Tô Minh Tây chính là cô gái bị rơi xuống nước trong miệng mọi người. Thực ra buổi sáng cô đến đập chứa nước rồi vô ý bị rơi xuống là có lý do.
Em gái khác cha khác mẹ với cô là Tô Cảnh Châu có để lại một mảnh giấy, trong đó nói rằng cô ta cùng bạn học đi ra đập nước chơi. Nhiêu Lệ Hoa không yên tâm cho con gái cưng của mình liền bắt Tô Minh Tây qua đó tìm. Đến nơi thì Tô Minh Tây mới biết được, thì ra Tô Cảnh Châu muốn giúp cho anh trai khoá trên gặp mặt Tô Minh Tây liền cố ý dùng cách để lại lời nhắn trên tờ giấy, lừa Tô Minh Tây đến đập nước.
Anh trai khoá trên của Tô Cảnh Châu đắc ý dào dạt khoe ra với Nhị Cẩu Tử, hôm nay sẽ đến đập chứa nước bắt lấy Tô Minh Tây. Nhị Cẩu Tử liền cố ý cho hắn uống say, sáng ra còn chưa tỉnh lại. Sao Nhị Cẩu Tử lại làm vậy chứ? Bởi vì trong lòng của Nhị Cẩu Tử đã sớm có ý nghĩ xấu với Tô Minh Tây rồi. Hắn ta sáng sớm liền mò dậy ra đập chứa nước ôm cây đợi thỏ.
May mắn Vệ Bình Xuyên lén lút đi theo Nhị Cẩu Tử, vì vậy mà ở đập chứa nước cứu được Tô Minh Tây.
Ở đời trước, ngày hôm nay Tô Minh Tây không đến đội vận chuyện Vận Thâu nên không kịp thời chứng minh được cho Vệ Bình Xuyên.
Về sau đơn tố cáo anh bị huỷ bỏ nhưng anh cũng mất đi công việc vận chuyển ở đại đội này.
Thu hồi lại một đống suy nghĩ miên man, Tô Minh Tây liền bước chân vào văn phòng đối diện. Cô cứ như vậy bình tĩnh làm sáng tỏ mọi chuyện : “Bác Bảo Quốc, cháu chính là cô gái đã bị rơi xuống nước. Sau đó đã được Vệ Bình Xuyên cứu, anh ây không hề có hành động lưu manh nào với cháu, chỉ là làm hô hấp nhân tạo giúp cháu tỉnh lại mà thôi”.
“Cô nói dối, Nhị Cẩu Tử đã tận mắt nhìn thấy Vệ Bình Xuyên lấy tay sờ lên ngực cô, hơn nữa còn nằm bò ra gặm miệng cô. Mấy cái này không phải là hành động lưu manh thì là cái gì?”
Mắt thấy công việc đã tới tay mà lại chuẩn bị bay mất, Hoàng Như Mai liền nóng nảy lên tiếng.