Thiếu Phu Nhân Đã Làm Kinh Ngạc Thế Giới

Chương 4: Hối hận là chó

Cố Dịch Ninh chân thật lắc đầu:" Tôi không chắc, nhưng tôi có thể khiến cho Phó tổng tự mình đến gặp tôi."

"Ha, cô lấy đâu ra sự tự tin như vậy?" Phó Hàn Niên cười nhạo.

Người phụ nữ này tuy rằng đã thách thức anh ta về mặt nhận thức, nhưng cũng không ít lần tỏ ra tự tin quá mức.

"Đầu tiên, tôi sẽ hack toàn bộ hệ thống văn phòng của cao ốc Phó thị, để cho các người nghỉ làm, sau đó, vào ngày mai tại cuộc thi nước hoa tôi sẽ khiến cho tất cả giới truyền thông đều biết đến khiếm khuyết khứu giác của Phó tổng, cuối cùng..."

Còn chưa nói xong, một luồn ánh sáng từ trên ghế đã bật ra.

Thân thể cao lớn của anh ta nhanh như chớp đã ép chặt cô vào góc tường, bàn tay cứng rắn, mạnh mẽ khoá chặt cổ họng của cô.

Cố Dịch Ninh hô hấp trở nên khó khăn, không khí giống như đang dần bị rút cạn, khuôn mặt trắng hồng chuyển sang tím tái.

"Khụ khụ..." Cô gần như sắp tắt thở đến nơi.

"Tôi ghét nhất chính là bị đe doạ." Giọng nói lạnh lùng, Đôi mắt cũng chứa đầy lửa giận.

Cố Dịch Ninh ngước nhìn Phó Hàn Niên, người đang toát ra sát khí. Nở một nụ cười kiên định.

Không có phản kháng hay cầu xin tha thứ, trong ánh mắt của cô cũng không có chút hoảng loạn và sợ hãi.

Nhìn thấy người phụ nữ này sắp chết ngạt, anh cũng không muốn chuốt lấy rắc rối.

Các ngón tay đang khóa chặt cổ họng của cô dần dần buông lỏng, đẩy cô vào góc tường, sau đó ngồi lại trên ghế.

"Cút! Đừng để tôi thấy mặt cô thêm một lần nào nữa."

Đây chính là sự khoan dung lớn nhất của anh ta dành cho cô.

Đổi lại là người khác đã sớm vào đồn cảnh sát rồi.

Cố Dịch Ninh xoa xoa vết đỏ trên cổ và nở nụ cười:" Phó tổng, hãy để tôi hoàn thành câu cuối cùng, nói xong tôi sẽ cút... Một cách nhanh chóng."

"……"

Người phụ nữ này thật cố chấp!

"Nói."

"Cuối cùng, tôi sẽ đến thăm ông nội của anh, có lẽ ông ấy sẽ thích tôi. ” Cố Dịch Ninh dứt lời một cách rõ ràng và rành mạch.

Phó Hàn Niên xoa xoa thái dương, khuôn mặt tuấn tú lại trở nên vô cùng ảm đạm.

Đau đầu!

Hôm nay anh đoán chừng là ra đường không coi ngày, nên mới gặp được một người phụ nữ khó tính như vậy.

Hai điều đầu tiên không phải là vấn đề, anh vẫn có biện pháp để giải quyết.

Nhưng điều cuối cùng, thì không thể.

Người ngoài ai mà không biết, ông nội của Phó Hàn Niên đã đưa ra tiêu chuẩn chọn vợ như thế nào cho anh ta chứ.

Chỉ cần còn sống là được, mẹ kiếp!

Ông nội của anh sẽ không từ chối bất người nào, ông ấy sẽ nhận tất cả đơn đặt hàng, vì sợ rằng anh không thể lấy được vợ, còn ông ấy thì không có cháu dâu.

Hơn nữa, người phụ nữ trước mặt còn thông thạo mười tám môn võ thuật như vậy, nếu có thể làm hài lòng ông nội thì còn gì bằng.

Lúc đó ông nội sẽ nghĩ cách tra tấn anh mỗi ngày, ép buộc anh lấy người phụ nữ này.

Nhưng nếu cô muốn nhảy vào vũng nước đυ.c của nhà họ Phó, thì đừng trách anh lợi dụng cô, các trưởng bối nhà họ Phó vì để chọn vợ cho anh mà suốt ngày tranh đấu, lừa dối nhau, gây ra không ít rắc rối.

Thời điểm xuất hiện của cô cũng rất đúng lúc.

Đồng ý kết hôn, không phải là sự thỏa hiệp của anh, mà là, anh đang cần một người vợ mạnh mẽ, để chặn miệng tất cả kẻ trên người dưới ở Phó gia!

Chỉ cần đạt được thứ mình muốn là đủ.

“ Cô đã mang theo chứng minh thư và sổ hộ khẩu chưa?” Phó Hàn Niên dựa vào ghế trước cửa sổ.

Nắng chiều chiếu vào gương mặt góc cạnh, khí chất của anh càng thêm cao quý.

Khuôn mặt đẹp trai đó, nhưng rất lãnh đạm.

Cũng phải thôi, Có người nào bị ép kết hôn mà vui vẻ bao giờ?

Vì vậy, đàn ông ở bên ngoài phải biết cách bảo vệ chính mình, nếu không sẽ gặp phải những người phụ nữ giống như Cố Dịch Ninh.

“ Đương nhiên là có.” Cố Dịch Ninh vui vẻ lấy chứng minh thư và sổ hộ khẩu từ trong túi xách ra, đưa trước mặt anh.

" Kết hôn với tôi cũng không phải chuyện thiệt thòi gì, anh vui vẻ lên đi, sau khi kết hôn tôi sẽ chăm sóc cho anh."

Phó gia giống như một cái hang cọp, bước vào đó như rơi xuống hố lửa, cuộc sống ở đó không dễ dàng chút nào.

Cô lại không ngại đóng vai một người giúp việc, giúp anh dọn đường.

Phó Hàn Niên: "..."

Người phụ nữ này, liệu có làm được không?

Anh ta có thể hay không được ăn một bữa cơm hoàn chỉnh?

Trước khi bước vào cục Dân chính, Phó Hàn Niên dừng bước, cố ý hỏi lại: "Cô chắc chắn sẽ không hối hận chứ? "

"Ngược lại tôi thấy lo lắng anh mới là người sẽ hối hận đấy. Tôi, Cố Dịch Ninh nếu như hối hận thì sẽ là một con chó." Cố Dịch Ninh vỗ ngực thề một cách đầy tự tin.

Có trong tay loại hàng hiếm cực phẩm như Phó Hàn Niên, là mơ ước của biết bao nhiêu người phụ nữ, cô mừng còn không kịp lấy đâu ra hối hận.

"Ha! Hãy nhớ lấy những gì cô nói ngày hôm nay." Đôi môi mỏng của Phó Hàn Niên hơi nhếch lên, lông mày hiện lên một tia châm chọc.

Những gì bây giờ đang diễn ra nếu cô không do dự thì chắc chắn sau này sẽ biến thành nỗi đau.

Anh ... Có chút mong chờ dáng vẻ học tiếng chó sủa của cô.