Chương 3: Tớ nghe nói con trai có hầu kết to thì phương diện kia rất mạnh
Bành mới nói xong đã quay lại chào hỏi Từ Thu.
“Về rồi à.”
Kí túc xá của Từ Thu, chỉ có Ô Thuần học cùng khoa nhưng khác lớp với cô, bình thường chỉ có khi đi học nhưng giờ công khai mấy trăm người một lớp thì mọi người mới học chung, còn lại đa số thời gian đều là cô học một mình.
Từ Thu “ừ” một tiếng rồi ngồi xuống, mấy người Bành Anh cũng đã quen cô không nói nhiều nên đã tiếp tục quay đầu lại nói chuyện.
“…Các cậu nói xem sinh viên nam có chất lượng tốt như Tạ Ung khi yêu sẽ như thế nào? Có thể hôn môi bạn gái rồi…”
“Các cậu có phát hiện hầu kết của Tạ Ung rất to không, tớ nghe nói con trai có hầu kết to thì phương diện kia rất mạnh…”
Mặt sau thì Từ Thu không nghe được, cô đeo tai nghe lên, Từ Thu có thói quen vừa ăn cơm vừa xem phim.
Ba giờ chiều, Từ Thu tỉnh lại sau khi ngủ trưa đủ, vừa mới mở di động lên thì nó đã bắn ra đủ loại thông báo khác nhau giống như bị điên rồi, nhưng cơ bản đều là các account marketing hoặc app, nếu không thì cũng là thông báo diễn đàn.
Thông báo từ diễn đàn hội sinh viên nói nói buổi tối đến tổng kết việc đón tân sinh viên, thuận tiện an bài một chút những việc mới của tiệc tối chào tân, mọi người đều phải đi, có tình huống đặc thù thì nên xin nghỉ trước.
Từ Thu nhìn ảnh đại diện của chủ đàn, một tấm ảnh bóng râm của cây xanh, vừ nhìn thì thấy đây căn bản không phải là một tấm ảnh đại diện mà người trẻ sẽ dùng. Sau khi tuyên bố nhiệm vụ sau thì đàn chủ lại gửi thêm.
“Không cần trả lời, đúng giờ buổi tối đến phòng hội nghị.”
Cách màn hình, Từ Thu cũng có thể tưởng tượng ra được gương mặt đoan chính kia sẽ có vẻ mặt không thú vị như thế nào.
Sinh hoạt đã nhàm chán như vậy, thi thoảng còn phải đối diện với một vị chủ tịch càng nhàm chán hơn, Từ Thu cắn cắn răng, đầu quả tim cô bỗng nhiên tê ngứa một chút.
Khi cô xuống giường thu dọn thì nhwuxng người khác còn đang ở trên giường, phía dưới chỉ có mình Bành Anh đang đọc sách. Mỗi học kỳ Bành Anh đều lấy học bổng là một sinh viên chăm chỉ điển hình.
Nhưng Bành Anh vẫn hướng ngoại hơn Từ Thu một chút, ít nhất cô cũng có những mối quan hệ xã hội của mình, còn Từ Thu thì luôn một mình, trong vòng năm mét xung quanh cô không có nam nữ nào đến gần.
Quá mức an phận thủ thường, tựa như một quái thai vậy.
Từ Thu cầm notebook mới mua, khi cô đến phòng hội nghị thì còn cách giờ vào họp hai mươi phút, mới có một nửa số người đến. Từ Thu thu ngồi ở bậc thang giữa, từ góc độ đó của cô vừa lúc có thể nhìn thấy người ngồi bên cạnh đài diễn thuyết, đó là Tạ Ung đang ngồi nghe một trưởng ban nói cái gì đó.
Ăn mặc rất sạch sẽ, là loại trong sáng đẹp trai, hơi mỉm cười một chút thì tóc ngắn màu đen trên trán cũng thuận theo rũ xuống.
Sau khi hội nghị bắt đầu thì chủ tịch diễn thuyết mở màn rồi kết thúc, một đống người nói cái gì đó rồi kết thúc buổi họp, một chữ Từ Thu cũng không nhớ rõ, sau khi đi họp còn phải xem bản phân phối công tác trên diễn đàn.
Sau khi buổi họp kết thúc, các can sự có thể đi về, Từ Thu thấy Qúy Nguyệt bị Tạ Ung kéo lên nói gì đó, sau đó cô ấy nhìn xung quanh một vòng rồi chỉ chỉ về phía cô.
Những người khác đều đi ra ngoài, Tạ Ung ngược dòng mà đi đến cầu thang, anh đi về phía Từ Thu, xung quanh cô đã không còn mấy người, chờ đến khi Tạ Ung đến bên người thì cũng chỉ còn dư lại một mình cô.