Dưới ánh nhìn của mọi khách quan ,Trầm An Nghi đã thành công cầm cuộn thánh chỉ lên ,nàng ôm vào trong ngực ,há miệng gặm lấy
Trầm phu nhân muốn đi đến cản lại nhưng Cung Sâm đã nhanh hơn ,hắn bế Trầm An Nghi lên ,kéo cuốn thánh chỉ ra khỏi miệng nàng ,nhéo lấy cái má phúng phính của nàng
“ không được cắn “
Nữ hài mím môi, hai mắt rưng rưng nước nhìn hắn ,Cung Sâm cũng nhìn chằm chằm nàng
Một đôi mắt chim ưng sắc bén cùng một đôi mắt non nớt đen láy cứ nhìn nhau như vậy ,mọi người bên ngoài cũng căng thẳng theo
Trầm An Nghi thua thảm dời mắt nhìn phụ mẫu ,hai cánh tay cụt ngũn vươn ra hướng hai người ,miệng khóc nỉ non
Phu thê Trầm gia nhìn nữ nhi đáng thương đang đòi bọn họ bế nhưng ai dám giành với thái tử chứ
Cung Sâm bế nàng trở lại chỗ ngồi ,hắn ra lệnh
“ bắt đầu yến tiệc đi “
“ mau bảo phòng bếp bưng đồ ăn lên “
Trầm Thượng Thư nghe vậy lập tức phân người hầu bưng thức ăn lên ,chính viện lập tức trở nên nhộn nhịp trở lại
Mọi người đều có lễ vật nhỏ chuẩn bị cho Trầm An Nghi nhưng vì nhân vật chính của yến tiệc đã bị vị thái tử quyền lực nhất của Đại Hạ ôm bên người ,ai mà dám bén mảng đến gần ,chỉ có thể gửi món quà lại cho phụ mẫu của nàng
Trầm An Nghi buồn chán bị Cung Sâm ôm trước ngực , nhìn xung quanh
“ ngồi yên “
Cung Sâm vịn cơ thể nàng lại ,hắn cầm lấy một miếng bánh quế hoa đưa đến miệng nàng
“ Mi Mi ,nếm thử xem “
Trầm An Nghi há khuôn miệng nhỏ bé cắn lên miếng bánh ,hai má phình to ra ,Cung Sâm nhíu mày có chút bất ngờ ,hắn nhanh chóng bóp mỏ nàng lấy khúc bánh bị nàng cắn hơi to ra khỏi miệng
Cận vệ bên cạnh sợ hãi vội vàng đưa tay muốn hứng lấy bánh ,cữu ngũ chí tôn sao Cung Sâm có thể cầm lấy thứ đã bị người khác ăn qua như vây
Cung Sâm thả miếng bánh vào tay cận vệ ,mặt hắn có chút nhăn nhó ,cầm lấy khăn tay lau tay của mình , hắn nhìn nữ hài đang nhìn mình ,trên mặt viết hai chữ không vui
“ ê..a...”
Trầm An Nghi chỉ vào những cái bánh còn sót lại trên đĩa ,nàng chòm người qua muốn lấy chúng
Nhưng Cung Sâm đã vịn người nàng lại , hắn dịu dàng nói
“ ngoan ,không được ăn sẽ bị nghẹn “
Trầm phu nhân thường xuyên để ý bên này ,bà cho nữ hầu bưng lên một phần bánh được làm từ bột gạo ,khi ăn vào sẽ tan ngay trong miệng
Trầm An Nghi mừng rỡ giơ tay đón lấy ,bắt đầu ngậm từng chút ,hàm răng như con thỏ gậm lấy miếng bánh làm cho hai má núng nính cũng di chuyển lên xuống theo
Cung Sâm nhìn qua đĩa bánh ,hắn cầm lấy khăn tay thỉnh thoảng chặm vào hai bên méo bị dính bột của nàng