Chủ nhiệm Cao vừa cười vừa nói : “Mẹ cháu buổi sáng hôm nay cũng vừa mới tới, còn mang theo em họ cháu. Chị ta nói về sau em họ kia sẽ làm thay việc ở đây, cháu có thể quay lại trường học đi học, tập trung tranh đua lấy giải cao nhất”.
Tô Minh Tây cười khổ mà nói: “Dì Cao, cháu không trở lại trường học, cháu cần phải về nông thôn”.
“Cháu ở nông thôn đâu có người thân, không trở về trường học là muốn tính toán làm cái gì a?”
Tô Minh Tây cũng chẳng có gì phải dấu, thành thật nói : “Dì Cao, cô gái mà hôm nay mẹ cháu mang tới đây không phải là em họ cháu, đó mới là con gái ruột của mẹ, còn cháu là đứa nhỏ ôm sai. Con ruột Tô gia đã tìm về nhà thì cháu tự nhiên cần phải về nông thôn tìm mẹ ruột của chính mình. Nhiêu Lệ Hoa bảo cháu tới đây kết toán tiền lương làm lộ phí đi đường. Bà ấy nói tiền này là tiền cháu tự mình làm ra, để cho cháu cầm.”
Sau khi đã hỏi rõ ràng tiền căn hậu quả, Cao chủ nhiệm tên đầy đủ là Cao Tú Mai mới thổn thức một phen. Bà bây giờ mới hiểu được, lý do vì sao Nhiêu Lệ Hoạ lại luôn đối xử không tốt với Tô Minh Tây, nguyên lại không phải con ruột. Nhưng Nhiêu Lệ Hoa rõ ràng biểt rõ Minh Tây không phải con ruột lại luyến tiếc không cho con bé trở về nhà của nó.
Làm sao mà cho con bé trở về được, bà ta coi Tô Minh Tây như bảo mẫu trong nhà mà sai sử mà chà đạp đứa nhỏ.
Cao Tú Mai vẫn không đành lòng, liền khuyên Tô Minh Tây nhịn một chút, đừng nóng vội trở về, “Chờ thi xong đại học lúc sau lại trở về nhận người thân cũng được”.
Tô Minh Tây lắc đầu, từ giờ đến thi đi học còn hai tháng nữa. Hai tháng này kể cả cô không đọc một cuốn sách nào, học một giờ một phút nào thì cô cũng có thể thi đậu một cách dễ dàng. Hơn nữa sau này cô còn có thể tham gia dự khảo, làm một thí sinh tự do cũng có thể thi đại học được.
Thời gian trước khi thi đại học này cô tính toán muốn kiếm được phí sinh hoạt cho bản thân, thi không đậu cũng chẳng sao, nhưng không có tiền thì không xong rồi.
Cô cười đáp chủ nhiệm Cao: “Dì Cao, con gái ruột của người ta cũng đã tìm về tận nhà rồi, con cũng muốn tìm mẹ đẻ của chính mình, con không thể để cho mẹ đẻ của con đến một đứa con gái cũng không có a”.
Con cái muốn tìm về mẹ ruột, lý do này làm cho Cao Tú Mai không thấy tốt nếu mình tiếp tục khuyên bảo. Bà liền nhanh chóng mang Tô Minh Tây đến phòng tài vụ nhận tiền lương, thuận lợi lĩnh được 38 đồng.
Tô Minh Tây vừa bước chân ra khỏi phòng tài vụ liền đầu đυ.ng phải Vệ Bình Xuyên. Cô nhìn anh nhấp môi cười, nhanh như vậy mà đã gặp lại a.