Tuy ngoài miệng nói không được, nhưng Giang Nhung Nhung vẫn không khống chế được mình, cô bị người đàn ông mê hoặc, lấy tay ra, cũng không khép chân mình lại, mà để người đàn ông cẩn thận nhìn tiểu huyệt của mình. Bởi vì quá kích động, cô phun nước một lúc lâu, lúc này chất lỏng trong suốt mới được phun xong, thậm chí bởi vì phun quá nhiều và xa, nên cô đã làm ướt cả điện thoại!
Camera bị phun nên có chút sương mù, nhìn tiểu huyệt phấn nộn qua màn hình, người đàn ông không thể ngừng loát dươиɠ ѵậŧ mình được, giọng nói hắn khàn khàn: “Ngoan, bẻ tiểu huyệt ra chút nữa, để chồng nhìn rõ hơn xem….”
“Ừm ~” Rõ ràng biết như vậy là không đúng, nhưng hiện tại Giang Nhung Nhung đã rất hưng phấn, nên cũng không thèm quan tâm gì nữa, cô trực tiếp bẻ tiểu huyệt ra để hắn nhìn thật kỹ.
Ngón tay mềm mại run rẩy bẻ từng phần thịt ở miệng huyệt, hai cánh thịt màu mỡ không ngừng đóng lại vì co rút, phấn nộn như quả đào chảy mật, thật sự quá mê người, người đàn ông hận mình không thể liếʍ tiểu huyệt của cô, hắn nhịn không được mà nói với cô: “Thỏ ngoan, anh thật sự muốn tới đó liếʍ tiểu huyệt của em, em nghe lời đi, chúng ta gặp nhau được không…”
Nghe người đàn ông nói vậy, vành tai Giang Nhung Nhung đỏ bừng, lúc này bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa dồn dập, lúc này cô mới tỉnh táo lại, cô vội vàng tắt điện thoại, lại sốt ruột mặc qυầи ɭóŧ và kéo váy lên, lại hoang mang rửa sạch nhà vệ sinh: “Sao, sao thế ~”
“Nhung Nhung, cô có sao không? Anh Đại Tuấn đang tìm cô đó….”
Bên ngoài truyền đến giọng nói của thư ký cô, lúc này Giang Nhung Nhung mới thở phào nhẹ nhõm, cô run nhẹ nói: “Sắp, sắp xong rồi, cô kêu anh Đại Tuấn chờ chút….”
Vừa rồi chơi cùng người đàn ông kia có bao nhiêu phóng túng, hiện tại tỉnh táo lại cô lại cảm thấy áy náy, mặc dù trong lòng cô đã cảnh cáo bản thân rất nhiều lần không thể chơi với người đàn ông đó như thế, nhưng cô vẫn không nhịn được.
Giống như sáng hôm nay cô đồng ý việc hắn dùng điều khiển từ xa để hoạt động trứng rung vậy, chính bản thân cô không kiên trì được, một bên lục video nấu ăn của mình ra, một bên Giang Nhung Nhung cảm thấy thể xác và tinh thần của mình đều mệt, cảm giác trong lòng vắng vẻ, đây có lẽ là khoảng thời gian sau khi trút bỏ du͙© vọиɠ, nghĩ như vậy, cô càng thấy uể oải hơn!
【 Thỏ Thỏ, Thỏ Thỏ, chúng ta gặp mặt được không? 】
【 Thỏ Thỏ, em sao vậy? 】
【 Thỏ Thỏ, vợ Thỏ ơi, có phải em tức giận không? 】
Vốn dĩ đang bận rộn, Giang Nhung Nhung lại cảm thấy nhẹ nhàng đi không ít, là do khi kết thúc công việc, vừa mở điện thoại ra, lại thấy được một đống tin nhắn ngọt ngào gửi đến, nhìn thấy tin voice người đàn ông gửi qua, trong lòng cô nhịn không được mà đỏ mặt, cô cũng muốn nhìn thấy hắn xem hắn như thế nào, nhưng mà cô rất bận, hơn nữa hiện tại cô đang ở cùng ba chồng, nghĩ tới nghĩ lui thì không gặp nhau sẽ tốt hơn!
Nghĩ đến đây, cô càng thêm xấu hổ, cô cũng không trả lời tin nhắn người đàn ông mà quay lại phòng khách để sắp xếp hành lý.
“Tiên sinh, ngài đã về….”
Ngồi trong xe nhìn chằm chằm màn hình một lúc lâu cũng không thấy tin nhắn trả lời, đời này Cố Ngạn Thành chưa từng hèn mọn cầu xin người khác như vậy, trong lòng hắn thấy hơi bực bội.
Bỗng nhiên thấy quản gia cầm một đóa hoa đến đây, người đàn ông bị người khác nhìn thấy chỉ đành đút điện thoại vào túi, lại lạnh mặt bước xuống xe, trực tiếp đoạt đóa hoa từ tay quản gia, quăng vào thùng rác và lạnh lùng nói: “Tôi đã nói rất nhiều lần rồi, tôi bị dị ứng với phấn hoa. Đừng để tôi nhìn thấy mấy thứ này.”
“Tiên sinh….” Quản gia cũng không biết vì sao người đàn ông lại kích động như vậy, không khỏi có chút nghi hoặc, nhìn người đàn ông ném đóa hoa vào thùng rác, quản gia bất an nói: “Nhưng mà, tiên sinh, đây là cho cô…..”
“Được rồi, đừng nhưng mà nữa, tôi muốn yên tĩnh một lúc….” Nói xong người đàn ông ném chìa khóa xe cho quản gia, không ngờ quản gia lại sốt ruột nói: “Tiên sinh, đóa hoa này là do fans của cô chủ đưa…. Không phải cho ngài….”