Câu Dẫn Nhầm

Chương 14

“Anh, anh buông em ra ưm ~” Người đàn ông không ngừng mυ'ŧ lấy đầṳ ѵú của mình, Giang Nhung Nhung cơ thể thập phần nhỏ xinh không khỏi vô cùng xấu hổ sợ hãi, chỉ liên tục chụp phủi bả vai của người đàn ông.

Thấy cô giãy giụa đến lợi hại như vậy, người đàn ông chỉ đành nhả núʍ ѵú cô ra, lại vẻ mặt nghiêm túc mà nhéo cằm cô, làm cô ngẩng đầu lên nhìn mình.

“Rõ ràng là tiểu yêu tinh em luôn câu dẫn anh…”

“Ba, ba ~ tại sao lại là ba?” Giang Nhung Nhung không ngờ tới người trước mắt bỗng dưng thay đổi thần sắc, lúc này cô mới phát hiện bản thân vừa rồi vẫn luôn không thấy rõ mặt người đàn ông vậy mà lại là người ba chồng luôn đen mặt với mình, không khỏi sợ tới mức cả người không ngừng run bần bật.

“Ba..., tại sao …”

“Tiểu yêu tinh, em cái đồ không biết xấu hổ này!” Người đàn ông tựa hồ không có cảm thấy bản thân không đúng chỗ nào, ngược lại nhấc chân cô lên, hung hăng mà đánh vào mông của cô!

“A ha ~ không, không muốn không muốn ách ~”

Bị người đàn ông đánh vào mông như vậy, cô gái nhỏ mềm mại xinh đẹp này sợ hãi đến độ run bần bật, lại bởi vì thật sự là quá đau, không khỏi sợ hãi mà kêu ra tiếng.

Đột nhiên mở mắt ra, Giang Nhung Nhung chỉ cảm thấy đầu ong ong, đau đầu thật sự, mơ mơ màng màng mà nhìn hết thảy trước mắt, không có người nào cả, trời cũng đã sáng, lúc này cô mới phát hiện bản thân gặp ác mộng, nhưng rất nhanh mà cô lại nghe thấy được một trận tiếng còi inh ĩ khiến da đầu tê dại, vội vàng đem hộp đựng trứng rung tìm ra, nhấp môi, Giang Nhung Nhung cả người trần trụi quỳ gối ở trên giường, nhìn quả trứng rung không ngừng vang lên, Giang Nhung Nhung cảm thấy đầu mình càng lúc càng đau!

Quả nhiên chỉ chốc lát sau người đàn ông liền gửi tin nhắn lại đây.

[ Thỏ con, mau đeo trứng rung lên, ngoan ~ anh đang mở họp. ]

Hóa ra, vì để hai người có thể tùy thời tùy chỗ ở trên mạng làʍ t̠ìиɦ, Dưa leo đem quả trứng rung của cô thiết kế ra điều khiển từ xa, thậm chí còn có công năng đúng giờ, chỉ cần cô không đúng giờ đeo trứng rung vào trong âʍ đa͙σ mình, quả trứng rung kia liền sẽ không ngừng phát ra tiếng còi chói tai. Cho nên hiện tại, nhìn tới tin nhắn mà người đàn ông gửi qua, Giang Nhung Nhung cả đầu đều đau, nhưng lại không thể tắt âm thanh kia được, cô chỉ phải vội vàng cầm trứng rung đi đến phòng vệ sinh.

Mà lúc này, Cố Ngạn Thành đang họp dưới lầu lại thừa dịp lúc video hội nghị những người khác lên tiếng trộm gửi tin nhắn.

[ Đeo lên chưa? Thỏ thỏ… Vật nhỏ có gọi em rời giường hay không, hửm? ]

Biểu cảm trên mặt Cố Ngạn Thành cũng không có thay đổi gì, nhưng trong lòng lại vô cùng hưng phấn, thậm chí tưởng tượng đến lúc này thỏ nhỏ của hắn đã chịu không nổi tiếng còi cảnh sát âm ĩ mà đeo trứng rung lên, hắn liền nhịn không được mà trộm cương cứng, mặc dù không có ai ở bên cạnh, nhưng người đàn ông vẫn là trộm kẹp chặt đùi.

Mà lúc này ở trong phòng tắm, Giang Nhung Nhung vô cùng chật vật mà cởi ra qυầи ɭóŧ nhìn tin nhắn của người đàn ông gửi tới, không khỏi tức giận đến mặt đều đỏ lên, nhưng khi nhìn thời gian cũng không còn sớm, cô còn phải đi đến phòng làm việc, chỉ có thể dùng khăn ướt lau sơ qua, lại bôi thêm gel bôi trơn, chậm rãi đẩy ra môi âʍ ɦộ, run rẩy đem trứng rung hình trụ đâm vào âʍ đa͙σ của mình.