Chương 19: Độ phù hợp 98%
Bệnh viện tư nhân.
Cả hai người đều được đưa đến bệnh viện ngay sau đó.
“Kỷ Chương, Lam Ân như vậy là làm sao? Không phải đã nói nó là Beta à?” Ngay khi được giáo viên báo tin, Liễu Trang My đã lập tức đến bệnh viện hỏi thăm tình hình của cậu.
Bác sĩ điều trị cho cậu cũng là bạn của cha mẹ cậu, bác sĩ Chương xem báo cáo kiểm tra tổng quát của cậu, nói: “Trường hợp của Lam Ân là một trường hợp khá đặc biệt, cả thế giới chỉ chiếm một tỉ lệ nhỏ. Xác thực hiện tại Lam Ân đã phân hóa lần hai, trở thành Omega…”
“Được đưa vào cùng Lam Ân là một Alpha trong kỳ dịch cảm, dựa vào tình hình lúc đó có thể đưa ra một kết luận là Lam Ân bị tin tức tố của Alpha này ảnh hưởng dẫn đến pheromone biến đổi rồi phân hóa thành Omega.” Bác sĩ Chương giải thích, sau đó lại nói lời không khoa học: “Chị dâu, tôi có kiểm tra đội xứng đôi của hai đứa nó, kết quả cho ra là độ xứng đôi đến 98%. Tôi còn có một suy nghĩ khác đó là khi gặp được định mệnh Lam Ân mới phân hóa thành Omega.”
“Cậu nói vớ vẩn gì thế.” Liễu Trang My không hài lòng với tác phong của bác sĩ Chương.
“Còn một vấn đề nữa,” Bác sĩ Chương quay về bộ dáng bác sĩ nghiêm túc, vẻ mặt trầm trọng nhìn Nguyễn Lam Ân trên giường bệnh và mẹ cậu: “Thể chất của Lam Ân đặc thù, ở trường, nhân viên y tế đã tiêm cho nó hai liều thuốc ức chế nhưng vẫn không đẩy lùi được kỳ phát tình…”
“Khoan đã.” Liễu Trang My cắt ngang lời bác sĩ: “Kỳ phát tình? Nó mới phân hóa sao kỳ phát tình lại có cùng lúc được?”
Bác sĩ Chương: “Không phải đã nói với chị rồi sao? Nếu có tin tức tố của một Alpha có độ xứng đôi trên 95% bên cạnh lúc Omega phân hóa thì Omega sẽ tiến vào kỳ phát tình. Thật ra gọi là kỳ phát tình cũng không đúng, nhưng tính chất sự việc tương tự nhau, lúc này Omega tiết ra lượng lớn pheromone nồng đậm giống như đang phát tình, được gọi là sự hấp dẫn thiên tính giữa AO. Omega vừa phân hóa chưa kiểm soát được việc này nên cũng có thể sử dụng thuốc ức chế để ngăn cản. Đây cũng là một trường hợp hiếm hoi, tỉ lệ này đâu phải dễ gặp, còn là 98% nữa chứ.”
Liễu Trang My thông suốt: “Ra là vậy, cậu nói tiếp đi.”
“Sau khi Lam Ân đến tôi lại tiêm thêm hai liều nữa mới bình thường như hiện tại. Kết quả kiểm tra cũng cho thấy tuyến thể của Lam Ân đặc thù, không dễ dàng tiếp nhận pheromone… như vậy, loại thuốc ức chế bình thường không có tác dụng lớn đối với Lam Ân, phải sử dụng gấp mấy lần mới thấy hiệu quả.”
“Như vậy… có cách nào điều trị không?” Liễu Trang My lo lắng hỏi.
Bác sĩ Chương phân tích: “Có hai cách. Thứ nhất, điều chế thuốc ức chế đặc hiệu riêng thích hợp cho Lam Ân. Chi phí đắc không phải vấn đề chúng ta lo ngại rồi, bên cạnh đó là tác dụng phụ của thuốc, nếu sử dụng trong thời gian dài rất có hại cho sức khỏe của Lam Ân, thậm chí là ảnh hưởng đến chức năng sinh sản của Omega.”
“Vậy còn cách thứ hai?”
“Cách thứ hai chính là nhờ Alpha có độ phù hợp cao giúp đỡ. Cách này an toàn với sức khỏe của Omega, hầu như không có hại gì, chỉ có ảnh hưởng đến thiên tính của hai người.”
Giúp đỡ cách nào thì ai cũng hiểu, tiếp xúc tứ chi, hôn môi, sử dụng đồ vật chứa tin tức tố, hiệu quả hơn nữa là đánh dấu tạm thời hoặc là…
Một cách khác đã sớm bị cho vào quên lãng đó là tự nhốt mình cách li trong thời kỳ này, nhưng để Omega trải qua giai đoạn này một mình, tự mình gánh chịu cũng như là gánh phải cực hình, thậm chí Omega có suy nghĩ muốn tự sát để chấm dứt sự thống khổ này. Đây không chỉ là nhu cầu tìиɧ ɖu͙© cao mà còn có sự đau đớn đốt cháy trên từng tế bào. Cho nên trước khi có thuốc ức chế, Omega sau khi phân hóa đều sớm chọn cho mình một người kết hôn. Đến khi thuốc ức chế ra đời thì ai ai cũng mừng rỡ chấp nhận sử dụng nó, xem nó là một thành tựu to lớn của nhân loại.
Liễu Trang My nghe xong thì rơi vào trầm mặc.
Nguyễn Lam Ân chỉ im lặng nghe hai người trao đổi từ đầu đến cuối, giờ mới lên tiếng hỏi: “Nói như vậy, Omega sẽ dựa dẫm ỷ lại vào Alpha, còn Alpha sẽ có suy nghĩ che chở độc chiếm Omega phải không chú Chương?”
“Đúng như vậy.”
“Nhưng hai người bọn cháu là bạn bè không phải người yêu, nếu làm như vậy không thích hợp lắm.”
“Đây chính là vấn đề chúng ta lo ngại. Nhưng mà, hai cháu có độ xứng đôi cao như vậy, hai cháu nên suy xét một chút đến phương diện kia, có thể thì thăng hoa tình cảm lên một bậc.”
Bây giờ cả ba người đều không nói, Liễu Trang My lần này lại không phản đối ý kiến của bác sĩ Chương.
98%. Đây thật sự là định mệnh, ông trời tác hợp, ông tơ bà nguyệt se duyên. Nếu hai người yêu nhau đến với nhau không chỉ vì mỗi định mệnh thì còn hạnh phúc đến nhường nào.
Độ phù hợp tin tức tố giữa cha và mẹ cậu là 87%, hai người lúc nào cũng ân ân ái ái hạnh phúc biết bao nhiêu.
Nguyễn Lam Ân không cho ý kiến về chuyện này, nói: “Về thuốc ức chế, chú Chương cứ nghiên cứu điều chế thuốc phù hợp với cháu, sản xuất khoảng 20 ống trước. Chuyện thuốc ức chế đặc hiệu không cần nói ra bên ngoài. Những chuyện khác cháu sẽ nói với bạn Alpha đó sau. Bây giờ Alpha được đưa vào cùng cháu đang ở đâu ạ?”
Bác sĩ Chương đáp ứng yêu cầu của cậu, nói về Alpha kia liền đáp: “Hiện giờ đang ở phòng cách li, Alpha không có thuốc ức chế, trong kỳ dịch cảm lại dễ nổi nóng, bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ bên ngoài nên chỉ có thể ở phòng riêng biệt đến khi vượt qua thời gian này.”
“Nói về cậu bạn này cũng rất đáng ngạc nhiên, từ phân tích mẫu máu cho thấy là Alpha cấp S, không thua kém gì với gen của nhà cháu. Cháu thì cũng là Omega cấp S rồi. Có phải rất xứng đôi không? Hương vị pheromone có hơi đặc biệt chút, mùi rỉ sắt có thể dễ thấy, nhưng của cậu bạn này cao cấp hơn, trực tiếp là mùi máu tươi.” Bác sĩ Chương nổi lòng tâm sự: “Quan trọng là khả năng chịu đựng rất tốt, lúc đưa vào bệnh viện không có biểu hiện kích động gì lắm, không phải pheromone xung quanh quá mức cường thế thì thật không nhận ra. Nhưng tính cách quá nội liễm, cả buổi không chủ động nói câu nào, đến khi hỏi thì mới trả lời ngắn gọn.”
“Ở trường cậu ấy cũng như vậy.” Nguyễn Lam Ân đồng tình.
“Hai người các cháu học chung lớp hả?”
“Vâng.”
“Vậy cháu đã biết tin tức tố của cậu bạn kia rồi sao?”
Liễu Trang My thấy câu hỏi này có vấn đề: “Trước kia nó là Beta, sao phân biệt được tin tức tố? Cậu nói vớ vẩn gì nữa thế.”
Bác sĩ Chương không thấy sai, trong lòng vẫn còn suy nghĩ là cậu gặp định mệnh (nhận thức được tin tức tố vô tình rò rỉ ra của Cao Bách Dương, không phải ý chỉ gặp mặt) rồi phân hóa.
Bác sĩ Chương chờ câu trả lời từ cậu, cậu đáp: “Những Alpha trong lớp cháu không nhận ra, còn cho rằng cậu ấy là Beta, cháu nghĩ trước vụ việc này cậu ấy đều không để tin tức tố của mình bị rò rỉ ra ngoài.”
Kể cả bị tin tức tố của Alpha khác đè nặng cũng không chịu để lộ, thật sự rất lợi hại.
Như vậy tức là nói, không có việc tiến vào kỳ dịch cảm bất ngờ này, Nguyễn Lam Ân sẽ không có cơ hội tiếp xúc với pheromone của Alpha này, khả năng hôm nay phân hóa sẽ không có. Dù học y, nghiên cứu khoa học tiên tiến, bác sĩ Chương vẫn có một sự tin tưởng dành cho định mệnh.
Tại sao sớm không phân hóa muộn không phân hóa lại cứ phân hóa vào lúc này? Còn phải là độ phù hợp này.
Tình hình của Nguyễn Lam Ân đã không có vấn đề gì đáng ngại, Liễu Trang My gọi điện thông báo cho Nguyễn Thế Kỳ sơ qua về tình trạng hiện tại của cậu, sau đó giúp cậu xử lý thủ tục để xuất viện, cậu thì đi tìm Cao Bách Dương.
Phòng cách li cũng giống như phòng bệnh, có điều không được tùy tiện đi ra đi vào và tiện nghi hơn. Không gian bên trong hoàn toàn cách biệt với không gian bên ngoài để người bệnh bên trong không bị tin tức tố bên ngoài quấy nhiễu. Tình huống đặc biệt bác sĩ mới vào kiểm tra.
Thông qua cửa kính thủy tinh, Nguyễn Lam Ân trong thấy nam sinh ngồi ngốc trên giường. Một mình hắn trong căn phòng tông trắng của bệnh viện, cảm giác vô cùng cô độc, không còn chút phong quang nào của buổi sáng.
Được xe cứu thương đưa vào bệnh viện, Cao Bách Dương không bình tĩnh như vẻ ngoài mà bác sĩ thấy. Tin tức tố của Omega không ngừng quấy nhiễu tâm trí hắn, hình ảnh của cậu vô cùng rõ ràng, chưa bao giờ hắn vượt qua kỳ dịch cảm lại khó chịu như thế này.
Những lần trước hắn đều sẽ ở trong phòng trọ của mình, mặc kệ tiếng kêu la phàn nàn của những hàng xóm xung quanh đi qua ba bốn ngày, ở đó đa phần là Beta, chỉ có một hai Alpha phát giác ra nên cũng không ảnh hưởng gì nhiều lắm.
Hôm nay hắn ở bệnh viện sạch sẽ, không có tin tức tố khác quấy nhiễu nhưng cả người đều không yên ổn được. Không chỉ vì xao xuyến mà còn lo sợ. Hắn ở trường rò rỉ tin tức tố, cả trường sẽ biết mùi vị tin tức tố của hắn, bọn họ sẽ nói gì? Hắn có thể không quan tâm nhưng còn cậu? Nếu cậu thật sự phân hóa thành Omega thì không cần phải nghe lời truyền miệng của người khác mà đã trực tiếp biết được.
Mùi máu tanh hôi đó ghê gợn bẩn thỉu đến mức nào?
Trước đây bọn họ đều chán ghét, miệt thị tin tức tố của hắn.
Cậu như trước đây là một Beta thì tốt rồi, ít ra không trực tiếp trải nghiệm qua tin tức tố của hắn, ít ra sẽ không thấy quá ghê tởm.
Trong lòng hắn không yên, mang một chút hy vọng cầu nguyện trời cao thương xót hắn một lần, chỉ một lần thôi đã đủ với hắn rồi.
Bác sĩ đến muốn lấy máu của hắn làm kiểm tra, lời nói ấy cũng dập tắt hy vọng của hắn mà khẳng định với hắn rằng: “Lam Ân đã phân hóa thành Omega, tình huống có chút đặc biệt nên cậu phối hợp một chút, tôi cần mẫu máu của cậu để làm kiểm tra.”
Từ lúc đó hắn vẫn lặng người ngồi yên đến giờ.
Âm thanh cửa kính bị gõ kéo suy nghĩ của hắn về, nam sinh xoay đầu nhìn ra, ánh mắt không dấu được sự bất ngờ.
Thiếu niên xinh đẹp đang gõ lên cửa kính vẫy tay với hắn.