Bút Ký Giải Phẫu Có Thật: Sổ Điều Tra Của Một Pháp Y Về Nguyên Nhân Tử Vong

Phần 6 - Chương 4: Sau khi đứa bé 2 tuổi chứng kiến một vụ Ꮆiết người thì đi theo hung thủ lên núi

Bốn

Quảng Đông năm 2006, thời gian vô vàn vụ án tàn nhẫn xảy ra khiến điện thoại vô tuyến không khi nào là không đổ chuông, giao lộ nào đó lại có vụ xe cướp giật vừa xảy ra. Thông thường thông báo mất tích, đồn cảnh sát hoàn toàn không rút nhân lực để đi kiểm tra.

Chỉ trong khu vực quản lý của tôi ở thì một năm lại có hơn một trăm vụ án mạng. Hơn nữa những vụ án khác cũng không phải là án mạng người chết bình thường. Tôi không ở tại hiện trường thì cũng đang trên đường đến hiện trường.

Dưới mật độ xảy ra án mạng như vậy, vụ án đã nhìn hiện trường ba lần và kiểm tra hài cốt lại hai lần như này nếu không thể nhanh chóng điều tra phá án thì chỉnh lý xong hồ sơ thì rất nhanh sẽ bị nhét vào ngăn kéo.

Hồ sơ vụ án mới sẽ được đặt chồng lên trên nó, thế là một vụ án được đè xuống.

Khi anh Thắng đẩy cửa phòng làm việc xông vào, tôi đang trên bàn họp sắp xếp lại hình thi thể —— gần một trăm bức hình hiện trường hầu như rải khắp một nửa bàn họp.

Anh Thắng gật đầu với tôi một cái. Thân nhân người chết đã tìm được rồi.

Tháng mười ở Quảng Đông vẫn nóng bức, máy điều hòa không khí trong đồn công an chạy ù ù. Thắng ca chau mày nhìn người phụ nữ ăn mặc mộc mạc đứng ở trước mặt, chậm rãi dừng lại chiếc bút đang ghi chép trong tay.

Người phụ nữ nghiêng người về phía trước, hai tay chống trên bàn làm việc nắm chặt lấy khăn giấy. Bà ấy vừa lau khóe mắt vừa gật đầu khẳng định.

Người chết là chồng của người phụ nữ ấy, tên là Đàm Bân, 32 tuổi, là công nhân viên lao động nhập cư, làm chủ quản cho một phân xưởng hãng điện tử nhỏ ở địa phương.

Thi thể đã hóa thành xương có thể chắc chắn được thân phận. Đối với loại vụ án như thế này mà nói thì coi như đã tìm ra được một bước quan trọng nhất.

Nhưng những lời tiếp theo của bà ấy lại khiến sắc mặt mỗi người ở hiện trường càng trở nên khó coi.

"Đúng rồi, Đồng Đồng cũng không thấy đâu nữa. Các người có tìm thấy Đồng Đồng của tôi không?"

Khi Đàm Bân lần cuối cùng rời khỏi chỗ ở thì còn có con trai anh ta cũng đi ra khỏi nhà cùng anh ta. Là một bé trai 2 tuổi, tên Đồng Đồng.

Hiện trường vụ án còn có một đứa bé ư?

Anh Thắng cảm thấy cổ họng mình khát khô, anh ấy đưa tay cầm ly nước bên cạnh một hơi uống cạn. Tôi thấy trên lưng anh ấy càng đổ nhiều mồ hôi hơn.

Bộ dạng người phụ nữ ngồi đối diện đã héo khô, cả người chỉ còn lại một tia sáng trong đôi mắt, tia sáng khẩn cầu, mong đợi.

Tôi và anh Thắng cũng không dám nhìn thẳng.

Nhưng gần đây trong khu vực quản lý không nhận được thông báo nào phát hiện thi thể trẻ em, cũng không có người báo án phát hiện trẻ em thất lạc, Như vậy thì hoặc là chúng ta vẫn chưa phát hiện ra thi thể đứa bé, hoặc chính là đứa bé đã bị người ta dẫn đi rồi.

Cha Đàm Bân đã bị người ta sát hại hơn một tháng thì đứa trẻ tuổi này còn có hy vọng sao?

Anh Thắng nắm chặt bút trong tay rồi ngẩng đầu lên nhìn mẹ đứa bé: "Chúng tôi sẽ tìm được hắn ta, nhất định tìm được."