Khương Minh Chi trên mặt có chút biểu tình oán giận “Tôi là nghệ sĩ đứng đắn mới không làm loại chuyện đó”, sau đó đột nhiên nghe thấy tiếng cười nhẹ của Lộ Khiêm.
Lộ Khiêm cười cái gì?
Loại chuyện này có gì buồn cười?
Khương Minh Chi đang bối rối, đột nhiên nhớ ra cái gì.
Đoàn đội của cô đúng thật là chuẩn bị một năm mới tranh thủ được bìa “V”, nhưng ngựa trên bìa....
Lộ Khiêm đúng là thương nhân keo kiệt bủn xỉn, đồ hiểm độc không chịu làm chuyện lỗ vốn, cho lão bà mình mượn cũng yêu cầu chỗ tốt, vì con ngựa kia, cô đã trải qua 4 giờ trong phòng để quần áo bị đối đãi cực kỳ tàn ác biếи ŧɦái, cho nên Lộ Khiêm đây là cười cô, rõ ràng đã sớm đem mình bán triệt để.
“........”
Khương Minh Chi đen mặt.
Cô muốn thoát tay khỏi cái nắm giống như họ có cảm tình thật tốt, Lộ Khiêm lại siết tay lại, đem tay cô nắm chặt hơn chút.
Khương Minh Chi “hừ” nhẹ một tiếng.
Vốn dĩ vì hôm nay nhà tư bản này đến đón nên cô có chút mừng thầm, lúc này quyết định thu cảm xúc lại.
Lộ Khiêm giờ mới trả lời cô: “Sẽ không.”
Khương Minh Chi: “A?”
Cô muốn hỏi anh ý là chúng ta sẽ không bị chụp hay là sẽ không bị cho là nữ minh tinh bán mình cho đại gia kim chủ, mấp máy môi định hỏi, điện thoại Lộ Khiêm vang lên.
Lộ Khiêm dùng tay kia tiếp điện thoại, trả lời vài từ đơn giản “Ừ” và “Được”.
Khương Minh Chi quay đầu nhìn về xa xa phía trước.
Bất quá lực chú ý của cô vẫn như cũ tập trung ở cái nắm tay hai người, không nhúc nhích.
Lộ Khiêm vẫn nghiêm túc nghe điện thoại, nhưng không có ý muốn buông tay.
Lần gọi điện này tương đối dài, hẳn là có việc gì quan trọng, Khương Minh Chi cuối cùng nhàm chán nhìn ra ngoài cửa sổ, đèn đường từng cái từng cái vuột nhanh ra khỏi tầm mắt, cô ngáp một cái, mí mắt dần dần nặng trĩu.
Khương Minh Chi sau cùng bị một động tác nhỏ trên người cô đánh thức, cô mơ mơ màng màng mở mắt, đầu tiên nhìn thấy là Lộ Khiêm.
Nói đúng ra là sườn mặt và cằm Lộ Khiêm, Khương Minh Chi lần nữa cảm khái nhan sắc nam nhân này thật sự quá tốt, diện mạo của anh di truyền từ người mẹ Anh quốc, xương hàm và da bề ngoài thật quá hoàn mĩ, cô từ góc chết nhìn gương mặt anh từ phía dưới vẫn như cũ không thất điểm xấu gì.
Khương Minh Chi nhìn Lộ Khiêm từ góc độ này phát ngốc vài giây mới hoàn toàn tỉnh táo, nhìn thấy bốn phía là tầng ngầm gara ở Tử Duyệt Tinh Hà, tài xế cũng không muốn thấy chuyện không nên thấy, vì thế đóng cửa xe phía sau cho hai người họ.
Cô đang bị Lộ Khiêm bế ngang.
Hẳn là lúc sau Lộ Khiêm phát hiện cô đã ngủ, không đánh thức cô, trực tiếp đem cô từ trong xe ôm ra, sau đó cô bị động tác này làm tỉnh.
Khương Minh Chi có chút xấu hổ.
Hoặc là lúc Lộ Khiêm vừa mới duỗi tay ôm cô liền tỉnh, hoặc là chờ khi về nhà hẵng tỉnh, hiện tại mớ ôm ra từ xe cô đã tỉnh, giờ cô xuống dưới đi tiếp hay là vẫn ôm như vậy.
Muốn tiếp tục giả bộ ngủ đã muộn rồi.
Bởi vì Lộ Khiêm cúi thấp đầu, nhìn người trong lòng đã tỉnh ngủ đang mở to mắt đối diện với anh.
Khương Minh Chi nuốt nước miếng một cái, vốn dĩ muốn nói nếu không em xuống tự mình đi, nhìn Lộ Khiêm từ trên xuống dưới đại tư bản keo kiệt ánh mắt chuyên chú nhìn cô, bỗng nhiên thay đổi ý định.
Ôm một chút đã làm sao, đường ngắn như thế, cô thân đều đã bán chẳng lẽ không thể ôm một chút.
Nghĩ đến đây, Khương Minh Chi hướng vào lòng Lộ Khiêm chen vào, sau đó duỗi tay ôm cổ anh.
Có một loại tuy rằng tôi tỉnh thì như thế nào, dù sao tôi cứ như vậy không muốn xuống dưới chính anh nhìn mà làm theo đi.
Khương Minh Chi hạ quyết tâm không xem biểu cảm phía sau của Lộ Khiêm, chôn đầu, chờ anh phản ứng.
Sau đó nam nhân ôm cô tiến về phía trước và đi đến thang máy.
Khương Minh Chi do dự cô có nên ấn nút thang máy giùm, kết quả Lộ Khiêm dùng cánh tay đỡ thân cô phía dưới, sau đó dùng tay khác ấn thang máy.
Vậy nên Khương Minh Chi tiếp tục giả chết.
Chờ Lộ Khiêm mở cửa nhà, Khương Minh Chi rốt cuộc từ trên người anh nhảy xuống, cả người có cảm giác mới làm chuyện đuối lý, không nói không rằng đá bay giày sau đó chui nhanh vào phòng.
Lộ Khiêm nhìn bóng dáng Khương Minh Chi cùng chim cút nhỏ giống nhau.
Đêm đó, Khương Minh Chi nhận ra người nào đó lại ý đồ muốn sinh hoạt vợ chồng.
Cô nhìn ánh mắt Lộ Khiêm.
Tư bản ngạo mạn mỗi ngày sẽ dùng cằm nhìn người, ánh mắt xưa nay kiêu căng giờ lại ẩn ẩn một tầng sắc dục trần tục, anh dừng động tác, im lặng chờ cô chấp thuận.
Khương Minh Chi cảm thấy mặt mình nóng lên, ngón tay gắt gao nắm chặt nút thắt áo ngủ Lộ Khiêm, mặc kệ nói thế nào, đối với nhà tư bản đêm nay đặc biệt đón cô, còn một đường ôm cô vào nhà hành vi này vẫn là có chút vừa lòng.
Bán liền bán đi, lại không phải là không hợp pháp.
Khương Minh Chi “Ừm” một tiếng, không quên bổ sung: “Nhẹ chút.”
..........
Video Khương Minh Chi thẳng tiến lên hot search treo trên đó gần hai ngày, bất luận là fans quay hay là chính chủ quay chỉ cần phát ra liền phá 10 triệu lượt xem, không chỉ có các blogger lớn giải khóa mật mã nổi tiếng, ngay cả ca khúc chủ đề của show tuyển tú Khương Minh Chi nhảy cũng bạo lên, đem tiết mục Phí Âm người khởi xướng ở show tuyển tú đối diện đè xuống đất, sau đó “thành viên ẩn giấu của nhóm nhạc nữ” cũng không thèm quảng bá nữa.
Trang điểm cùng tạo hình của Khương Minh Chi cũng bị các kênh beauty tranh nhau bắt chước, tóc màu hồng phấn nhấc lên một làn gió mới.
Hàn Cần lại đem vài kịch bản đưa cho Khương Minh Chi chọn.
“Nam nguyệt hành” chiếu xong rồi hơn nữa cô đã nghỉ ngơi mấy tháng, gặp kịch bản phù hợp có thể tiến tổ.
Khương Minh Chi ở nhà đem các kịch bản Hàn Cần đưa tới chọn lựa. Có thể xem thuận mắt chỉ có một hai bộ, hơn nữa cũng không đặc biệt vừa lòng.
Từ năm trước khi bắt đầu quay xung quanh cô đủ loại điều tiếng, nói Khương Minh Chi dù rating cao thì thế nào, lượng phát sóng cao thì sao, tác phẩm không có chiều sâu, một màu trầm trọng, cả ngày chỉ biết quẩn quanh ở phim thần tượng.
Tuy rằng tự an ủi mình là tôi trẻ trung xinh đẹp không quay phim thần tượng thì ai quay, nhưng đáy lòng Khương Minh Chi vẫn để ý những lời nói đó.
Cô cũng muốn hướng đến mảng điện ảnh, nhưng tài nguyên điện ảnh cực kỳ lũng đoạn, tài nguyên tốt đã trong tay một số người, bên nghệ thuật khinh thường lưu lượng, mặc cho bạn nhiều lưu lượng muốn chen vào cũng rất khó, cô lại không phải ngôi sao điện ảnh bẩm sinh xuất hiện với hào quang “xx nữ lang”, mỗi đạo diễn đều có diễn viên yêu thích thậm chí ngự dụng, bạn chỉ là một tiểu hoa lưu lượng diễn vai phụ còn được, diễn vai phụ xuất sắc cũng có ý nghĩa, nhưng đạo diễn chỉ nguyện ý cho cô làm vai phụ bình hoa không quan trọng.
Cho nên mỗi bộ Khương Minh Chi quay, cơ bản không phải tốt nhất trong những cái cô chạm đến, nhưng là tài nguyên thích hợp nhất.
Khương Minh Chi gấp hai kịch bản mà cô cho là ổn, gửi Hàn Cần.
Khương Minh Chi: [Cái này cũng được, còn cái nào nữa không?]
Hàn Cần nghe Khương Minh Chi không thực vừa lòng lắm: [Tạm thời không có.]
[Hiện tại các ngành nghề đều trì trệ, kịch bản mới cũng ít, rất nhiều hạng mục thậm chí mới được nửa tài chính liền bị đứt làm đôi, các phim hay ngày càng ít, khó lắm.]
Khương Minh Chi ngồi trên tấm thảm nhung màu trắng thở dài thoe.
Hàn Cần: [Đúng rồi, tháng này dì nhỏ tới chưa? Chị nhớ là mấy ngày này.]
Khương Minh Chi: [.....]
Người đại diện của cô so với cô càng lo cô bị Lộ Khiêm làm to bụng hơn.
[Tới rồi, mới tới sáng nay] cô đáp.
Hàn Cần: [Thật không?]
Khương Minh Chi: [Có muốn em hiện tại vào phòng vệ sinh chụp một chút tươi đẹp của em trên băng vệ sinh để chứng minh trong sạch?]
Hàn Cần: [Quên đi.]
Khương Minh Chi buông điện thoại che bụng, cảm nhận được cơn đau nhỏ.
Bất quá không phải quá đau, hoàn toàn trong phạm vi có thể chịu được.
Điện thoại lại rung.
Khương Minh Chi nhìn màn hình, Hàn Cần gửi tin cho cô.
Hàn Cần: [Đúng rồi, đêm nay Trần tổng đến An hội sở, có Khâu Bính Đức cùng ông ta và một số đạo diễn, em nếu muốn đi có thể đi thử xem náo nhiệt.]
[Chị không có ý gì, chỉ nói cho em biết một tiếng, Khâu Bính Đức trong tay có một dự án đã trù bị trước.]
Trần tổng lúc trước là lão bản công ty quản lý của Khương Minh Chi, sau khi hết hạn hợp đồng Khương Minh Chi tự mình mở studio, Khương Minh Chi ở công ty đó đã kiếm đủ tiền cho họ, một đường ngồi vững trên vị trí đỉnh hoa, khi hết hạn hợp đồng ai cũng sẽ chọn tự mình làm, cho nên hai bên chấm dứt hòa bình, sau khi chấm dứt quan hệ vẫn giữ tốt, một ít hạng mục còn giữ quan hệ hữu nghị.
Khương Minh Chi nhìn cái tên Khâu Bính Đức.
Trong ngành đạo diễn thích phần chia phe phái, đặc biệt thích lập nhóm, Khâu Bính Đức là một trong những đạo diễn không thể tranh cãi trong giới giải trí, giải thưởng phòng vé không thiếu, mạng lưới quan hệ tốt có vài đạo diễn nổi danh.
Hạng mục mới của Khâu Bính Đức nghe nói đã mài hai năm, hiện tại sắp bắt đầu quay, đối với bất kỳ diễn viên nào mà nói là một tài nguyên đáng xé.
Hàn Cần biết Khương Minh Chi không thích những bữa tiệc đó, nhưng đôi khi xã giao là phần quan trọng trong vòng lẩn quẩn này.
Bất kể ai cũng có thể diễn nhân vật ấy, đương nhiên sẽ có khuynh hướng nhận thức người mình biết. Có đạo diễn thậm chí có diễn viên ruột, thích thì sẽ sử dụng, bạn có thể thường xuyên thấy đạo diễn đó cùng với một diễn viên trong các tác phẩm khác nhau.
Trong những đạo diễn ở Bắc Kinh, nhiều diễn viên nổi danh tuyến trên cầu cũng cầu không đến cơ hội ăn cơm.
Khương Minh Chi nhìn hai kịch bản đã lựa chọn kỹ trong tay vẫn là kịch bản tạm được, suy nghĩ một chút, trả lời: “Được.”
Cô cũng nên linh hoạt một chút.
............
Buổi tối, Khương Minh Chi dự định sẽ đi cùng Trần tổng tới An hội sở, hai người rất quen thuộc, Trần tổng vừa thấy Khương Minh Chi liền khen cô quán quân rating năm nay lại tới tay.
Khương Minh Chi cười nói công ty gần đây tuyển thêm hai người mới khồn tồi, thoạt nhìn diện mạo rất tốt.
Hai người được phục vụ dẫn đến ghế lô có tên “Hồ quang sơn thủy”.
Khương Minh Chi hôm nay trang điểm nhạt, một thần váy màu đen đơn giản, trên đầu đội mũ lưỡi chai.
Lúc cô cùng Trần tổng tiến vào trong phòng đã ngồi vài người đang dựa sô pha nói chuyện phiếm.
Khương Minh Chi không khỏi nín thở khi nghe thấy mùi nicotin trong phòng, nhưng cô lập tức kìm lại biểu hiện của mình, tháo mũ xuống lộ ra gương mặt tươi cười.
“Trần tổng mới đến, tới tới, ngồi đây.”
Trong phòng Phương Trình vừa thấy Trần tổng đến liền hướng ông vẫy tay, Trần tổng cùng vài người bắt tay chào hỏi, nói cười thân thiết.
Khương Minh Chi đi sau Trần tổng, vốn dĩ cũng muốn bắt tay chào hỏi, nhưng khi cô vừa muốn vươn tay ra, không biết phải cố ý hay không, Phương Trì và Khâu Bính Đức đều buông tay xuống, chụm đầu ghé tai nói gì đó.
Tay Khương Minh Chi cứng lại giữa không trung.
Trần tổng bị Phương Trì kéo tới vị trí cạnh hắn, Phương Trì nhìn Khương Minh Chi còn đứng đó khó xử, chỉ chỉ vị trí bên cạnh: “Chỗ kia, cô ngồi chỗ đó đi.”
Khương Minh Chi hít một hơi, cố nặn nụ cười, ngồi vào vị trí đó: “Vâng, cảm ơn.”
“Tôi là Khương Minh Chi.” Cô không quên bổ sung, mặc dù cô không tin rằng những người này không biết tên cô.
Mấy người tiếp tục trò chuyện.
Từ Hoằng phủi phủi khói: “Lão Khâu hạng mục của anh sao chưa công bố? Còn không công bố sẽ không đuổi kịp tiết mục tất niên mất.”
Khâu Bính Đức cười nhấp ngụm rượu: “Dự án đó cần đầu tư nhiều, gần đây mới gom đầu tư xong.”
“Bao nhiêu?” Từ Hoằng hỏi.
Khâu Bính Đức: “Tạm thời là sáu trăm triệu.”
“Không tính phí tuyên truyền phía sau.”
Phương Trì nghe xong con số ánh mắt sáng lên: “Ai da, hào phóng quá.”
Khương Minh Chi lẳng lặng nghe mấy người đối thoại, sau đó trong lòng cười lạnh.
Nhóm người này chỉ trước mặt diễn viên mới vênh váo tự cao tự đại, nói đến đầu tư, gặp được tư bản không biết có bộ dạng gì.
Mấy người bàn tán sôi nổi, tất cả đều phớt lờ Khương Minh Chi ngồi im lặng kế bên, chỉ có Trần tổng nhớ Khương Minh Chi đến đây không phải không có việc gì, tìm một đề tài, để Khương Minh Chi kính rượu Khâu Bính Đức.
Mấy người này đều uống Whiskey lạnh, Khương Minh Chi hôm nay vừa tới kỳ không muốn uống đá, cầm ly soda trước mặt.
Khương Minh Chi cười kính qua: “Khâu đạo diễn.”
Từ Hoằng thấy thế dựa lưng vào ghế cười nói: “Nào, có ai lại dùng soda kính rượu.”
“Đúng vậy tiểu Khương, có phải không muốn cho mặt mũi không.” Một người khác đang uống rượu cũng nói theo.
Khâu Bính Đức ngồi ở vị trí của mình, nửa cười nửa không nhìn Khương Minh Chi, cũng không nâng ly đáp lại lời mời của cô, giống như đang đợi phản ứng của cô.
Khương Minh Chi một lần nữa nặng nề hít vào một hơi, cảm thấy mình không nên tới nơi này tối nay, bất quá cô vẫn cố gắng nặn ra nụ cười, đổi sang ly Whiskey đá.
Khâu Bính Đức lúc này mới lười nhác nâng tay.
Khương Minh Chi uống một ly Whiskey lạnh.
“Ai, cái này mới ổn chứ.” Từ Hoằng bên cạnh gật đầu.
Mấy người lại tiếp tục trò chuyện, không biết ai nói về tuyển tú nhóm nhạc nữ, lão Cao có con gái nuôi ham gia trong đó, đã mua xong xuất ra mắt.
Nói đến tuyển tú nhóm nhạc, Khương Minh Chi cảm nhận được ánh mắt mấy người đó đều dừng trên người cô.
Ảnh cô trên sân khấu tiệc mừng công đã vươn ra nhiều vòng.
Lão Cao uống phía trên chỉ vào Khương Minh Chi nói: “Tiểu Khương không phải hôm kia mới nhảy vũ đạo sao, khó khi hôm nay mọi người cao hứng như vậy, nhảy một cái xem nào.”
Từ Hoằng vừa nghe cũng rất hứng thú: “Được đó, tới, nhảy một cái.”
Trần tổng nhìn mọi người thế nhưng muốn Khương Minh Chi nhảy, vội ngăn cản: “Ai da sợ không thích hợp đâu.”
“Đều là người một nhà có gì mà không thích hợp”, Phương Trì giữ chặt Trần tổng, “anh em của tôi đều thích không phải sao.”
“Cô nói có đúng không, tiểu Khương.” Hắn còn không quên quay đầu lại hỏi Khương Minh Chi.
“Nhảy một cái.” Có người ồn ào nói tiếp, trêu đùa muốn xem tiểu hoa lưu lượng bên ngoài thế nào.
Trong giới rất nhiều nghệ sĩ nữ đều nhiều hay ít có chút bối cảnh, dù vô dụng phía sau cũng có người chống, có người thậm chí nhờ tư bản một bước lên trời, nhưng mọi người chưa từng nghe Khương Minh Chi có quan hệ với ai.
Ngay cả bối cảnh gia đình cô cũng trống không, nghe nói cha mẹ qua đời từ sớm, còn lại cũng không tra ra.
Trong nghề này có bối cảnh chính là tự tin, không có bối cảnh có nghĩa là ngươi ở nhiều lúc phải khiếm khuyết tự tin, dù nhiều lưu lượng cũng vô dụng.
Đối mặt với người trên cao, về sau ngươi muốn tiếp tục thì không có quyền nói không.
Ngươi không nhảy sẽ có người nhảy, chẳng qua ngươi phải gánh hậu quả không nhảy đó.
Trần tổng đã đổ một tầng mồ hôi, trước mặt là mấy người muốn xem nhảy vũ đạo nổi tiếng, đối diện là Khương Minh Chi biểu tình dần dần lạnh lùng.
Khâu Bính Đức nãy giờ không mở miệng lúc này cũng lên tiếng, ngón tay gõ gõ mặt bàn: “Nhảy một cái đi.”
Khương Minh Chi nghe những lời trêu đùa đó, mím chặt môi, lạnh lùng quét mắt một vòng đám người này.
Cô đột nhiên cười cười, cầm lấy ly rượu chân cao trước mặt mình: “Được.”
Sau đó giây tiếp theo, Khương Minh Chi cầm chiếc ly đó đập xuống đất.
“Nhảy mẹ mày!”(Dạo này chăm chỉ đăng truyện nhưng vẫn flop >~