Sau khi vào đại học, Lê Trinh phát hiện chỗ tắm rửa ở phía bắc trường đều là phòng tắm công cộng, chính là cái kiểu vừa cởϊ qυầи ra liền có thể so xem ai to hơn. Sợ người khác phát hiện bí mật của mình, cậu thấp thỏm, hoảng loạn tới mức ngay lập tức dạo một vòng trên website thuê nhà.
Trọng điểm là muốn tìm một căn hộ có phòng tắm riêng.
Tìm kiếm hai, ba ngày mới thấy giá phòng ở đây thật sự quá đắt, một phòng đơn nho nhỏ có nhà vệ sinh riêng đều phải hơn hai ngàn. Rơi vào đường cùng, cậu chỉ đành tìm xem có nơi nào cho thuê phòng chung không.
Phòng thuê chung nhìn có vẻ không ít, nhưng chưa có cái nào thích hợp, hoặc là cách trường quá xa, hoặc là chỉ chọn phụ nữ.......
Mấy ngày nay cậu không thể tắm rửa đàng hoàng nên đành tùy tiện chà lau, sợ bị người khác khui bí mật.
Có lẽ do ông trời thương xót, cuối cùng cậu cũng tìm được một phòng ở thích hợp: Giá 1200 một tháng, yêu sạch sẽ, không nuôi thú cưng, giới tính nam.
Căn hộ này gồm ba phòng, nhưng chỉ có hai gian cho thuê, đồng nghĩ với việc nếu Lê Trinh dọn vào thì cậu sẽ chỉ có một bạn cùng nhà. Điều này làm cho Lê Trinh thở phào nhẹ nhõm. Một bạn cùng nhà tốt hơn nhiều so với mấy bạn cùng nhà.
Quan trọng nhất là căn hộ này có nhà vệ sinh, cách trường rất gần, quả thực là chế tạo dành riêng cho Lê Trinh.
Lê Trinh lập tức liên hệ với chủ nhà để xem phòng, chủ nhà nói một người thuê khác vừa vặn cũng ở đó, bảo cậu trực tiếp tới xem, cảm thấy thích hợp thì cứ chuyển vào luôn.
Lê Trinh dùng app định vị đi tới điểm hẹn, thấp thỏm ấn chuông cửa, tự hỏi liệu người bạn cùng nhà tương lai này có thể sống chung được không.
Người mở cửa là một người đàn ông với thân hình cao lớn, ngũ quan như thiên thần, tuấn tú vô song.
Hắn chỉ mặc một cái quần dài ở nhà, cơ bụng tám khối gợi cảm, cằm vẫn còn đang nhỏ nước, trong tay cầm khăn lông màu trắng lau tóc, tóm lại chính là một người tràn ngập hormone nam tính!
Mặt Lê Trinh nóng lên, vội vàng cúi đầu: “Tôi, tôi tới xem phòng, chủ nhà bảo, bảo tôi trực tiếp lại đây xem.”
Lục Tu Vân hơi cụp mi mắt nhìn chàng trai xinh đẹp nhút nhát, thấp hơn hắn mười mấy cm ở phía trước, điều này khiến hắn nhớ tới chú thỏ trắng nhỏ xinh đẹp đáng yêu, con ngươi thâm trầm lóe lên chút ý nghiền ngẫm, nghiêng người đáp: “Mời vào.”
Không biết Lục Tu Vân có cố ý hay không, nhưng lối đi nhường ra khá hẹp, hơn nữa ở thời điểm Lê Trinh bước vào, hắn còn cúi người xuống đóng cửa.
Hơi thở giống đực xa lạ phả tới trước mặt, khiến Lê Trinh cứng ngắc lại, cậu như bị dính thuật định thân, không thể động đậy.
Người đàn ông làm như không phát hiện ra điểm bất thường của cậu, đi tới phía trước chỉ vào cánh cửa ở trong cùng: “Là phòng kia, cậu tự mình xem đi.”
Nói xong, người đàn ông tùy ý ngồi xuống sô pha trong phòng khách nghịch điện thoại.
Lê Trinh bước vào phòng. Giường, bàn, tủ bên trong, hơn nữa cả cái cửa sổ lớn đang mở kia, đều rất ngăn nắp và sạch sẽ. Cậu cũng quan sát cả phòng vệ sinh, đồ vệ sinh cá nhân được xếp chỉnh tề ở trên kệ, người đàn ông kia khẳng định là một người yêu sạch và thích dọn dẹp.
Lê Trinh cực kỳ hài lòng, gửi tin nhắn cho chủ nhà hỏi xem liệu cậu có thể chuyển đến trong hôm nay được không.
Chủ nhà rất dễ nói chuyện, bảo là có thể, còn nhắc cậu kêu người thuê nhà chung đưa một bộ chìa khóa khác cho.
Nghĩ đến việc phải chủ động tìm người đàn ông kia nói chuyện, Lê Trinh liền khẩn trương, cậu chậm rãi đi tới bên sô pha trong phòng khách: “Chào, chào anh, chủ nhà bảo anh đưa một bộ chìa khóa khác cho tôi phải không?”