Thiếu Phu Nhân Đã Làm Kinh Ngạc Thế Giới

Chương 8: Sẽ còn gặp lại

Cách đó không xa truyền đến một tiếng quát tháo ác liệt:"Cố Dịch Ninh, mày làm loạn đủ chưa?"

Lúc này, cha của cô là Cố Đình Viễn cũng đi về phía cô, gương mặt u ám và khẩn trương.

Vợ và con gái bảo bối bị cô đá lăn qua lộn lại, tự nhiên cảm thấy đau lòng rồi à.

Vậy mà ông ta còn chưa bao giờ cảm thấy có lỗi với cô kể từ khi cô còn là một đứa trẻ.

Hôm nay cho dù có phải đập nát nơi này ra thành từng mảnh, cũng còn hơn là phải duy trì hình tượng một cô ba ngoan ngoãn, thùy mị để cầu xin bọn họ một chút quan tâm.

Trước đây, là do cô quá ngu ngốc mà thôi.

"Tôi đang làm loạn sao? Lúc trước tôi ngoan ngoãn các người đều ghét tôi, bây giờ chẳng phải tôi đang cố gắng sống theo cách mà các người muốn sao?" Cố Dịch Ninh nhếch môi cười, không có ý định buông tha cho Trần Huệ Lam.

“Mau buông tay ra cho tao.” Cố Đình Viễn lao về phía trước để giải cứu Trần Huệ Lam.

"Mấy tên vệ sĩ khi nãy vừa chuồn mất cũng đã bị tôi đánh thừa sống thiếu chết, không một ai trong số bọn họ là đối thủ của tôi. Vì vậy nên, ông vẫn là đừng có đánh giá bộ xương già của mình quá cao, nếu không lát nữa thật sự lọt vào bên trong quan tài, ngược lại sẽ đúng ý tôi đấy." Cố Dịch Ninh cười kiêu ngạo.

Cố Đình Viễn, người mà trước giờ ai cũng không thể chọc vào, nay lại phải đứng im, không dám tiến thêm một bước nào nữa.

"Rốt cuộc mày muốn cái gì?"

“Tôi không muốn gì cả, chẳng qua là không muốn lãng phí quan tài của mình mà thôi.” Nói xong, Cố Dịch Ninh hất tay một cái Trần Huệ Lam đã nằm gọn bên trong quan tài.

Tuy nhiên, bà ta vẫn còn tốt hơn nhiều so với Cố Văn Xuân, không hề bị doạ cho ngất xỉu.

Phủi phủi bàn tay vừa nắm lấy tay của Trần Huệ Lam, Cố Dịch Ninh nở một nụ cười khinh thường.

cô chỉ cảm thấy chạm vào bọn họ thật bẩn thỉu.

Trần Huệ Lam từ trong quan tài đứng bật dậy, nhưng quan tài quá cao, bà ta lại còn mặc váy, có trèo thế nào cũng không thể trèo ra được, bà ta tức giận đến run lên, lấy điện thoại di động ra dọa sẽ gọi cảnh sát.

"Mày ... tao sẽ gọi cảnh sát. Cố Dịch Ninh, mày cứ đợi vào tù đi."

Cố Đình Viễn đứng đối diện nghe thấy con gái mình sắp bị đưa đến đồn cảnh sát, trên mặt không có vẻ gì là lo lắng hay căng thẳng, mà ngược lại còn bày ra dáng vẻ nóng lòng không thể chờ đợi thêm được nữa.

Sự ghét bỏ, thậm chí là ghê tởm của Cố Đình Viễn đối với cô dường như đã bắt đầu từ khi cô còn là một đứa trẻ, lại thêm vết bớt xấu xí trên mặt cô mang theo từ khi mới lọt lòng khiến ông ta cảm thấy rằng cô không xứng đáng được ở lại Cố gia.

Cố Văn San cũng là một đoá bạch liên hoa thích giả vờ làm người tốt. Nếu thực sự cô ta có tấm lòng nhân hậu, cũng sẽ không ở tại thời điểm này đến một câu ngăn cản cũng không có.

Bộ mặt của cả gia đình này, cô từ lâu đã nhìn rõ một cách triệt để rồi.

Cố Dịch Ninh sờ sờ mũi, bất chấp việc bà ta đe doạ.

Hôm nay cô cũng chỉ định náo loạn một trận thôi, sau này nhất định sẽ đòi lại từng chút từng chút một, nhiệm vụ cấp bách bây giờ chính là nhanh chóng trở về cùng Phó Hàn Niên sinh một đứa con.

Trần Huệ Lam cúp điện thoại, khịt mũi khinh thường cô: "Đồ chết tiệt, cảnh sát sẽ sớm tới đây, sau này xem mày còn dám kiêu ngạo nữa không."

"Ồ, tại sao không. Đương nhiên khi về cục cảnh sát, tôi vẫn sẽ tiếp tục kiêu ngạo. Đúng rồi, tiệc đính hôn giữa chị gái và thiếu gia nhà họ Phó nhất định phải mời tôi đó, tôi chắc chắn sẽ đến dự."

Nhân lúc cảnh sát vẫn còn chưa đến, Cố Dịch Ninh giữ lấy bọn họ và tiếp tục trò chuyện thêm một lúc.

Nói đến đây, trên mặt Trần Huệ Lam cuối cùng cũng lộ ra nụ cười đắc ý, cao giọng nói: "Vậy thì tao nhất định sẽ mời, tao đây muốn cho mày biết rằng, cả đời này mày vĩnh viễn cũng không thể so được với Văn Xuân nhà tao, mệnh của nó, đã định trước sẽ cao quý hơn mày rồi. "

"Ồ? Vậy sao? Vậy tôi sẽ đợi thư mời?"

...

Mười phút sau, xe cảnh sát đến, Cố Dịch Ninh bị kéo vào xe cảnh sát và đưa đi.

Cô không vùng vẫy, cũng không chống cự, tự nguyện đưa tay chịu trói trước cảnh sát.

Trước khi lên xe, cô còn quay lại nở một nụ cười nguy hiểm với nhà họ Cố.

Trên dưới nhà họ Cố đều đang bàn tán, Cố Dịch Ninh điên rồi, còn điên không hề nhẹ.

Sau khi đưa Cố Văn Xuân ra khỏi quan tài, bọn họ mang cô ta đến phòng ngủ và mời bác sĩ tới để điều trị, khi tỉnh dậy cô ta vừa khóc vừa làm loạn.

Hôm nay bị khinh thường như vậy, đợi cô ta trở thành thiếu phu nhân nhà họ Phó, nhất định phải đem Cố Dịch Ninh, người phụ nữa này băm thành trăm mảnh.