Tạ Quân im lặng ôm chặt lấy Bạch Liên hưởng thụ dư vị cao trào, côn ŧᏂịŧ vẫn chôn trong hoa huyệt lấp kín khiến bạch trọc và da^ʍ thuỷ đều không thể chảy ra một giọt.
Bạch Liên thì âm thầm vận chuyển công pháp song tu trong cơ thể hấp thu tinh hoa của người đàn ông
Tạ Quân mới khai trai 1 lần làm sao đủ anh rất muốn ra sức làm nhưng nhìn sắc trời không còn sớm với thương tiếc cô là lần đầu sợ cô không chịu nổi,
Anh rút côn ŧᏂịŧ ra, nắm tay cô bao phủ lên tiểu Quân nhỏ giọng : “Giúp anh”
Bạch Liên ngượng ngùng nắm côn ŧᏂịŧ thô to di chuyển lên xuống, tay còn lại đùa nghịch 2 viên bi bên dưới, Tạ Quân nhắm mắt dựa vào vách đá cúi đầu nhìn cô quỳ dưới tảng đá giúp anh an ủi, qua một lúc lâu đến khi 2 tay cô sắp mất đi cảm giác Tạ Quân mới bắn ra.
Nhặt quần áo lên giúp cô mặc lại, anh cũng nhanh tay mặc xong của bản thân rồi quay lại ôm lấy cô vào lòng, anh hôn nhẹ lên trán cô hứa hẹn : Anh về báo với gia đình cầm lễ hỏi qua nhà em cầu hôn, ở nhà chờ anh
Bạch Liên do dự một chút liền đồng ý
Tạ Quân cõng Bạch Liên xuống đến chân núi thì cô đi về trước, khoảng nửa giờ sau anh mới ra về vì sợ người khác nhìn thấy hai người cùng trên núi xuống sẽ nói ra nói vào hư hỏng thanh danh Bạch Liên.
Về đến nhà cậu mợ ăn uống xong mọi người ngồi nói chuyện một lát rồi từng người về phòng ngủ, Bạch Liên ngủ chung với Chiêu Đệ, hai chị em nằm nói chuyện một lát liền ngủ rồi
Từ hôm đó mỗi ngày Tạ Quân đều xuống thôn đi đường nhỏ lên núi hẹn hò cùng Bạch Liên, hai người dạo, núi tìm kiếm hoa quả, cùng nhau bẫy con mồi và tìm thuốc, trai đơn gái chiếc Tạ Quân lại 20 năm mới khai trai nên rất xung sức, 2 người mỗi ngày vào núi hẹn hò giao lưu làʍ t̠ìиɦ, Bạch Liên với Tạ Quân mà nói là người con gái đầu tiên anh yêu, lại ngày ngày làʍ t̠ìиɦ khiến thể xác và tinh thần anh thoả mãn cả người toả ra mùi luyến ái hồng phấn phao phao, tình cảm của anh ngày càng cuồng nhiệt, chỉ hận không thể ngay lập tức cưới cô về ngày ngày ở bên nhau.
Bạch Liên ngày ngày lên núi bắt được con mồi nên ở nhà mợ cũng rất vui vẻ không cằn nhằn gì, đảo mắt đã qua một tháng, hôm nay vừa ngủ dậy thì Bạch Trạch đến đón cô về, một tháng đã là giới hạn cuối cùng của anh, anh muốn đón cô từ sớm rồi cơ nhưng lại sợ cô giận.
Hôm nay Tạ Quân sẽ đến cầu hôn nên cô đồng ý theo Bạch Trạch về nhà, hai người về không lâu thì hai mẹ con Tạ Quân và bà mối tới cửa
Mẹ Tạ giải thích lý do đến và đảm bảo : Cháu cứ yên tâm, sau này Bạch Liên kết hôn với Tạ Quân gia đình bác sẽ tìm danh ngạch công tác cho con bé đi làm công nhân, gia đình nhà bác có ba người con trai đợi Tạ Quân lấy vợ là sẽ phân gia, hai vợ chồng son ra ở riêng sẽ không sợ gia đình đông đúc xảy ra tranh chấp hoặc người đông chật chội
Bà mối ngồi bên cạnh ra sức thổi phồng khen tặng hai bên trai tài gái sắc
Bạch Trạch ngồi im lạnh lùng không lên tiếng, trong mắt hiện lên gió lốc mây mù đen kịt, một lát sau anh nâng mắt nhìn Tạ Quân hỏi: hai người quen biết sao?
Tạ Quân nghĩ đến lần đầu gặp mặt đã đem em gái người ta ăn luôn thì khuôn mặt và lỗ tai ửng đỏ : quen được một tháng ạ
Bạch Trạch rũ mắt xuống không ai biết anh nghĩ gì, lát sau anh lễ phép nói với mẹ Tạ : Cho cháu chút thời gian, cháu sẽ suy xét và trả lời bác
Mẹ tạ hiểu, cải thìa vất vả nuôi lớn lại bị heo củng phải cần chút thời gian ổn định tâm lý, mẹ Tạ cùng bà mối chào tạm biệt rồi ra cổng đi về, Tạ Quân tới gần trộm nhét vào tay cô lá thư nhỏ cũng liền đuổi theo mẹ Tạ ra về