Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu

Chương 9: Đến đây đi, hung hăng cắm vào giữa hai chân tôi

Hứa Khả vốn định tìm một khách sạn ở tạm một thời gian để tránh Chu Đại biếи ŧɦái.

Nhưng sau khi cô ngẫm lại, Chu Đại có thể đến trường này, có lẽ quen biết nhiều giáo viên trong đó, có thể sẽ giúp được cô, vì vậy cô đành hủy kế hoạch đi thuê phòng khách sạn.

Ăn cơm ở bên ngoài xong, cô về nhà tắm rửa. Cô suy nghĩ rất nhiều đến chuyện làʍ t̠ìиɦ cùng Chu Đại, nổi da gà hết lần này đến lần khác.

Cô biết đàn ông sẽ thường xuyên tự an ủi, nhưng từ nhỏ đến lớn cô chưa từng làm loại chuyện này, thậm chí không thể tưởng tượng nổi vì sao có người thích làʍ t̠ìиɦ, cũng không hiểu tại sao ở trên mạng lại nói làm chuyện này cảm giác rất sướиɠ.

Nhưng cô không muốn làm đến bước cuối cùng với Chu Đại, còn phải ra điều kiện trước.

Hứa Khả càng nghĩ càng cảm thấy không tốt, cô chạy đến trước gương nhìn bản thân, dáng người cùng khuôn mặt không chê vào đâu được, hơn nữa vừa mưới tắm xong, cô như mỹ nhân thoát ra ngoài, Chu Đại trở về chẳng phải sẽ nói cô cố ý dụ dỗ anh sao?

Nghĩ đi nghĩ lại, cô thay quần áo, còn xịt lên người nước hoa mùi quýt rất nặng.

Chu Đại dường như chỉ thích những đồ có mùi hoa anh đào, cô phải giảm bớt sự hấp dẫn của bản thân.

Ở trên giường chờ đến 12 giờ, người vẫn chưa về, Hứa Khả bất giác chìm vào giấc ngủ. Khi bị tiếng chuống điện thoại đánh thức, cô mơ màng cầm lấy điện thoại, 12 giờ 30 phút rạng sáng.

Chu Đại gọi.

Cuộc gọi này…

Hứa Khả nháy mắt tỉnh dậy, đang do dự chuông vẫn kêu, vì vậy cô liền ấn nghe máy.

“Hiện tại em đang ở nhà sao?”

“Ừ.” Hứa Khả xoa mắt, mới vừa ngủ dậy, giọng nói có chút khàn.

“Tôi về rồi.” Chu Đại nói.

“Chờ tôi một lúc.” Hứa Khả xuống giường, đi dép vào, sửa sang lại quần áo, sau đó đi mở cửa.

Chu Đại đang đứng ở cửa phòng.

Hứa Khả hoảng sợ: “Sao anh lại ở đây?”

Nói xong, cô lại do dự, “Cái kia, mới sáng sớm…Anh…Còn muốn cùng tôi làʍ t̠ìиɦ sao?”

“Muốn.” Chu Đại nhìn cô, “Em suy nghĩ đến đâu rồi?”

“Anh quen biết giáo viên ở trường đó đúng không?” Hứa Khả hỏi.

Chu Đại gật đầu.

Hứa Khả ngửi thấy mùi thuốc sát trùng trên người anh, cô biết anh mới từ bệnh viện về nhà.

Hơn nửa đêm không ngủ mà chỉ muốn làʍ t̠ìиɦ, người đàn ông háo sắc này đúng là không cứu được.

Cô hít sâu một hơi, cuối cùng đưa ra quyết định: “Anh giúp tôi tìm một người, tôi đồng ý làm cùng anh, nhưng anh không thể cắm vào, chỉ có thể cọ xát ở đùi, thế nào?”

Đây vẫn là kết quả nghiên cứu các tư thế làʍ t̠ìиɦ mà cô tìm kiếm cả đêm ở trên mạng, cô phát hiện làʍ t̠ìиɦ không nhất thiết phải cắm vào âʍ đa͙σ, còn có nhiều phương thức khác để đạt được cao trào.

Chu Đại suy nghĩ: “Cũng được.”

Dù sao anh chỉ muốn xác định một chút bản thân có tình ý hay chỉ có xúc cảm với cơ thể của Hứa Khả.

“Tôi muốn tìm người tên Cố Kim, anh phải hứa giúp tôi tìm được cậu ta.”

Hứa Khả nâng tay chỏ lên, làm ra tư thế ngoéo tay.

Chu Đại không nhúc nhích: “Cố Kim là ai?”

“Một người rất quan trọng với tôi, bạn học quen biết từ cấp hai.”

Quan trọng đến mức dù Cố Kim đi đâu, cô đều muốn tìm thấy người để trả thù.

“Được.” Chu Đại không ngoéo tay với cô, anh lập tức đi thẳng vào, “Tìm một người không khó.”

Hứa Khả bỏ tay xuống, nhẹ nhàng đóng cửa lại, không khóa trái, sau đó cô nằm xuống giường, mở hai tay ra nhìn Chu Đại nói: “Đến đây đi, tốc chiến tốc thắng.”

“Không phải thương tiếc cho đùi tôi, anh hung hăng cắm, bắn tinh sớm một chút, chúng tha có thể đi ngủ sớm hơn.”

Cô quay đầu sang một bên, biểu cảm như một người mạnh mẽ sắp chết.

Chu Đại: “…”

Sau mười mấy giây, anh xoa trán: “Hứa Khả, có thể em hiểu nhầm ý của tôi.”

Hứa Khả ngồi dậy, đôi mắt sáng lấp lánh: “Ý của anh là, không muốn làʍ t̠ìиɦ với tôi?”

“Ý của tôi là, em không muốn một số tương tác sao? Như vậy bản thân em cũng có thể sung sướиɠ.”

Hứa Khả nháy mắt như chiếc lá héo úa, nằm thẳng ra sau.

Cô muốn sướиɠ cái gì?

Ở trên người cậu của mình đạt cao trào sao?

Vẫn là thôi đi.

Cô vỗ lên cái đùi trơn bóng của mình: “Không cần tương tác, anh cắm vào giữa hai chân tôi chính là đang tương tác với tôi. Đến đây đi, ở chỗ này, hung hăng cắm.”

Cắm càng nhanh càng mạnh, bắn tinh càng sớm, xong việc cũng nhanh.