Ngôn Úc hoảng sợ quay về phòng, nước mắt vẫn còn đọng trên khóe mắt, có khóc hay không đây, trong đầu không ngừng chọc vào hệ thống nào đó.
[Làm sao bây giờ, tôi, có phải tôi bị sự cố thiết lập rồi không? Nhưng mà hệ thống à, tại sao nhân vật công chính lại, lại xấu xa như vậy chứ?] tiếng thút thít trong lời nói cũng không thể kiềm lại được.
Hệ thống vẫn luôn đứng ngoài cuộc: [......]
Nó cũng không biết mình lừa được kí chủ này từ đâu, không chỉ yếu ớt mà còn vô cùng thích khóc.
[Không, không xấu xa.] Lời ít nhưng ý nhiều.
Ngôn Úc nhận được câu trả lời khẽ ‘ừ’ một tiếng, đôi mắt đỏ hoe, nước mắt đọng lại còn chưa đợi cậu bất bình thì đã rơi xuống lã chã, lại chào mừng trở ngại mới.
—-- Mười hai giờ đêm rồi, cậu phải bắt đầu livestream.
Trong nguyên tác, bởi vì sợ giao tiếp với mọi người nên chỉ có thể thoải mái bung xõa bản thân ở trên mạng.
Theo gợi ý của một người bạn xấu, cậu đã trở thành vlogger gợϊ ȶìиᏂ trên một phần mềm 18+ hợp pháp.
Mỗi đêm livestream vào đúng mười hai giờ, nhưng số tiền kiếm được chỉ đủ nuôi sống bản thân, nên mới chọn cách chia tiền thuê chung này và gặp được nhân vật chính công.
Bây giờ, Ngôn Úc nhìn thiết bị livestream trước mặt chiếm một khoảng không gian nhỏ trong căn phòng không lớn của mình, trong đầu nhớ lại dữ liệu được hệ thống truyền đến, gò má ửng hồng ngại ngùng.
Đầu ngón tay bối rối vân vê góc áo.
Hít một hơi thật sâu, Ngôn Úc chuẩn bị tâm lý đầy đủ, đứng dậy dựa theo trí nhớ mà ngoan ngoãn bật hết tất cả các thiết bị livestream.
Máy quay nhắm ngay vào nửa thân dưới được chiếc áo T-shirt rộng thùng thình che đi, đôi chân trắng như tuyết vặn vẹo gợϊ ȶìиᏂ, thân dưới vội vàng chạy ra khỏi phòng tắm mà chưa kịp mặc gì cả.
Trong phòng livestream.
[Úc Úc mở livestream rồi?]
[Đậu móa, đôi chân này, không ngờ lại trắng đến thế]
[Wow wow wow…… Vợ à, cuối cùng em cũng livestream rồi, cuộc sống không có em, trong lòng người ta cảm thấy rất cô đơn]
[Ai da—-- vlogger mới phải không? Trông rất dâʍ ɖu͙© nha]
[Chỉ có vậy? Có gì đáng xem chứ?]
Ngôn Úc ngây ngốc đứng tại chỗ, nhìn phòng livestream đang dần tăng lên như bão đạn mà vành tai nóng ran.
Tiếp theo nên làm gì bây giờ?
Nhìn qua thấy rất nhiều người đang thúc giục, Ngôn Úc càng nhớ lại những lần livestream trước kia, lại càng khẩn trương, khắp người đều ửng hồng.
Ngón tay nắm lấy góc áo đã nhăn nheo, dừng lại một chút rồi kéo lên.
Đập vào mắt là một mảng da thịt lớn trắng như tuyết, các khớp xương hồng hồng, xinh đẹp, câu dẫn lòng người.
Dươиɠ ѵậŧ dưới thân trắng hồng bởi vì ngại ngùng mà dựng lên nửa đầu, cái miệng nhỏ ở giữa qυყ đầυ chậm rãi phun ra một chút dịch thủy sáng trong.
Ban đầu trong phòng livestream có người định rời khỏi vì không thú vị, nhưng ma xui quỷ khiến họ ở lại.
Thô bạo, dâʍ ɭσạи với dươиɠ ѵậŧ trần trụi ở trong phòng livestream đã thu hút rất nhiều lượt bình luận, Ngôn Úc cũng có thể được coi là một luồng gió mới.
Trẻ trung lại thuần tình, chủ yếu là thân thể da thịt kia trông vô cùng đẹp.
[Hahhh—-- đây là cậu vợ mà tôi biết trước đây sao?]
[Fuck! * * Đúng là da^ʍ]
[Nước mắt chảy ra từ khóe miệng]
[Có phải màu hồng không? Màu hồng đấy sao? Là màu hồng à?!]
[Muốn bú, muốn liếʍ, hu hu hu cầu xin vợ cho một cơ hội]
Đầu ngón tay Ngôn Úc kéo áo lên, không quay tới mặt mày ướŧ áŧ ở nửa thân trên, giống như bị ai đó đùa giỡn, run rẩy không dám nhìn về phía màn hình đang có nhiều bình luận bay loạn.
Đầu ngón tay phải hơi hồng hồng, mất tự nhiên mà sờ xuống dươиɠ ѵậŧ đang nhô cao phân nửa ở phía dưới.
“A—---” Khóe mắt Ngôn Úc trào ra chút nước mắt.
Tiếng rên được thiết bị thu âm thu lại chuẩn xác, người xem ở lại trong phòng livestream bị một tiếng này làm cho tê dại toàn thân.
[Đậu móa! Đậu móa! Tiếng rên của cậu ấy lọt vào tai tôi rồi!!] Số bình luận tràn qua màn hình tăng cao.