Trời Tối Đừng Mở Mắt: Sau Khi Tắt Đèn, Ai Ngủ Chung Với Bạn?

Phần 4 - Chương 6: Ác ma bên gối

21.

Ngay sau đó, tôi nghe thấy tiếng một cú đánh nặng nề.

Tôi lo lắng gọi tên Từ Minh.

Nhưng không ai trả lời.

Ngay sau đó điện thoại bị ngắt.

Tôi nhận ra điều gì đó không đúng, lập tức báo cảnh sát.

Một giờ sau, cảnh sát liên lạc với tôi.

Từ Minh đã chết.

22.

Cục cảnh sát.

Tôi ngồi ở chỗ đó, cực kỳ khẩn trương.

Một cảnh sát nữ rót cho tôi một cốc nước.

Tôi giơ cốc nước lên, ngón tay run rẩy.

Nguyên nhân Từ Minh chết là do vỡ tim và thủng phổi do vật sắc nhọn gây ra.

"Thưa cô, không cần quá căng thẳng, chúng tôi chỉ hỏi mấy vấn đề đơn giản. Nữ cảnh sát nói.

Tôi nhẹ gật đầu, ngón tay co quắp đan lại với nhau.

Cô ấy hỏi mối quan hệ của tôi với Từ Minh, và vài cuộc điện thoại với Từ Minh.

Tôi đều thành thật trả lời.

Ngoại trừ lý do tôi điều tra Lục Đình.

"Trước khi Từ Minh chết, toàn bộ dữ liệu trong máy tính của anh ấy đều bị xóa và làm trống." Cảnh sát ngưng trọng nói.

Tôi đoán rằng có lẽ Từ Minh đã phát hiện một bí mật không nên biết.

23.

Lúc tôi về đến nhà, Lục Đình vẫn đang ngủ say.

Điện thoại của Lục Đình đang sạc pin bên cạnh, phát ra ánh sáng yếu ớt.

Tôi cẩn thận từng li từng tí cầm điện thoại lên, mật mã mở khóa là ngày sinh nhật của tôi.

Điện thoại của Lục Đình cực kỳ sạch sẽ, lịch sử trò chuyện trên WeChat không khác gì với Từ Minh nói, không có bất kỳ thông tin mập mờ nào.

Lúc này điện thoại di động của tôi đột nhiên rung lên.

"Việc đã làm xong."

Một tin nhắn đến từ số điện thoại không xác định đột ngột xuất hiện trong điện thoại di động của tôi.

24.

Hô hấp của tôi dồn dập.

Gọi theo số này, nhưng lại hiển thị là một số trống.

Thời gian nhận được tin nhắn quá mức trùng hợp, khiến tôi không thể không nghĩ đến bốn chữ.

"Mua người gϊếŧ người."

Nhưng tôi không bao giờ muốn Từ Minh chết.

Càng không có khả năng mua người gϊếŧ người.

Có lẽ chỉ là một tin nhắn gửi nhầm mà thôi.

Lúc này, Lục Đình đột nhiên lật người một chút.

Những ngón tay tôi đang cầm điện thoại của Lục Đình trượt xuống.

Ngay lập tức, điện thoại chuyển sang chế độ khác.

Hóa ra tôi vô tình nhấn vào chức năng đi kèm của điện thoại Huawei, nhân bản điện thoại.

Trên giao diện nhân bản, Wechat của Lục Đình chưa đăng nhập.

Tôi mở Notepad.

Tim lại đột nhiên run lên.

[Ngày 15 tháng 9 năm 2021, địa điểm hồ Xuân Minh, Vương Giai Giai, một nhân viên của công ty, chết vì ngạt thở, thi thể chia thành mười tám khối, chưa bị phát hiện.]

[Ngày 15 tháng 10 năm 2021, trong một nhà máy bỏ hoang ở ngoại ô phía bắc, Lý Mộng Mộng, bị bán, bị gϊếŧ bằng vũ khí sắc nhọn, chôn ở gần nhà máy hóa chất, đã bị phát hiện.)

[Ngày 15 tháng 11 năm 2021, sông Bắc Kinh, Chu Khiết, hai mươi tám tuổi, giáo sư, chế vì bị vật nặng đánh nát xương sống, vứt ở sông Bắc Kinh, đã bị phát hiện.]

[Ngày 15 tháng 12 năm 2021, rìa núi Bạch Nhạc, ba mươi lăm tuổi, một bà nội trợ, tử vong vì bị cắt yết hầu, chôn ở rìa núi, không bị phát hiện.]

Khiến cho tôi sốc nhất là lần này, thời gian là hôm nay.

[Ngày 20 tháng 12 năm 2021, ở Ngõ Thải vùng ngoại ô Bắc Kinh, Từ Minh, 29 tuổi, không có nghề nghiệp, chết vì vỡ tim, đã bị phát hiện.]

Tôi ôm mình thật chặt.

25.

Notepad được cập nhật vào một giờ trước.

Ít nhất đã qua hai giờ đồng hồ từ khi tôi đến cục cảnh sát rồi quay về.

Nói cách khác, Lục Đình không hề ngủ quên!

"Hoàn Hoàn, e đang xem gì đó?"

Sau lưng vang lên giọng nói nhẹ nhàng của Lục Đình.