư Đa Đa ngơ ngác, trợn mắt, không tin được mà hỏi: “Cậu nói cái gì?!”

Cậu bị lộ từ khi nào vậy?!

Tạ Linh gãi đầu, trong ánh mắt sợ hãi của Ngư Đa Đa, khờ khạo nói: “Cậu không phải tên Ngư Đa Đa sao? Đó nghĩa là cá nhỏ, về sau tôi sẽ không ăn cá nữa.”

Ngư Đa Đa: “...”

Ngư Đa Đa nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng cũng không nhịn được, đấm cậu ta một cái.

Tạ Linh tự nhiên bị đánh, có hơi tủi thân.

“Cậu đánh tôi làm gì? Tôi còn lấy đùi gà cho cậu nữa đó.”

Ngư Đa Đa mở cơm hộp, bên trong quả nhiên có một cái đùi gà bự.

Ăn cơm ở đây không tốn tiền, từ khi Ngư Đa Đa vào đây, mỗi bữa đều ăn rất nhiều.

Hơn nữa cậu còn chuyên chọn thịt để ăn.

Thịt rất mắc, nếu không phải được ăn miễn phí, cậu cũng tiếc tiền mua.

Đợi ăn no, Ngư Đa Đa vuốt cái bụng căng tròn, cảm thấy bản thân mình có thể tiếp tục làm việc!

“Đi, chúng ta tới phòng âm nhạc luyện tập thanh nhạc thêm chút nữa.”

Bọn họ huấn luyện xong sẽ phải lên sân khấu.

Vòng thứ nhất sắp bắt đầu rồi, Ngư Đa Đa dạo này đang cố gắng luyện tập ca hát hơn.

Tạ Linh đối với Ngư Đa Đa có một chút tin tưởng mù quá và ỷ lại, cho nên Ngư Đa Đa vừa gọi cậu ta, cậu ta đã tung ta tung tăng chạy theo.

Bọn họ vừa đi, một người phía sau đã lên tiếng.

“Sao rồi? Có quay lại cảnh vừa rồi không?”

“Đã quay được.”

Thiếu niên bị gọi tên chia sẻ màn hình cho người bên cạnh xem.

“Ngư Đa Đa bắt nạt thành viên trong nhóm, sai người khác làm việc còn đánh người không lý do.”

“Chúng ta chụp thêm một ít nữa, chỉ cần Ngư Đa Đa dám lên cấp, chúng ta lập tức công bố những thứ này ra ngoài, tới khi đó, mọi công sức của cậu ta sẽ uổng phí!”

Thiếu niên cầm điện thoại quay phim cẩn thận lưu lại mấy hình ảnh vừa chụp được.

Người bên cạnh khó hiểu: “Chiêu này được là được, nhưng Tạ Linh muốn giúp cậu ta làm chứng thì sao đây? Tạ Linh đối xử với Ngư Đa Đa rất ân cần.”