Diệp Quân và Cảnh tuy rằng khai trai sớm, nhưng là hai người từ trước đến nay quy củ, chủ yếu đều là học sinh ngoan, cho nên hai người không dám ở phòng học bên làm ra những việc này, sợ bị lãnh đạo trường học biết, tính cách hai người cũng không có khả năng làm ra chuyện quá mức như vậy.
Sau khi Diệp Quân gặp được Tần Hi, mới phát hiện, làʍ t̠ìиɦ có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, trước kia cùng Cảnh Lê không phải ở nhà chính là ở khách sạn, ngẫu nhiên có hứng thú, chính là xe chấn.
Thời học sinh chỉ dám quy củ.
Diệp Quân hồi nàng: “Không có.”
Không có?
Nhưng thật ra làm Tần Hi tò mò, cho rằng khai trai sớm như vậy, khẳng định trường hợp gì đều làm, không nghĩ tới tư liệu như vậy không dùng tới.
Tần Hi chính là chỉ do tò mò mà thôi, cũng không phải muốn hỏi sau cái gì, hỏi trả lời, Tần Hi liền không hỏi, đại khái vì nơi này kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Diệp Quân cũng mau liền tước vũ khí đầu hàng, toàn bộ bắn ra.
Trên mông Tần Hi tràn đầy đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙ anh bắn ra.
Tần Hi cảm thấy thoải mái đã chết.
Diệp Quân ôm cô đi vào, rửa sạch hạ thể xong, Tần Hi chính là tới tìm anh tình, bây giờ đã làm xong rồi, mặc vào quần liền muốn trở về.
Qυầи ɭóŧ vốn là muốn mặc, nhưng quá ướt, trên qυầи ɭóŧ nước huyệt đều là lúc cô nghe giảng chảy ra, ướt lộc cộc, một chút cũng không dễ chịu.
Diệp Quân xem cô không muốn qυầи ɭóŧ, muốn đem qυầи ɭóŧ ném, Tần Hi thật là đúng là đem qυầи ɭóŧ ném, nhưng không phải ném qυầи ɭóŧ vào thùng rác, mà là ném tới vị trí một bàn bạn học nam.
Cô không có nhớ lầm, nơi này phía trước cũng là ngồi một bạn học nam, ném vào trong ngăn kéo, nếu là buổi chiều hoặc lúc bạn học nam kia đi học, nhất định sẽ nhìn thấy qυầи ɭóŧ cô.
Cũng không biết bạn học nam kia nhìn thấy qυầи ɭóŧ có thể cầm lấy ngửi hay không, qυầи ɭóŧ cô da^ʍ như vậy, vừa ngửi liền biết vị da^ʍ.
Diệp Quân nhìn thấy dáng vẻ Tần Hi da^ʍ như vậy, đã thấy nhiều không trách, trước kia liền cảm thấy người phụ nữ này không an phận, hiện tại xem ra, xác thật là không an phận tới rồi cực hạn.
Tần Hi thật là có chút đói bụng, giữa trưa tới tìm anh còn chưa ăn cơm, Diệp Quân nghe được bụng cô kêu, anh sửa sang lại quần áo mình cho tốt, hỏi cô: “Muốn ăn cái gì, tôi mang em đi ăn.”
Tần Hi còn tưởng mình đi ăn một mình, nhưng là xem Diệp Quân chủ động mời khách, cô chưa nói cái gì, đã gọi món trong nhà hàng.
…
Cố Viên bên này kết thúc hội nghị, Cảnh Lê vẫn luôn ở dưới bàn hội nghị bàn bị anh ôm lên, trên mặt dơ hề hề.
Cảnh Lê chán ghét chết anh, nhịn không được đánh một quyền vào ngực anh.
Cố Viên xin lỗi cầm khăn giấy ướt lau mặt tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên mặt cô.
Vẫn là lần đầu tiên có dáng vẻ ôn nhu như vậy, làm Cảnh Lê có chút cảm giác không nói được.
Gần đây cô thấy mặt Cố Viên luôn có cảm giác tim đập gia nhanh, lần trước là tim đập nhanh như vậy là khi nào nhỉ, hình như là thật lâu trước kia, lúc Diệp Quân ở bên nhau, lúc hai người yêu đương, tim cũng đập nhanh như vậy.
Cố Viên lau khô tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên mặt cô, mặc quần áo vào chỗ cô, Cảnh Lê muốn trở về, Cố Viên bắt được tay cô nói: “Buổi chiều tôi đi công tác, em cùng đi với tôi đi.”
Cảnh Lê nghe được lời này cho rằng anh điên mất, sao có người đi công tác lại mang vợ người khác, đi công tác không phải hẳn phải mang vợ mình đi sao?
Anh là điên mất rồi mới mang cô đi.
Cảnh Lê không dậy nổi, muốn rời khỏi: “Tôi không đi, anh tìm Tần Hi đi cùng đi.”
Cố Viên giữ tay cô lại, không cho cô đi: “Tôi muốn em cùng đi công tác, lần này đi công tác ở biển, chúng ta chơi càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, lần này đi công tác không nói với chồng em, nói là cùng bạn bè đi chơi, kỳ thật là cùng tôi đi ra ngoài yêu đương vụиɠ ŧяộʍ.”
Cảnh Lê tưởng tượng đến loại cảm giác phản bội này liền có chút cảm thấy đáng sợ, cô do dự.
Nhưng Cố Viên đã dẫn đầu một bước đoạt lấy điện thoại cô, trước mặt cô, tìm được WeChat ghi tên chồng, gửi cho Diệp Quân nói là mình muốn cùng cùng chị em tốt đi ra ngoài du lịch mấy ngày, gần đây mấy ngày cũng không ở nhà.
Cảnh Lê còn chưa phản ứng lại đây, anh đã gửi lại tin nhắn, Cảnh Lê phản ứng lại muốn đoạt lại điện, Diệp Quân đã trả lời, nói được.
Cố Viên hôn hôn miệng cô nói: “ Chồng em nói được, có thể yên tâm cùng tôi đi?”