Cuộc Hôn Nhân Giấu Mặt Hàng Đầu Bị Lộ Tẩy

Chương 43: Đôi giày size 43

Khương Minh Chi đánh chết cũng không nghĩ tới tổ chương trình sẽ cho cô một đao như vậy.

Khi cô nghe thấy câu “mọi người bây giờ đang đứng trước cửa” liền tự động quay đầu về phía cửa nhà mình.

Hợp đồng vốn dĩ quay một ngày, từ sáng đến tối đến khi cô lên giường ngủ, vậy nên dù đạo diễn hiện tại đổi ý quay lại nửa chừng, cũng hoàn toàn hợp lý, không có lý do gì để từ chối.

Khương Minh Chi quay đầu lại nhìn về ánh mắt nghi hoặc đối diện, không tiếng động hỏi cô mấy người trước cửa là ai có cần mở cửa không của Lộ Khiêm.

Khương Minh Chi bỗng cảm thấy da đầu căng thẳng, cả người trực tiếp từ sô pha nhảy xuống, chạy tới giữ chặt cánh tay Lộ Khiêm, hoảng sợ tìm thử trong nhà coi còn chỗ nào có thể trốn không.

“Chỗ này!” Cô trực tiếp động thủ đẩy Lộ Khiêm vào tủ quần áo.

Lộ Khiêm bị đẩy về sau hai bước, nhìn Khương Minh Chi trước mắt loạn thành một đoàn.

Anh dùng một tay xoa xoa mi tâm, mơ hồ đã đoán xảy ra chuyện gì.

Khương Minh Chi: “Người tổ chương trình lại tới đây, anh mau tìm chỗ trốn.”

Khương Minh Chi vừa nói vừa kéo tủ quần áo tương đối trống trải, ý đồ muốn đem Lộ Khiêm nhét vào.

Lộ Khiêm cảm nhận được ý đồ của Khương Minh Chi, bỗng bắt lấy tay người con gái đang hoang mang rối loạn trước mặt, ngữ khí hơi giận: “Khương Minh Chi!”

Khương Minh Chi bị Lộ Khiêm giữ chặt eo, cả người dán lên người anh, trong nháy mắt thấy nam nhân đang nhíu mắt, cuối cùng bình tĩnh lại, ý thức được vừa rồi mình muốn làm gì.

Cô muốn đại tư bản vốn cao ngạo quen dùng cằm nhìn người khác, bây giờ giống như ăn trộm chui vào tủ quần áo để trốn.

Cô dường như đang nằm mơ.

Chuông cửa lại vang lên.

Khương Minh Chi chua xót không biết rốt cuộc mình tạo ra nghiệt gì, chắp tay trước ngực khẩn cầu, chớp chớp mắt bầy ra vẻ đáng thương vô tội nhất trần đời, mềm giọng ngọt ngào làm nũng: “Chồng ơi làm ơn mà ~”

Cô nhón chân hôn lên má Lộ Khiêm: “Chồng ơi giúp em lần này thôi.”

“Chỉ một lát liền xong”, cô làm động tác thủ thế nhỏ, “rất nhanh em sẽ thổi bay bọn họ đi.”

“Anh cũng không muốn bị quay đúng không.”

“Thân là chồng chuyện nhỏ này cũng không muốn giúp em sao?”

Chỉ tiếc Lộ Khiêm vẫn bình tĩnh đứng đó, nhìn Khương Minh Chi trước mắt tỏ vẻ hợp tình hợp lý, làm nũng bán manh để cầu xin, chỉ đơn giản khoanh tay, lười nhác dựa vào tủ quần áo phía sau.

Tỏ dáng vẻ tiêu chuẩn “Em nói tiếp đi anh đang nghe”.

Khương Minh Chi: “.....”

Cô hiểu ý Lộ Khiêm muốn gì, đúng là tốt bụng thích giúp đỡ mọi người vĩnh viễn không nằm trong từ điển của đại tư bản hiểm độc, mỗi hành động của anh đều là giao dịch, muốn anh nhượng bộ phải có thứ đồng giá trao đổi, hiện tại anh ta đang đợi cô nói điều kiện.

Muốn cho anh hạ thân phận cao quý trốn đi, vậy thì cô phải lấy ra điều kiện trao đổi gì đó.

Chuông cửa còn kêu.

Khương Minh Chi nghe thấy hoảng sợ, lại chần chờ nữa sẽ không kịp, ôm lấy cánh tay Lộ Khiêm, lấy hết can đảm làm nũng: “Vậy anh còn muốn thấy em mặc cái gì nữa.”

Cô nói xong liền đưa mắt sang chỗ khác, nghĩ tới bức ảnh chụp lén ở khu mua sắm xém bị lộ: “Bất quá tự anh đi mua.”

Lộ Khiêm cười như không cười: “Ồ?”

Khương Minh Chi nghe thấy tiếng “Ồ”, cảm thấy đại tư bản dường như cảm thấy không đủ, muốn cô thêm nữa.

Vầy còn chưa đủ, tiểu hồ ly trợn mắt kinh ngạc, trong lòng đã đem đại tư bản tham lam độc ác mắng một vạn lần, đáng tiếc bây giờ vận mệnh bắt chẹt không thể không cúi đầu, Khương Minh Chi nắm chặt tay, trái lo phải nghĩ sau đó cự kỳ bi ai nhớ lại sự kiện, nhắm mắt hạ quyết tâm thật lớn, sau đó thò lại gần, nhón chân nhỏ giọng nói bên tai anh một câu.

Khương Minh Chi nói xong, hạ gót chân, mặt đã đỏ bừng, còn mang theo biểu tình ủy khuất xen lẫn chút... quật cường, như thể tôi đã nói như vậy, anh còn không đáp ứng tôi không dám chắc anh sẽ không mất tôi.

Lộ Khiêm nghe xong rất phối hợp mà ngồi dậy: “Đổi chỗ khác đi.”

Tử Duyệt Tinh Hà tuy rằng diện tích rất rộng, nhưng phòng cũng không nhiều, thiết kế theo phong cách tối giản, tổng cộng có một phòng khách đã bị Khương Minh Chi đổi thành phòng gym, nếu không vào tủ quần áo, muốn giấu một người sống sờ sờ cũng không dễ.

Cuối cùng Khương Minh Chi nhét Lộ Khiêm vào phòng tắm, tổ chương trình không có khả năng quay cô tắm rửa.

Nhìn người đàn ông trong khi cô không ngừng hối thúc lại rất trấn tĩnh nhàn nhã đi vào phòng tắm, chân mày Khương Minh Chi giật giật.

.........

Ngoài cửa, tổ đạo diễn ấn tới lần thứ sáu, cửa vẫn luôn đóng cuối cùng mới mở ra.

Sao nữ nổi danh độc thân ở một mình ưu nhã chống tay vào khung cửa, sau đó hấc tóc ra sau lưng, cười ngọt ngào: “Ngại quá tới chậm.”

“Vừa rồi có chút việc gấp không thể buông được, mọi người không để ý chứ.”

Tổ đạo diễn vội cười: “Không có gì không có gì.”

“Cũng do chúng tôi quấy rầy, thật ngại quá.”

“Cô cứ coi như chúng tôi vô hình, nên làm gì thì làm đi.”

“Chúng tôi quay vài cảnh liền đi.”

Đoàn người tổ chương trình lại sôi nổi vào cửa, quay sinh hoạt buổi tối nhàn hạ của nữ minh tinh.

Chỉ có đạo diễn dừng trước cửa một chút.

Khương Minh Chi lần nữa mời tổ chương trình vào nhà, không tự chủ được liếc mắt về hướng phòng tắm, thở ra một hơi.

Nhân viên công tác đương nhiên vẫn đi theo cô, cô ở chỗ nào thì mọi người ở chỗ đó, sẽ không thô lỗ quay lung tung.

Khương Minh Chi giống như thường ngày, buổi tối vào phòng gym tập thể hình.

Cô chạy trên máy tầm nửa giờ sau đó duỗi người, rồi lại tập Pilates để rèn luyện sự dẻo dai.

Để tăng tư liệu sống cho phong phú của nhóm chương trình, tối nay Khương Minh Chi đều làm những động tác có độ khó cao nhất.

Đạo diễn đúng sau người quay phim.

Bằng khứu giác nhiều năm của người làm nghề truyền thông, ông cảm thấy hình như năm nay trong sinh hoạt Khương Minh Chi có điều gì đó giấu giếm, cho nên rõ ràng đã kết thúc rồi, lại đột ngột quyết định mang theo đoàn quay trở lại.

Ông cũng không phải quay lại để bới móc chuyện riêng tư của Khương Minh Chi, nhưng dù sao cũng làm chương trình, vẫn nên thêm điểm nhấn cho chương trình, tốt nhất nên tạo điểm nhấn vô hình.

Đạo diễn nhìn trong máy quay nữ minh tinh nghiêm túc tập thể hình để giữ dáng, khẽ mỉm cười, nhớ tới một màn trước huyền quan lúc nãy.

Nếu nói năm trước chủ đề là sinh hoạt độc thân của nữ minh tinh, vậy thì năm nay hẳn là biến thành minh tinh độc thân và bí mật nhỏ của cô ấy.

Dưới ống kính Khương Minh Chi tập xong, trên người đổ một lớp mồ hôi mỏng.

Khương Minh Chi dùng khăn lông xoa xoa đầu, có thể do lúc tập thể hình tâm tình thả lỏng quá mức, nên giờ cô bắt đầu đi vào phòng tắm, đi tới đi tới, đột nhiên dừng bước.

Hình như cô quên có người đang ở bên trong.

Tử Duyệt Tinh Hà trừ phòng cho bảo mẫu còn lại hai phòng tắm, một cái ít khi dùng, bởi vì thời gian gấp rút, nên cô giấu Lộ Khiêm trong phòng gần tủ quần áo là cái hay dùng.

Khương Minh Chi tỏ vẻ xấu hổ mỉm cười, tự giải thích cho mình: “Thiếu chút nữa quên mất, vòi hoa sen trong phòng tắm này hỏng rồi.”

“Để tôi đổi phòng khác.”

Phó đạo diễn cười cười: “Lần này không tự sửa sao?”

Sau đó nhân viên công tác ở đây đều cười khẽ.

... Khương Minh Chi biết mọi cười thế này vì năm trước ống nước hư cô tự mình vén tay áo sửa, sau đó tay không vặn ốc.

“.....”

Phó đạo diễn lại nghĩ ra ý tưởng hay, đề nghị: “Nếu không lại quay cảnh sửa vòi sen đi, chúng tôi về cắt ra.”

Khương Minh Chi giật mình sau khi nghe muốn đi vào phòng tắm quay cô sửa vòi sen, hoang mang hoảng loạn muốn mở miệng từ chối, đạo diễn bỗng nhiên mở miệng: “Mấy người này, trễ vậy rồi còn muốn người ta sửa vòi sen làm gì.”

“Chương trình chúng ta không phải muốn sự chân thực sao, đâu có vụ chủ động thêm yêu cầu.”

Phó đạo diễn gật gật đầu: “Cũng đúng.”

Đạo diễn nhìn về phía Khương Minh Chi nói: “Vừa rồi tập thể hình làm tư liệu khá tốt, đi phòng tắm khác đi.”

Khương Minh Chi nghe xong có chút kinh ngạc, không nghĩ tới năm ngoái một tay xào nên đề tài #hình tượng nữ ngôi sao góa phụ hằng ngày# lúc này lại thông tình đạt lý đến vậy, hiện tại quay cảnh sửa vòi sen như năm ngoái cũng không cần, thậm chí giống như biết được trong phòng tắm đó có bí mật không muốn cho ai biết của cô, vòi hoa sen hỏng vốn dĩ là lời nói dối.

Nhưng Khương Minh Chi ngay lập tức phủ nhận ý nghĩ này.

Sao có thể, cô trả giá nhiều như vậy mới có thể khiến đại tư bản hạ thân mình quý giá đi trốn, đạo diễn sao có thể phát hiện.

Khương Minh Chi tiến vào phòng tắm một mình còn không quên lấy điện thoại lặng lẽ gửi WeChat cho Lộ Khiêm, sợ anh không kiên nhẫn chờ lại chạy ra:

Khương Minh Chi: [Cảm ơn chồng yêu.]

[Cố gắng kiên trì nửa tiếng nữa em nhất định thổi bọn họ đi]

[Yêu anh moah moah]

Cô gửi xong nhìn thanh tin nhắn của Lộ Khiêm biến thành “đối phương đang nhập”, kết quả hai phút sau, Lộ Khiêm gửi lại một cái:

[.]

Khương Minh Chi ở phòng tắm khác sau khi tắm xong quay lại cảnh mình sấy tóc và chăm sóc da, khi quay còn cực kỳ tri kỷ mà giấu các thương hiệu mỹ phẩm khác, chỉ chừa lại đại ngôn AM của mình.

Đến lúc này, cuối cùng cũng kết thúc quay chụp, một ngày của ngôi sao nữ khép lại hoàn mỹ.

“Ngủ sớm một chút, ngủ ngon.”

“Làm phiền làm phiền rồi.”

Nhân viên công tác của chương trình khi rời đi nhiệt tình nói với Khương Minh Chi. Rốt cuộc nói xong rồi lại đột nhiên trở lại quay bổ sung, tuy rằng có trong hợp đồng cũng rất quấy rầy, kết quả Khương Minh Chi không ỷ nổi tiếng còn rất phối hợp, trách không được danh tiếng trong giới truyền thông luôn tốt.

Khương Minh Chi ở cửa cười tiễn người trong tổ chương trình: “Cảm ơn mọi người, hẹn gặp lại.”

Đạo diễn đi cuối cùng.

Khương Minh Chi nhìn cuốn sổ tay của đạo diễn dường như ghi rất nhiều nội dung.

“Đạo diễn hẹn gặp lại.” Cô đứng ở cửa hướng đạo diễn gật gật đầu.

Đạo diễn cũng cười khẽ nhìn cô, lúc đi ngang qua huyền quang (chỗ để giày dép ở cửa), cây bút kẹp sổ ghi chép đột nhiên rơi xuống.

Vì vậy Khương Minh Chi ngồi xuống giúp nhặt bút.

Nhưng giây phút cô ngồi xuống, đột nhiên ngẩn người

Bởi vì cô có thể thấy, một đôi giày đàn ông nằm ngay ngắn ở đó, đứng song song với đôi giày cao gót của cô.

Dì giúp việc đã dọn hết đồ của Lộ Khiêm trong nhà, đôi giày này, hiển nhiên là do người đó vào nhà mới cởi lúc nãy.

Đây là bằng chứng chứng minh trong phòng còn có người, là chủ nhân của đôi giày này.

Đạo diễn nhìn đôi giày trên mặt đất kia mới lúc nãy ông phát hiện ở cửa, sau đó cũng ngồi xổm xuống cùng Khương Minh Chi ngây người nhặt bút lên.

Khương Minh Chi đối mặt với đạo diễn, đột nhiên hiểu ra vì sao trên mặt ông luôn nở nụ cười nhàn nhạt, vì sao lúc mọi người đề nghị quay cô sửa vòi sen, đạo diễn... lại mở miệng ngăn cản.

Bởi vì ông sớm nhìn ra cô đang giấu người.

Khương Minh Chi đứng lên, đem cây bút kia chậm rãi đưa ra.

Đạo diễn nhận bút, cũng không vạch trần: “Cảm ơn, quấy rầy rồi, tạm biệt.”

“Đạo diễn.” Khương Minh Chi đột nhiên mở miệng gọi ông.

Đạo diễn quay đầu lại: “Hả?”

Khương Minh Chi tim đập như sấm, nhìn đạo diễn toàn bộ sự việc tối nay đều hiểu rõ nhưng không nói ra, chỉ có thể thử mở miệng thăm dò: “Ngài có nên thêm vào cuốn ghi chú một cái?”

Đạo diễn: “Thêm cái gì?”

Khương Minh Chi: “Chẳng hạn như....”

Cô nói: “Điểm thứ hai trong cuộc sống hằng ngày của ngôi sao nữ độc thân: tự mua cho mình đôi giày size 43.”