Bản Chép Tay Của Nữ Pháp Y: Thù Đồ

Hồi 1 - Chương 7: Hai Lần Đầu Thú Của Cha Con

08.

Lời còn chưa dứt, Trịnh Thiều Hàm đã đi giày cao gót đến trước mặt bọn họ, mùi nước hoa hoa hồng khuếch tán trong không khí, nồng đến mức khiến cho mũi người ta ngứa ngáy: "Công việc của các cô thật vất vả, qua giờ tan tầm còn chưa được về nhà nghỉ ngơi. Tôi tổ chức một bài giảng cho sinh viên ở trên lầu, đứng từ xa nhìn thấy bóng dáng của các cô, không dám chắc chắn cho nên đến đây xem.”

Khả Hân không muốn giải thích nhiều với cô ta, đẩy Thẩm Thứ ra: "Đây là đội trưởng Thẩm của chúng tôi."

Trịnh Thiều Hàm vội vàng nói: "Anh chính là đội trưởng Thẩm nổi tiếng đấy phải không? Trong buổi làm việc của tỉnh đoàn, tôi thấy trên tường có bức ảnh chụp khi anh được bầu vào top mười thanh niên tiêu biểu của tỉnh năm ngoái, cùng với những bức ảnh của các chính trị gia, cộng đồng doanh nghiệp, các ngôi sao văn hóa, thể thao". Cô ta cố ra vẻ thân thiết nói, "Đội trưởng Thẩm là đẹp trai nhất, nam tính khí khái nhất." Giọng điệu có hơi chút khoa trương, nhưng thoải mái tự nhiên, không làm cho người ta cảm thấy khó chịu.

Trịnh Thiều Hàm vừa đi tới, Cố Văn Văn lập tức né tránh, dường như không muốn gặp mặt cô ta.

Thẩm Thứ khách sáo đáp lại hai câu, sau đó đưa mặt dây chuyền thạch anh màu trà kia cho cô ta xem: "Cô đã từng thấy có người đeo sợi dây chuyền như vậy chưa?”

Trịnh Thiều Hàm mở to hai mắt nhìn một hồi, cố gắng nhớ lại, muốn đưa tay cầm lấy mặt dây chuyền thạch anh để kiểm tra nhưng bị Thẩm Thứ ngăn cản. Cô ta thở dài một hơi, chắc chắn nói: "Trần Gia Gia, đây là mặt dây chuyền của Trần Gia Gia!”

"Là học sinh của cô sao?" Thẩm Thứ Hỏi.

"Đúng vậy." Trịnh Thiều Hàm nói: "Sinh viên khoa Kiến trúc, khác khoa với Vương Tử Hiên, nhưng học chung với nhau rất nhiều tiết học. Bây giờ con bé không có ở trường học. Gia đình con bé ở trong thành phố này nên con bé về nhà mỗi ngày sau giờ học.”

"Trần Gia Gia và Vương Tử Hiên này," Thẩm Thứ hơi chần chờ: "Là người yêu sao?”

"Không phải." Trịnh Thiều Hàm nói rất chắc chắn: "Vương Tử Hiên không có bạn gái, cậu ta cũng không có khả năng thích Trần Gia Gia. Điều kiện gia đình của cậu ta rất vượt trội, bản thân lại vô cùng xuất sắc, nữ sinh theo đuổi cậu ta ai cũng có điều kiện tốt hơn Trần Gia Gia.”

"Cho nên cô dựa vào suy nghĩ chủ quan đoán bọn họ không phải là người yêu của nhau, mà không phải chắc chắn một trăm phần trăm?" Thẩm Thứ không muốn mơ hồ, không rõ ràng.

"Chắc chắn một trăm phần trăm." Trịnh Thiều Hàm nói: "Mỗi học sinh trong khoa tôi đều nắm chắc.”

"Giữa hai người bọn họ có khúc mắc hay mâu thuẫn gì không?" Thẩm Thứ vẫn chưa từ bỏ ý định.

"Theo tôi biết thì không có" Trịnh Thiều Hàm nói: "Bọn họ vốn là người của hai thế giới, bởi vì học đại học nên mới giao tiếp qua loa với nhau, nhưng không có điều kiện khách quan để quen biết thân thuộc. Về phần Trần Gia Gia có lén lút thích Vương Tử Hiên hay không, có làm ra chuyện quá đáng với cậu ta hay không thì tôi cũng không biết.”

Trịnh Thiều Hàm đánh giá hai người quá chủ quan, đó là kết luận dựa trên giá trị quan của cô ta, chưa chắc đã phù hợp với sự thật. Thẩm Thứ biết hỏi tiếp chỉ có thể bị cô ta dẫn đi lạc lối, lập tức hỏi cô ta địa chỉ nhà Trần Gia Gia, sau đó cùng Khả Hân rời khỏi trường học.

“Con mắt trên gáy" của anh ấy nhìn thấy Cố Văn Văn vẫn luôn nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của bọn họ.