Sáng sớm ngày hôm sau, cuối cùng ý thức của Phương Hinh Nhi cũng trở về, sau khi cảm nhận được giữa đùi mình dinh dính cùng với ký ức mờ ảo tối qua, cô cảm thấy mình sắp phát điên lên rồi, vậy là mình gả cho người ta rồi sao? Quan trọng hơn là, mình lại bị cha chồng phá thân, còn bị ông xã làm cả một buổi tối, thậm chí bây giờ tiểu huyệt vẫn còn tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy xuôi ra ngoài.
Phương Hinh Nhi khóc nấc lên, cô không thể tin được người tối qua chính là mình nhưng tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót trong hoa huyệt lại là bằng chứng thuyết phục nhất.
Làm sao bây giờ? Cô phải làm sao bây giờ? Mình vốn là tiểu thư quyền quý ngậm thìa vàng mà lớn lên, bây giờ lại làm nàng dâu nhỏ của người ta ở nông thôn. Hơn nữa cô còn nhỏ như vậy, còn chưa lên đại học, sao có thể…!
Nhưng đau thương chẳng được bao lâu, Phương Hinh Nhi để ý đến người đàn ông bên cạnh mình đang sốt cao, nhìn lại một hồi, cô phát hiện cơ thể Lý Đại Bảo đang trong trạng thái không ổn.
Phương Hinh Nhi hoảng sợ, sợ người này sẽ chết, cô vừa khóc vừa mặc quần áo, sau đó chạy ra ngoài tìm người giúp. Đối diện với cha chồng của mình bây giờ là Lý Phú Quý, cô ngẩn người ra, rồi không dám chần chờ nói chuyện Lý Đại Bảo bị bệnh.
Hỗn loạn một lúc, Phương Hinh Nhi mới biết Lý Đại Bảo bị cảm lạnh nên sốt, uống thuốc mấy ngày, nghỉ ngơi đầy đủ là không sao, sẽ không đến mức chết người.
Thật ra cũng không thể trách Phương Hinh Nhi ngốc nghếch không biết gì, từ nhỏ cô đã không cần phải lo chuyện cơm ăn áo mặc, mấy chuyện khác cũng không cần cô lo lắng, thậm chí ngay cả khả năng tự chăm sóc bản thân cô cũng không có, cần phải có người khác săn sóc.
Chỉ có điều bây giờ cô đã trở thành vợ của Lý Đại Bảo, chồng đổ bệnh, đương nhiên cô cũng muốn giúp đỡ, dù sao thì cô cũng không biết mấy công việc đồng áng.
Mặc dù Phương Hinh Nhi không biết làm nhưng cũng biết ngồi của đầu giường chăm Lý Đại Bảo, thỉnh thoảng lại thay khăn khác chườm trán cho hắn.
Tuy nhiên, sau giờ ngọ hôm đó, cô khó khăn lắm mới hầu hạ Lý Đại Bảo ngủ, đang cẩn thận lau mồ hôi trên trán cho hắn thì Lý Nhị Bảo lặng lẽ đi vào.
Ban đầu, Lý Nhị Bảo đi theo cha Lý Phú Quý và em trai làm đồng, sau đó hắn cố tình lấy cớ đau bụng rồi lén trở về nhà, chuẩn bị chơi đùa với chị dâu.
“Em hai? Sao cậu lại…?” Lúc Phương Hinh Nhi nhìn thấy mặt em hai của chồng, cô vô cùng kinh ngạc, tưởng hắn có chuyện gì.
Ai ngờ em hai lại đột nhiên cong môi cười xấu xa, sau đó lại gần cô, ánh mắt còn ẩn chứa một thứ gì đó nóng rực. Phương Hinh Nhi không rõ, tưởng hắn lo lắng cho cơ thể của anh trai nên định đứng dậy, nhường chỗ ngồi trên giường cho hắn rồi chuẩn bị tìm chỗ khác ngồi xuống.
Nhưng mà cô vừa mới đứng lên, cơ thể đột nhiên bị một lực mạnh khống chế. Ngay sau đó, hai cánh môi của Lý Nhị Bảo lấp kín môi cô, có chút nóng nảy mà hôn lấy hôn để.
Phương Hinh Nhi trợn tròn mắt, thay đổi nhanh chóng khiến cô ngây ra. Cô cảm thấy cánh môi của mình bị nghiền nát, đầu lưỡi nhanh chóng cạy mở bờ môi, chen vào khoang miệng của cô, liếʍ hàm trên nhạy cảm.