Bút Ký Giải Phẫu Có Thật: Sổ Điều Tra Của Một Pháp Y Về Nguyên Nhân Tử Vong

Phần 5 - Chương 1: Học sinh mất tích trên đường trở về nhà, lưỡi dao làm bếp trong nhà thầy giáo bị cong

Đã gần sáu năm trôi qua rồi, tôi cứ mãi không thể hiểu nỗi, rằng tại sao thầy giáo dạy cấp hai Giang Quốc Sinh lại gϊếŧ hại học sinh.

Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn không thể nào quên được sự lạnh lẽo thấu đến tận xương tủy của mùa hè nóng nực năm ấy.

01.

Bản tin mới đưa tin nhằm một ngày tháng tám của năm 2013 đưa tin, ngày hôm đó là ngày nóng nhất ở tỉnh chúng tôi trong nửa thế kỷ qua.

Tôi đang cởi trần, khoác trên cổ một chiếc khăn mặt dùng để lau mồ hôi, ngồi dưới tầng hầm tràn ngập hơi nước, canh lửa cho chiếc nồi ở bên cạnh mình, không để cho lửa tắt.

Tiếng thiết bị thông gió kêu vù vù vừa để hút đi mùi hôi thối, cũng như là để hút đi luồng khí lạnh từ máy lạnh. Nhiệt độ trong phòng giải phẫu oi bức, ngột ngạt đến mức không thể chịu được.

Tôi đang ninh phần xương khớp mu được lấy từ thi thể của cô bé mà tôi đã tự mình phát hiện ra được vào ban ngày. Cô bé bị kẻ sát nhân chia thành 5 mảnh nhưng không tìm thấy phần đầu và phần tay chân.

Mở nắp nồi ra dòm ngó một lát, nhìn thấy dòng nước đυ.c ngầu sôi cuồn cuộn, tôi bèn giảm bớt lửa đi. Ninh xương là một công việc đòi hỏi tốn nhiều thời gian và công sức, phải để phần xương và phần thịt từ từ tách rời nhau, hơn thế nữa còn không được để chất xương bị biến đổi.

Xương khớp mu là vị trí được những pháp y về nhân chủng học nghiên cứu nhiều nhất, những pháp y với kinh nghiệm phong phú có thể dựa vào hình dạng đặc trưng của chúng mà suy ra được giới tính và tuổi tác của người chết, độ chính xác dựa vào phương pháp này rất cao.

Tôi lại thêm chút nước vào trong nồi rồi tựa vào ghế, nhắm mắt lim dim nhưng cũng không dám ngủ hẳn. Tôi cúi đầu xuống nhìn chiếc đồng hồ đeo tay, đã sắp mười hai giờ khuya rồi.

Vào thời tiết mùa hè hanh khô như thế này, người phải trải qua gian nan không chỉ có duy nhất mỗi tôi.

Thực ra, nghi phạm đã được khoanh vùng một cách rất nhanh chóng, đây vốn dĩ không nên là một ca phức tạp.

Sau khi tôi xác định thân phận của người chết xong, vào một đêm trời oi bức, ngột ngạt, cảnh sát đã tìm thấy thầy giáo dạy cấp hai Giang Quốc Sinh ở thị trấn.

Khi ấy, hắn ta đang ngồi xung quanh chiếc bàn tròn cùng với mấy người đàn ông cởi trần khác, cùng nhau chơi đánh bài. Khi cảnh sát đi đến bàn cờ, Giang Quốc Sinh mỉm cười.

Hắn ta rất láu cá, mãi cho đến lần thẩm vấn thứ tư, hắn ta mới thừa nhận là mình cắt rời thi thể của cô bé học sinh kia, nhưng hắn ta biện bạch rằng cái chết của cô bé chỉ là một sự ngoài ý muốn, sợ bản thân mình giải thích không rõ ràng nên mới quyết định phanh thây.

Để nghiệm chứng những lời mà hắn ta nói, tôi đã đem phần thân và tứ chi của cô bé đi kiểm nghiệm, dù thế nhưng chứng cứ vẫn chưa thể hoàn chỉnh, chỉ có thể chứng minh được rằng có phải cô bé chết do đầu bị chấn thương ngoài ý muốn hay không, từ đầu cho đến cuối cũng không thể tìm ra được.

Giang Quốc Sinh khai rằng, một phần thi thể của cô bé được hắn ta cất vào trong túi xách, rồi hắn ta lại làm đánh rơi mất khi đang trên đường đi vứt xác.

Cũng chính vì câu nói này của hắn ta mà cục đã cho huy động một số lượng lớn lực lượng cảnh sát, trong cái tiết trời cực nóng đã lên đến hơn ba mươi lăm độ, những cái đầu cứ hì hục ngoài đồng ruộng để tìm kiếm chiếc túi xách chứa đựng phần đầu của thi thể.

Trong lúc tìm kiếm chứng cứ, tin tức Giang Quốc Sinh sát hại học sinh đã được lan truyền khắp mọi nơi, những lời đồn nhảm nhí cũng được dựng lên rồi truyền đi một cách nhanh chóng.

Có người chỉ trích cảnh sát chúng tôi rằng cảnh sát chúng tôi không xử lý vụ án một cách tận lực, ngay cả một cái đầu người thôi mà cũng tìm không xong; có người thì lại bảo sở cảnh sát không thi hành nhiệm vụ, rõ ràng là đã bắt được hung thủ rồi, ấy vậy mà cứ mãi kéo dài thời gian xử lý.

Những người đồng nghiệp chúng tôi cũng thừa nhận rằng áp lực càng ngày càng lớn, giống như những xiên thịt nướng trên lửa vào ngày hè, vội vàng gấp rút tìm kiếm từng manh mối một.