Cuộc Hôn Nhân Giấu Mặt Hàng Đầu Bị Lộ Tẩy

Chương 3.3: Tư bản độc ác

Nếu hiện tại cô mở miệng kêu Lộ Khiêm về sau không cần đến đây, Khương Minh Chi cảm thấy mình còn chưa đến độ mặt dày vô sỉ như vậy.Bất động sản Lộ gia trải dài ở nhiều nơi trên thế giới, ở Bắc Kinh cũng nhiều chứ không ít, nhưng mấy năm nay Lộ Khiêm tới Bắc Kinh đều ở Tử Duyệt Tinh Hà.

Nếu lần này sống tại đây, khẳng định sẽ ở nơi này.

Không hiểu sao trong đầu Khương Minh Chi lại nhảy ra hai chữ "về nhà".

Nơi này là nhà của cô... cũng là nhà của Lộ Khiêm.

Nhà của Lộ Khiêm.

Khương Minh Chi cúp điện thoại với Tống Tinh, lắc đầu, trong đầu có một đống hỗn độn.

Cô tìm kiếm những hoạt động gần đây của Lộ Khiêm trên di động, cùng với liên kết Tống Tinh gửi đến nội dung hoàn toàn giống nhau. Hầu hết các phương tiện truyền thông đều đưa tin về trụ sở mới của Lộ thị ở Bắc Kinh, chỉ là không đề cập đến việc Lộ Khiêm sẽ ở tại Bắc Kinh trong tương lai.

Tuy nhiên, do trụ sở mới thành lập nên không thể thiếu người quản lí.

Khương Minh Chi xem những nội dung tương tự.

Cô biết, khi Lộ Khiêm không sống ở đây, bọn họ hiếm khi ở bên nhau, cô là nữ nghệ sĩ đỉnh lưu đồng thời là cháu gái út nhà họ Khương, không ai nghĩ rằng cô có liên quan đến Lộ Khiêm.

Tình trạng hôn nhân của cô trong hệ thống đăng kí hộ khẩu thậm chí vẫn còn độc thân, vì cả hai chỉ đăng kí kết hôn ở Las Vegas, không làm thủ tục kết hôn trong nước.

Nhưng một khi Lộ Khiêm ở lại Bắc Kinh trong tương lai, như đêm qua, họ sẽ gặp nhau thường xuyên dù không sống cùng nhau, mối quan hệ này lúc ấy sẽ như quả bom đã châm ngòi, tùy lúc có thể nổ mạnh.

Có làm nổ tung giới giải trí cũng không thành vấn đề, quan trọng là gia tộc họ Khương sẽ hoàn toàn rung chuyển khiến cô thương tích đầy mình, cả đời sống trong bóng tối.

Khương Minh Chi đau đầu ném điện thoại, dựa lưng vào ghế.

Tại sao lúc đó cô lại nghĩ Lộ Khiêm là chàng trai xa lạ bình thường, một anh chàng đẹp trai, có chút tiền bạc và phù hợp với thẩm mĩ của cô?

Không chỉ tiếng anh, mà ngay cả tiếng quan thoại cũng nói chuẩn đến mức một người Bắc Kinh như cô hoàn toàn không nghe chút khẩu âm nào.

Trước kia cô có từng đối diễn cùng một nam diễn viên đến từ Hồng Kông, nhưng nói tiếng phổ thông khiến mọi người nghe xong đều lắc đầu.

Khương Minh Chi đứng dậy đi quanh phòng, cuối cùng dứt khoát mở TV, ý đồ dùng âm lượng TV để giảm bớt tâm tình hiện tại.

Cuối cùng lăn qua lộn lại chọn trúng chương trình mình tham gia.

Khương Minh Chi đờ đẫn nhìn vào TV suốt một buổi chiều, đến gần tối cuối cùng cô cũng nghe thấy tiếng gõ cửa.

Lần này cô không có ý định ra sau lưng gọi "lão công", Lộ Khiêm đi tới phòng khách liền thấy Khương Minh Chi đang ngồi sô pha xem TV.

Khương Minh Chi cũng ngẩng đầu nhìn Lộ Khiêm.

Lộ Khiêm liếc nhìn chương trình tạp kĩ trên TV của Khương Minh Chi, tập này cô tham gia, giờ phút này đang lăn lộn trong bùn không còn hình tượng.

Lộ Khiêm thu hồi ánh mắt, gọi: "Minh Chi."

Khương Minh Chi ánh mắt nghiêm túc.

Cô đang mong tin tức không đáng tin cậy, Lộ Khiêm sẽ nói đêm nay hay mai hắn sẽ đi.

Sau đó Lộ Khiêm nhìn vào mắt cô, mở miệng, nói thật bình tĩnh: "Về sau anh sẽ ở lại Bắc Kinh."

Cô không muốn đối mặt với thực tế, hy vọng nhỏ nhoi hoàng toàn tan tành vào lúc này.

Khương Minh Chi với nỗi tuyệt vọng và đau khổ đối mặt với người đàn ông trước mặt, người đàn ông mà cô kết hôn cùng, nhớ tới truyền thông Hồng Kông từng đặt một danh từ cho người đàn ông trước mặt: "Herbert hunter."

Khương Minh Chi hoàn toàn có thể hiểu tại sao có rất nhiều cô gái tre già măng mọc muốn trở thành thợ săn, đem anh thành con mồi.

Một con mồi cao quý như vậy, ngồi trên đống tài sản kếch xù, trong mắt anh tựa hồ không có một ý cười, hiếm khi xuất hiện trước ống kính truyền thông, vĩnh viễn từ trên cao lạnh nhạt nhìn xuống.

Anh cũng có khi cười, nhưng ngay cả khi khóe miệng đang cười và biểu cảm anh ta nói với bạn anh ấy đang cười thì ánh mắt ấy vẫn rất lạnh lùng.

Trong sòng bạc tại Las Vegas, cô đã chứng kiến sát khí trong nụ cười của anh ta.

Nếu ai có thể bắt được con mồi như vậy, có thể khiến anh ta đầu hàng và cúi đầu cao quý trước mặt bạn, không thể nghi ngờ chính là sự dụ hoặc trí mạng tới cực điểm.

Xác thực trí mạng, Khương Minh Chi nghĩ, chỉ tiếc hiện tại, không phải Hồng Kông cũng không phải Las Vegas, đây là thủ đô Bắc Kinh, nơi cô từ đại viện lớn lên.

Sau đó cô hình dung tới những điều Tống Tinh mô tả, cảm thấy càng chuẩn xác.

Một nhà tư bản ngạo mạn, máu lạnh, khắc nghiệt, hám lợi đến em gái ruột cũng có thể vì lợi ích liên hôn mà gả đi.

Đừng nói người như vậy gả cho bạn, e rằng chỉ cần gần tới cửa liền bị bạn kêu bảo vệ đuổi đi.

Sẽ như vậy sao?

Khương Minh Chi thật sự không dám chắc.

Vì vậy, lần đầu tiên đối mặt với Lộ Khiêm, cô đã hỏi rất chân thành: "Anh có biết phú cường, dân chủ, văn minh, hài hòa, tự do câu sau là gì không?"

Sau đó trên mặt Lộ Khiêm chỉ hiện lên một biểu cảm: "?"