Welcome To Trò Chơi Ác Mộng

CHƯƠNG 2.11 Hiến Tế Phù Thủy (có bát cơm chó size M)

Tề Lạc Nhân bất ngờ không kịp đề phòng mà rơi vào trong nước, cậu thậm chí còn chưa kịp nín hơi. Tuy thời gian dưới nước không dài, nhưng áp lực nước xung quanh đã khiến cậu cảm thấy hít thở không thông trầm trọng, một chuỗi bọt khí từ trong miệng tràn ra ngoài, đại não bắt đầu trở nên hỗn độn, cậu mờ mịt nhìn bèo rong phát ra ánh huỳnh quang dưới nước, mọi thứ đều như mộng ảo mà lại hư vô, cũng tựa như thân mình đang trong một giấc mộng mê ly.

Có người kéo tay cậu dẫn cậu bơi lên, nhưng ngay cả sức lực để bơi lên cũng đang dần tiêu tan đi trong cơn ngạt thở...

Thật khó chịu...

Cơn thống khổ từ sự nghẹt thở và chìm sâu vào trong nước khiến Tề Lạc Nhân vùng vẫy, cánh tay bị kéo co giật mấy lần liền, người phía trước cuối cùng phát hiện cậu không thích hợp, nhưng lúc này Tề Lạc Nhân đã sắp mất ý thức rồi.

Mắt còn có thể nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, nhưng đại não lại không cách nào phân tích xử lý mọi thứ được nữa, cậu ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn cô ấy xoay người lại, tóc đen tỏa ra trong nước, che nửa khuôn mặt cô ấy. Thật gần và cũng thật đẹp.

Thính lực đã bắt đầu trì trệ, cậu hốt hoảng cho rằng chính mình hình như đang trôi nổi trong biển sao, ánh sáng lạnh lẽo từ ngôi sao xuyên qua vũ trụ tịch mịch đi vào trong mắt cậu, mỗi một lần nhìn thấy những tia sáng đó, đều là dư ảnh của ngôi sao cách đây hàng tỉ tỉ năm về trước, Trong thời không vừa vô thanh vừa vĩ đại như này, mọi thứ đều yên tĩnh, thong thả, khiến nội tâm người ta cũng thấy yên bình, thậm chí quên đi nỗi sợ hãi với cái chết.

Nữ thần của Tề Lạc Nhân nắm lấy thắt lưng cậu, một tay đỡ sau đầu, một nụ hôn hạ xuống đôi môi cậu.

Dưỡng khí tươi mới được rót vào trong khoang miệng, cậu không khỏi tham lam mà hút lấy chút không khí không dễ mà đến này, thậm chí còn lưu luyến không rời với độ ấm lúc rời đi mà cắn miệng ngoạm môi.

Cách mặt nước ngày càng gần, cuối cùng, đầu hai người vừa rời khỏi mặt nước, liền bơi đến bên bờ. Thể lực nữ thần kinh người, sau một phen lăn qua lăn lại như vậy mà còn nhẹ nhàng dùng tay chống đất leo lên bờ, Tề Lạc Nhân thì nằm bò bên bờ không ngừng thở gấp, ánh mắt nhìn nữ thần đã ngày càng kính ngưỡng.

Nữ thần từ trên cao nhìn xuống, tầm mắt tạm dừng ở trước ngực cậu tầm một giây, nhắm mắt lại và vươn tay ra.

Tề Lạc Nhân giữ chặt tay nữ thần cố sức bò lên bờ, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Chậm tí, cậu vừa rồi có phải đã cùng nữ thần môi kề môi ư? Tề Lạc Nhân đột nhiên nhớ lại cảnh ngộ dưới nước, trong lúc nhất thời khó có thể tin. Hay là nói, cũng có thể là ảo giác sản sinh lúc ngạt thở?

Tề Lạc Nhân lén lút ngắm nhìn đôi môi của nữ thần, ánh sáng xung quanh quá mờ, độ sáng do rêu huỳnh quang mang lại không đủ cho cậu nhìn rõ, cậu có chút bất an, mấy lần muốn đến cảm tạ, rồi lại không biết mở miệng làm sao.

Lần này nếu không nhờ nữ thần ra tay, phỏng chừng cậu thật sự nguy hiểm rồi, coi như có kĩ năng SL phản sát An Na thành công, An Na trước khi chết triệu hoán cốt long và với chút uy lực khủng bố đó của nó cũng đủ làm "gỏi" cậu mười mấy lần, loại sinh vật này cũng không phải là cậu cứ lấy khẩu lương ra là có thể lừa dối được nó, nếu như bị đè chết dưới đống đá, vậy thật là có loading mấy lần đều không cách nào cứu vãn được tử cục này.

May là nữ thần kịp thời quả quyết chạy vào sâu trong động quật rồi lại nhảy xuống hồ ngầm, cô ấy đến sớm hơn cậu 1 tiếng đồng hồ, hẳn đã thăm dò hết địa hình trong đây rồi đi. Nhưng loại quả đoán từ chỗ chết tìm đường sống đó cũng không phải người thường có thể có được.

Xem ra nữ thần rất có khả năng là người có chuyện xưa trên mình, Tề Lạc Nhân thầm nghĩ.

Nhiệt độ trong lòng đất so với mặt đất càng thấp, cộng thêm bây giờ đã vào đêm, Tề Lạc Nhân vừa rồi "tung tăng" trong nước liền bị một trận gió lạnh thổi đến run cầm cập liên tục, áo khoác trước đó mặc trên người trong lúc trốn chết rơi xuống nước đã chẳng biết bị tạt đến nơi nào, cậu ôm cánh tay với ý đồ dựa vào tần suất run để sưởi ấm, lập tức lại được nữ thần quấn lại bằng một cái áo khoác.

----- Nữ thần cậu đến cùng thích áo khoác nam nhiều đến mức nào? Đã vậy mà còn là cùng kiểu dáng cơ đấy!

Tề Lạc Nhân trong lòng gào thét... lại không cốt khí mà khoác lên người.

Quả nhiên ấm áp hơn nhiều.

Chẳng qua nữ thần thực sự dễ xấu hổ nha, từ ban nãy vẫn luôn một mực không thể nhìn mặt cậu, người đến cả nhìn con gái cũng thấy xấu hổ... đáng yêu quá đi.

Tề Lạc Nhân vô cùng đắc chí mà vạch kế hoạch nên làm sao mượn tốt cơ hội này cùng nữ thần tiếp xúc nhiều nhiều chút để bồi dưỡng tình cảm, anh không thấy trong biết bao nhiêu phim truyền hình hay tiểu thuyết nam nữ chính đều từ trong hoàn cảnh nguy cơ tứ phía thế này cọ ra lửa tình à, cậu và nữ thần nhất định cũng có thể!

Đỉnh đầu truyền đến tiếng kêu to, một con đại hắc điểu từ phía trên bay xuống, dừng trên cánh tay vươn ra của nữ thần, thân mật cà cà mặt nữ thần.

----- Biến ra chỗ khác chơi con chim ngu ngốc này! Nữ thần là của tao!

Tề Lạc Nhân căm tức nhìn đại hắc điểu, kết quả người ta căn bản không thèm nhìn mình, thì thầm nói chuyện với nữ thần: "Một nhóm lớn bộ xương đã đến, cùm cụp cùm cụp."

Nữ thần nhíu mày, gật đầu ra hiệu Tề Lạc Nhân theo kịp, hai người hướng đến chỗ sâu hơn trong động quật mà đi.

Thông đạo động quật bốn phương thông suốt, như một cái mê cung bình thường, mặc khả năng ghi nhớ bản đồ của Tề Lạc Nhân rất không tệ cũng bị nhiễu cho choáng váng, rất không dễ dàng gì đến được một chỗ có rêu huỳnh quang sáng ngời, cậu nhanh chóng đi lên trước nửa bước để nhìn môi nữ thần ----- quả thật bị cắn rách một miếng da.

Tim cậu đập nhanh hơn một nhịp, thì ra chuyện dưới nước không phải ảo giác của cậu? Cậu chính là người đã hôn nữ thần?!

Không, đừng suy nghĩ mù quáng, vừa rồi chỉ là hô hấp nhân tạo thôi.

Nhưng cũng rất để tâm chứ bộ...

Tề Lạc Nhân sắp nghẹn chết rồi, mấy lần trộm nhìn nữ thần muốn bắt chuyện, nhưng thần sắc nữ thần cứ luôn là bộ dạng nghiêm túc không nói cười tùy tiện, thật cao lãnh khiến người khác khó mà tiếp cận, nhưng coi như như vậy, sườn mặt diễm lệ trang nhã đó cũng đủ hấp dẫn ánh mắt cậu rồi.

Vẫn nên nghĩ cách cùng nữ thần bắt chuyện mới được. Trong lòng Tề Lạc Nhân tự cổ vũ chính mình, vừa chuẩn bị mở miệng, nữ thần đột nhiên dừng bước chân ngăn cậu lại, làm một thủ thế chớ có lên tiếng.

Tề Lạc Nhân ngừng thở, nghiêng tai chú ý nghe động tĩnh bốn phía.

Cùm cụp, cùm cụp, cùm cụp... tiếng bước chân kì quái nhỏ bé truyền đến, kèm theo đó là thứ âm thanh thoạt trông giống như các phụ tùng va đập vào nhau, Tề Lạc Nhân trong đầu cấp tốc hiện ra một bộ xương đang đi, đang hướng đến chỗ bọn họ.

Quả nhiên, trong thông đạo phía trước sáng lên u quang màu xanh lam, rất nhanh, một binh sĩ xương khô tay cầm vũ khí rỉ sắt xuất hiện ở chỗ rẽ dũng đạo, nó phát hiện sự tồn tại của hai người, bước nhanh xông đến chỗ này!

5 thước, 4 thước, 3 thước... binh sĩ xương khô khủng bố ngày càng gần, Tề Lạc Nhân khẩn trương đến mức tim đập nhanh đến co quắp, soạt lạp một tiếng, song đao nữ thần rời vỏ, hắc điểu bay khỏi bả vai nữ thần, toàn thân cô ấy như mũi tên rời cung xông thẳng lên trước.

Nhanh điếng người! Gần như là trong cái chớp mắt cô ấy đã vọt tới trước mặt binh sĩ xương khô, soàn soạt soàn sạt hai đao, tay lên đao hạ mà chém đứt xương tay cầm nắm vũ khí của nó, một đao khác dứt khoát lưu loát mà làm bay phăng luôn đầu lâu, đầu lâu đang chớp động ngọn lửa linh hồn rơi xuống đất, bị cô ấy một chân giẫm nát, dập tắt hỏa diễm trong dũng đạo, làm cho xung quanh lần nữa khôi phục lại sắc màu u tối, toàn bộ quá trình cũng chỉ giằng co cùng lắm 3 đến 4 giây, nhanh đến bất khả tư nghị.

Tề Lạc Nhân nuốt ngụm nước bọt, nhịn không được vỗ tay bốp bốp bốp, nữ thần xoay đầu nhìn cậu, hắc điểu lần nữa đậu lên vai cô ấy, đe dọa nói: "Nhỏ tiếng chút! Ngươi đây là tìm đường chết đấy có biết không?"

Tề Lạc Nhân vội vàng dừng tay, có chút oán niệm mà trừng mắt nhìn hắc điểu, cậu đã lưu lạc đến độ phải ôm đùi em gái còn bị một con chim đen thùi lùi dạy làm người nữa... Thảm, thật sự là thảm.

Bị ngắt lời như thế, những lời hay ý đẹp được Tề Lạc Nhân chuẩn bị tốt lại phải toàn bộ nuốt trở về, đành phải rầu rĩ làm một người hầu nhỏ của nữ thần, tranh thủ thời cơ làm một cái chân chó.

Bây giờ kĩ năng dự cảm của cậu đang cooldown 24 tiếng, tạm thời là không lên sàn được, Tề Lạc Nhân cũng chỉ có thể kiên trì cùng nữ thần đi vào trong.

Địa hình sâu trong động quật vô cùng phức tạp, gay go hơn là binh sĩ xương khô đến ngày càng nhiều, còn có rất nhiều dã thú xương khô, hai người mấy lần đi đường vòng cũng không tránh được. Chẳng qua tốt chỗ nữ thần là một cuồng nhân chiến đấu với thực lực nổi trội, nhìn thấy bộ xương khô nào chạy như bay tiến lên trước bùm bùm liền đem khung xương của chúng nó dỡ ra đến gọn gàng ngăn nắp.

Tề Lạc Nhân lặng lẽ cho tinh thần "Không cần sợ chỉ cần làm" một cái like to bự, đơn giản là thô bạo, cậu thích.

"Đây không khoa học nha... con cốt long kia không có thời gian triệu hoán sao? Nó không chết quái nhỏ đến ngày càng nhiều." Tề Lạc Nhân nói thầm.

Nói đoạn, trước mặt lại xuất hiện một làn sóng khung xương kéo đến. Nữ thần ý vị thâm trường liếc mắt nhìn cậu, xách đao đi lên, chém dưa thái rau đơn giản thu thập hết bọn chúng, sau đó lùi trở về.

Bởi vì bay lên bay xuống nhiều lần không tiện lắm, đại hắc điểu dứt khoát chọn vai Tề Lạc Nhân để làm chỗ đặt chân, mổ nhẹ vào đầu cậu: "Im mồm, không được nói chuyện! Cái tên miệng quạ đen này!"

Cậu vậy mà bị một con chim đen xấu xa trào phúng là miệng quạ đen ư! Khóe miệng cậu chợt co rút, vừa muốn phản bác cái tội danh bị vu khống này, phía trước đột ngột rộng mở trong sáng-----

Trong động rỗng ngầm cực lớn, một đầu cốt long đồ sộ khủng bố đang từ trên trời giáng xuống, chứng kiến sự xuất hiện của hai người, nó ngóc cái đầu lâu đang rực cháy hỏa diễm linh hồn, phát ra tiếng rồng ngâm kinh hoàng.

Vào giờ khắc này, lần đầu tiên Tề Lạc Nhân thực tình thực lòng mà hối hận: mình không bao giờ nói lời lung tung nữa...

-----------------------------------

P/S: nếu thấy hay hãy ủng hộ người dịch bằng cách follow, thêm vào Thư Viện và bình chọn cho Truyện nha.

P/P/S: mọi người có thắc mắc hay góp ý gì về bản dịch như câu từ, ngữ nghĩa... có thể comment vào đoạn văn chứa điều bản thân muốn thắc mắc hay góp ý nha.

P/P/P/S: có thể tìm thấy tui qua blog cá nhân tofushen: Âu hoàng hay Tù trưởng đây? ở bên Facebook ấy. Mình có để liên kết trong profile đấy. Qua lượn thử, chắc chơi cũng vui lắm đó (≧▽≦)