Sau Khi Vạn Nhân Mê Thẳng Tay Xé Nát Kịch Bản Bạch Nguyệt Quang

Quyển 1 - Chương 4-2: Tần Thượng

"Xin lỗi, xin hỏi tôi có thể ngồi chỗ này không?"

An Du ngước đầu nhìn thấy một người đàn ông mặc âu phục màu xám, dáng người cao lớn thon thả, đôi mắt hồ ly phong lưu mơ hồ mang chút gì đó phong lưu, đôi môi nở nụ cười, dịu dàng nhìn An Du.

"Dĩ nhiên rồi, mời ngồi." An Du nhích người sang một bên, nhường chỗ cho vị khách kia."

"Cảm ơn, tôi là Tần Thượng." Người đàn ông không khách khí mà ngồi xuống bên cạnh An Du, bắp đùi của người đó cơ hồ dựa vào chân cậu, gã nở nụ cười tươi, tự giới thiệu bản thân: "Tôi là một trong những người đầu tư cho dự án lần này, và tôi hợp tác với anh cậu cũng rất nhiều năm rồi. Trước đây cũng có nghe anh cậu nhắc về cậu, hôm nay được tận mắt chứng kiến quả là danh bất hư truyền."

An Du cười cười rồi gật đầu, trong lòng có chút kinh ngạc vì đây không phải là nhân vật chính cuối cùng sao, sau đó cậu liền cùng gã nói chuyện, dưới sự khéo ăn khéo nói của gã, An Du cũng hết sức kinh ngạc mừng rỡ khi mình cùng Tần Thượng có thật nhiều điểm chung, quả thật là hai người nói đến rất nhiều ý tưởng, An Du mới biết Tần Thượng cũng học cùng trường với cậu, lại còn rất hứng thú với nghiên cứu thuốc, chỉ vì phải tiếp nhận việc quản lý công ty gia đình mới phải từ bỏ ước mơ nghiên cứu khoa học.

Đang trò chuyện vui vẻ, An Du đột nhiên cảm thấy choáng váng, liền cúi đầu xuống dùng tay xoa xoa thái dương, nhưng cảm giác khó chịu không hề biến mất mà trở nên dữ dội hơn, "An Du cậu không khỏe sao, hay là say rồi?"

Tần Thượng cau mày đưa tay giúp cậu xoa xoa thái dương, thấy sắc mặt An Du không hề tốt lên mà còn có phần khó chịu hơn nữa, khiến tay chân gã liền trở nên luống cuống, "Nếu không thì tôi đỡ cậu lên trên nghỉ nhé." Yến tiệc này cũng đã chuẩn bị sẵn phòng nghỉ cho khách, nói gì đến người chủ trì như An Du.

"Ừ..." An Du khó chịu đáp một tiếng, dựa vào sức của Tần Thượng mà đứng dậy, gã cũng nữa đỡ nữa dìu cậu lên phòng nghỉ, lúc An Du nằm trên giường liền cảm thấy cực kỳ khó chịu, nhất là một trận lửa nóng từ bụng truyền đến đầu, toàn thân nóng bức, giống như ở trong một cái l*иg hấp khiến bản thân không thể thở nổi.

Tần Thượng chuẩn bị đưa cho An Du ly nước nóng để giải rượu, thì ánh mắt gã nhìn chằm chằm cậu nằm ở trên giường, đôi môi hé mở thở ra từng tiếng nặng nề, du͙© vọиɠ nhanh chóng khiến khóe mắt cậu đỏ ửng lên, cả người toát ra sự cuốn hút câu dẫn, hai tay không ngừng cởϊ qυầи áo trên người, quần tây đang mặc trên người cũng là thứ gì đó bí bách cậu đến khó thở.

Tần Thượng lẳng lặng đứng tại chỗ, nuốt nước miếng một cái, liền không khống chế được nữa đi đến bên cạnh An Du.

Gã cảm thấy bên dưới đã cứng đến mức phát đau, lúc bình thường Tần Thượng cũng không phải lại đứng đắn gì nhưng không phải đến mức mất khống chế như thế này, An Du là đầu tiên khiến gã có cảm xúc mãnh liệt như vậy, ánh mắt thanh khiết đó vừa nhìn vào gã một cái, liền khiến có gã có thể lập tức buông vũ khí mà đầu hàng.

Tần Thượng cố kìm nén cơn du͙© vọиɠ, cởi bỏ áo khoác âu phục cùng áo sơ mi của mình ra, tiến lên giường đè lên người An Du, có chút run rẩy mà nhẹ nhàng đặt lên môi lên môi cậu, trước hết phải dịu dàng vuốt ve, đầu lưỡi vươn ra chuẩn bị khuấy đảo bên trong khoang miệng cậu, quấn quít lấy đầu lưỡi không an phận của An Du, tay gã cũng không nghỉ ngơi một chút nào, vẫn đang bận rộn cởϊ áσ An Du ra.

Miệng cùng lưỡi dây dưa hồi lôi, Tần Thượng cũng đứng lên cởϊ qυầи mình cùng quần An Du ra, lúc này đây hai người đã hoàn toàn lõa thể. Thân thể An Du hiện lên vẻ bị du͙© vọиɠ xâm chiến, da thịt trắng nõn nà trở nên ửng hồng hơn, khiến cả người cậu trở nên ngon miệng hơn. Tần Thượng lần nữa đặt nụ hôn lên mặt An Du, từ mi mắt rồi đến cổ, gã cũng không lưu lại đó một dấu vết, An Du bị hôn đến mức cả người rất thoải mái, hệt như một con mèo lớn được vuốt ve, miệng phát ra âm rêи ɾỉ, lập tức trở thành liều thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tần Thượng.