Cảnh Lê nhìn nước huyệt nhỏ giọt đi, cảm thấy mình đã không còn mặt mũi, cô cảm thấy cảm thấy cực kỳ thẹn.
Cũng không dám hướng phía dưới xem, sợ phía dưới hai người ngẩng đầu nhìn, cho nên chôn ở trong ngực Cố Viên.
Cố Viên nhìn dáng vẻ thẹn thùng như vậy, cảm thấy thực đáng yêu, nhịn không được cũng công đạo.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ toàn bộ bắn vào huyệt cô.
Hai người cao trào.
Dưới lầu Tần Hi là không nghĩ Cảnh Lê phản ứng lại lớn như vậy, nước trực tiếp nhỏ giọt tới, rớt trên người cô.
Cô cũng không biết có phải bị này kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến thoải mái hay không, cũng cao trào.
Lúc Tần Hi cao trào kẹp chặt dươиɠ ѵậŧ Diệp Quân, như vậy trong nháy mắt, bốn người đều được đến thoải mái.
Hình ảnh trở nên cực kỳ dâʍ đãиɠ sắc tình.
…
Tần Hi khỏi dươиɠ ѵậŧ Diệp Quân, liền thân thể trần trụi như vậy lên lầu đi.
Cô cũng không kiêng dè chút nào bây giờ mình có bao nhiêu da^ʍ , ngược lại là Diệp Quân, có chút ngượng ngùng, vừa rồi khắc chế không được bầu không khí, cho nên trở nên phá lệ dâʍ ɭσạи, nhưng là sau khi cao trào xong cảm thấy chính mình có chút không đúng, huống chi vợ còn ở trên, anh lại cùng người phụ nữ khác ở chỗ này.
Anh trở lại trong phòng, mặc lại quần áo vừa cởi ra ném trên sô pha.
Anh và Tần Hi cũng không biết là như thế nào bắt đầu, ăn xong cơm tối hắn liền ngồi ở trên sô pha, Tần Hi nhìn đến anh một mình ngồi ở trên sô pha, chủ động đè qua đi, ôm ngực anh
Hỏi anh: “Giáo sư Diệp, đã bao giờ cùng vợ mình dã chiến chưa? Muốn thử xem dã chiến có bao nhiêu thoải mái không? Chúng ta đi ra ngoài bên ngoài ở hoa viên làm, được không.”
Diệp Quân vẫn luôn cảm thấy chính mình tự chủ không tồi, rốt cuộc nhiều năm cự tuyệt rất nhiều oanh oanh yến yến như vậy, toàn tâm toàn ý vợ, nhưng là cũng không biết vì sao đối Tần Hi lại… Một chút tự khống chế lực đều không có, mỗi lần đều có thể bị cô câu xoay quanh, nói đi hoa viên, đã bị cô cởi hết quần áo để trên sô pha, hai người trần trụi thân thể đi ra ngoài.
Sau đó mới có chuyện phát sinh như vừa rồi.
Anh hoàn toàn không cảm thấy chính mình dâʍ ɭσạи.
Càng ngày càng trầm mê.
Tần Hi đi lên trên lầu nói với Cảnh Lê nói: “Dù sao sắc trời đều đã đã trễ thế này, cậu và chồng cậu đừng về, ở chỗ này ở một đêm, nhà của chúng ta cái gì cũng có, Được không?”
Bây giờ tiểu huyệt của Cảnh Lê còn bị dươиɠ ѵậŧ Cố Viên cắm, sau đó anh cao trào bắn ra, dươиɠ ѵậŧ vẫn luôn cắm, bây giờ chưa có mềm xuống.
Tần Hi trực tiếp liền đi lên, đi lên nhìn thấy hình ảnh này, cô rất ngượng ngùng, chạy nhanh buông Cố Viên ra.
Cô cảm thấy mình không dám đối mặt Tần Hi, Tần Hi nhưng không thèm để ý, nhìn hình ảnh còn cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ sắc tình.
Tần Hi bảo cô không cần đi, buổi tối hôm nay ở lại phòng ngủ cho khác, bây giờ đi tắm rửa.
Cảnh Lê cũng mặc quần áo xong đi xuống, đến dưới lầu nói chuyện với Diệp Quân, Diệp Quân không nói gì, nhưng là không nói lời nào dáng vẻ cũng cam chịu ở lại nơi này.
Gia cảnh Cố Viên thật tốt, ở chính là biệt thự lớ, nhà ở có rất nhiều phòng ngủ phụ, chọn cho bọn cô một phòng ngủ tốt nhất, để buổi tối hôm nay hai người như.
Cảnh Lê và Diệp Quân không giống Tần Hi và Cố Viên hai người chơi giống nhau sẽ không cảm thấy thực có lỗi với đối phương, hai người bọn họ vừa trải qua chuyện vừa rồi, trở về tắm rửa đều cảm giác ngượng ngùng.
Cảnh Lê tắm rửa xong ra tới, nằm ở trên giường, Diệp Quân cũng giặt sạch ra, Diệp Quân lên giường ôm Cảnh Lê, cắn vành tai an ủi cô nói: “Ngay từ đầu chúng ta đều đồng ý, không có bất luận gánh nặng gì, tình cảm chúng ta vẫn vậy, chẳng qua là vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà thôi, em cũng rất thoải mái, có phải hay không?”
Cảnh Lê bị lời này an ủi được rồi, chủ yếu là cảm thấy rất có lỗi với chồng, nhưng là chồng nói lời này làm cô thực an tâm, cô cũng ôm Diệp Quân.
Mọi người đều thoải mái liền có thể.
Trước khi Tần Hi đã gửi cho Diệp Quân ngủ một tin nhắn, nội dung chính là ngày mai buổi sáng đổi chồng.
Bảo anh buổi sáng lên, cùng Cố Viên đổi, để Cố Viên đi hầu hạ Cảnh Lê.
Anh tới hầu hạ nàng.
Không nói với Cảnh Lê, cô muốn cho Cố Viên sáng sớm đi liếʍ huyệt Cảnh Lê, liếʍ cô tỉnh, kia mới kí©ɧ ŧɧí©ɧ.