Thiếu Phu Nhân Đã Làm Kinh Ngạc Thế Giới

Chương 7: Muốn trở thành chủ nhân nhà họ Cố

Cảnh tượng hàng chục người đàn ông man rợ, đáy mắt chứa đầy du͙© vọиɠ đang vây lấy Cố Dịch Ninh, những hình ảnh ghê tởm đó đến giờ vẫn còn ám ảnh trong tâm trí cô, nó giống như một cơn ác mộng kéo dài.

Nếu không phải cô thà chết không khuất phục, lại trùng hợp nghe được lệnh bắt buộc của Phó gia ở Lăng Thành muốn bao toàn bộ quán bar, chỉ sợ là, cô đã sớm bị bọn họ ăn tươi nuốt sống và sẽ chết trong quán bar một cách nhục nhã nhất.

Trước khi lão gia của nhà họ Cố qua đời, từng lập một di chúc. Cố gia ngoại trừ Cố Đình Viễn là con trai cũng không còn người nào khác nữa, vì vậy mà ông đưa ra yêu cầu trong số ba chị em của cô, nếu người nào có thể sinh được quý tử đầu tiên, thì toàn bộ cơ nghiệp của Cố gia sẽ cho người đó kế thừa vô điều kiện.

Cô may mắn sống sót, nên cô nghĩ Cố Dịch Ninh trước kia đã không còn nữa.

Kể từ bây giờ, cô sẽ phải thay đổi cách sống của mình.

Cô nhất định phải trở thành chủ nhân của nhà họ Cố, đem tất cả bọn họ đuổi hết ra ngoài.

Cô sẽ để cho bọn họ nếm thử cảm giác rơi vào vực sâu vạn trượng.

……

Sau khi Cố Văn Xuân phát lệnh, đã mấy phút trôi qua, nhưng cũng không có một vệ sĩ nào dám tiến lên động thủ với Cố Dịch Ninh.

lý do rất đơn giản.

Trước khi Cố Dịch Ninh vào được đây, bọn họ đã bị cô đánh cho một trận thừa sống thiếu chết.

Bây giờ bọn họ không có can đảm đó nữa.

Người phụ nữ này rất hung hăng.

Lúc trước họ đều bị vẻ ngoài yếu đuối của cô ba này lừa gạt.

“ Các người bị điếc hết rồi à?” Cố Văn Xuân vô cùng tức giận.

Mấy tên vệ sĩ nhìn nhau, sau đó lần lượt tháo thẻ đeo đưa cho Cố Văn Xuân:" cô hai, chúng tôi xin nghỉ việc, cô tự mình làm đi."

Nói xong, bọn họ nhanh chóng chạy như bay ra khỏi Cố gia.

Cố Dịch Ninh khoanh tay trước ngực, lặng lẽ nhìn Cố Văn Xuân, lại dùng những ngón tay ngoắc ngoắc cô ta:" Có bản lĩnh thì tự mình tới đây ném tôi ra ngoài đi, tôi đảm bảo sẽ không động thủ."

"Xuân Xuân, đừng đi." Trần Huệ Lam ngăn cản cô ta lại.

Cố Văn Xuân lại gạt phăng đi: "Mẹ, nó đã nói rồi, nó sẽ không động thủ, nên hãy cứ yên lặng, xem con làm sao tống cổ con khốn kiếp này ra ngoài, nó mà còn ở đây dù một chút thôi, con cũng thấy ghê tởm. "

Cố Văn Xuân nhanh chóng đi xuống bậc thang, bước đến trước mặt Cố Dịch Ninh.

Cố Dịch Ninh lạnh lùng liếc cô ta một cái, sau đó nhanh như cắt xoay người di chuyển ra phía sau cô ta.

Cố Văn Xuân còn chưa kịp ra tay.

Trên mông của cô ta đã bị một lực đạp vô cùng chân thật.

Cố Dịch Ninh nói rằng cô sẽ không động tay, đâu có nghĩa là cô không thể dùng chân.

“A……”

Tiếng la hét như xé toạc cả bầu trời đêm.

Cố Văn Xuân bị một chân đá bay vào chiếc quan tài đang mở nắp ở phía sau.

Đầu cô ta đập vào tấm ván quan tài, đau đớn mà ngất đi.

Cố Dịch Ninh nhìn thoáng qua Cố Văn Xuân đang nằm bất động bên trong quan tài, than vãn một tiếng: "Người đầu tiên! "

"Cố Dịch Ninh, đồ thần kinh ..." Trần Huệ Lam vừa mắng vừa chạy tới, trên khuôn mặt yêu kiều hiện lên rất nhiều nếp nhăn.

Cố Dịch Ninh xoay đầu, đạp vào tấm ván quan tài, ngăn cản bọn họ đi tới cứu người.

"Cố Văn Xuân hại tôi bị trường đuổi học, lại dẫn người đi đào mộ mẹ tôi, tôi phải để cô ta trải nghiệm cảm giác nằm trong quan tài một lát. Nếu không tôi sẽ thấy rất có lỗi với người mẹ đã chết của mình. Các người nói xem có đúng không?" Cố Dịch Ninh nhếch môi, trên mặt mang theo một nụ cười kiêu ngạo.

"Con quái vật xấu xí, mau tránh sang một bên cho tao! Mày đã làm gì Văn Xuân?" Trần Huệ Lam hung hăng chất vấn.

Trần Huệ Lam cũng được xem là xuất thân danh môn, nhưng tính khí nóng nảy, hà khắc của bà ta dường như là do trời sinh, không có chút giáo dưỡng nào.

Cố Dịch Ninh từng bước tiến đến gần, hai mắt tràn ngập lửa hận, đột nhiên nắm lấy cổ tay của Trần Huệ Lam.

So với Cố Văn Xuân, thì Trần Huệ Lam mới chính là người mà cô muốn loại bỏ nhất.

Sức lực của cô vô cùng lớn, Trần Huệ Lam không ngừng cố gắng vùng vẫy để thoát ra:"Buông ra, đồ thần kinh."

"Hả? Nếu bà thực sự coi tôi như một kẻ thần kinh, vậy thì tôi không thể để bà thất vọng được, chính tay tôi sẽ đưa bà lên đường." Cố Dịch Ninh kéo cánh tay của Trần Huệ Lam, mạnh mẽ đẩy bà ta xuống trước quan tài, quyết tâm muốn tống bà ta vào bên trong.