Sau Khi Vạn Nhân Mê Thẳng Tay Xé Nát Kịch Bản Bạch Nguyệt Quang

Quyển 1 - Chương 1: Hào Môn - Giải thích bối cảnh, tự an ủi, kiểm tra độ mẫn cảm (H nhẹ)

An Du mở mắt ra, phát hiện bản thân đang nằm trên chiếc giường rộng lớn, ánh mặt trời bị chiếc rèm nặng nề chặn lại, trong phòng trở nên mờ tối khiến cậu không biết được đây là lúc nào rồi, cậu nhẹ giọng gọi hệ thống, nhắm mắt chờ đợi nội dung của thế giới mới hiện ra.

Đây là thế giới thứ nhất, ở thế giới này thì mẹ của chủ thế giới này đã cùng với người đứng đầu nhà họ Phó kết hôn, nhưng bà ấy có một đứa con riêng, vì để giúp đỡ cho công ty điều chế thuốc của nhà họ Phó, mấy năm nay chủ nhân của thế giới này đều ở nước ngoài chuyên tâm điều chế thuốc, còn trong nước chỉ có mẹ cùng cha dượng và anh em nhà họ Phó, vì cha mẹ gặp tai nạn nên qua đời ngoài ý muốn, chủ nhân của thế giới này liền vội vã chạy về.

Bắt đầu tình tiết của thế giới này, chủ nhân của nơi này sau khi hoàn thành tang lễ cho mẹ liền rời đi cùng với nỗi đau, sau khi trở về viện nghiên cứu A, để tiếp tục nghiên cứu, nhưng do thức đêm làm việc liền đột ngột qua đời, còn phần anh em nhà họ Phó, do bị chủ nhân nơi này ảnh hưởng nên cũng đi vào con đường điều chế thuốc và chủ nhân của nơi này cũng trở thành ánh trăng của viện trưởng cùng đám người trong viện nghiên cứu nhà họ Phó, cậu sẽ trong thân xác của chủ nhân đã qua đời ở nơi này, trở về nước và tiến vào trong viện nghiên cứu của nhà họ Phó, sau đó bốn người gặp nhau, bắt đầu một chuyện tình yêu bọn họ đuổi thì cậu chạy, để có thể chiếm được vị trí to lớn trong lòng nhóm người đó với một tình yêu sâu đậm.

Tình tiết chuyện đều chạy qua hết trong đầu cậu, An Du mở mắt ra, ngồi dậy, xoa xoa thái dương, đặt chân xuống giường và đi vào phòng tắm, nhìn vào gương quan sát thân thể của mình một cái, An Du liền gật đầu một cái đầy hài lòng.

Dù sao, thì cậu cũng chỉ mới hai mươi tuổi, so với thân thể này thì cậu cũng trẻ hơn. Mà thân thể này, da thì láng mịn trắng nõn, đôi mắt đen thuần khiết, ngũ quan đầy tinh tế, mái tóc đen nhánh mềm mại, chắc là luôn trốn ở trong phòng nghiên cứu đây mà, đúng là rất đẹp.

Cơ mà vóc dáng này...An Du liền cởϊ qυầи áo xuống hướng về phía gương nhìn một cái, cho dù có là nhà nghiên cứu đi nữa thì cũng phải rèn luyện chút ít chứ, quá là gầy yếu rồi. Mà thân thể này, cũng có chút nhạy cảm, An Du dựa vào bức tường phía sau, cậu đưa tay lên, trượt theo cổ rồi chạm đến ngực, ngón tay xoay tròn một vòng rồi xoa nắn nó, vẫn chưa chạm vào mà đầu nhũ đã cứng lên, thân thể dần trở nên nhạy cảm, cảm giác tê dại chạy dọc sống lưng, một dòng điện lập tức chạy qua thân thể cậu, hạ thể của An Du khẽ ngẩng đầu lên, eo cũng bắt đầu không tự chủ được mà đung đưa, mặt cậu cũng đã ửng đỏ, miệng cũng không nhịn được mà rêи ɾỉ.

"Um..." Một tay của An Du liên tục đùa bỡn điểm nhạy cảm của mình, tay còn lại hướng về phía cây gậy thịt ở trên hai cái lỗ nhỏ, ngón tay cậu dính một chất lỏng nhớp nháp từ phần đầu nấm, tiến xuống cái lỗ nhỏ đã lâu không có ai chạm vào, hai ngón tay đè lên miệng huyệt mà ma sát, cậu thử đưa một ngón tay vào bên trong thăm dò, sau đó liền rút cắm vào trong hoa huyệt.

"Um...a um...!" Đột nhiên ngón tay lướt qua thứ gì đó đang nhô ra ngoài, khiến eo An Du trở nên mềm nhũn, ngón chân cũng vì vậy mà co quắp lại, cây gậy thịt đã hoàn toàn dựng đứng lên. A...là chỗ này sao...An Du lại cho một ngón tay vào bên trong, liên tục rút cắm, tay đặt trên ngực bắt đầu thèm khát hơn nữa mà không buông tha cho đầu nhũ, màu sắc của nơi đã cũng đã trở nên đỏ thẫm hơn.

Kɧoáı ©ảʍ xuất hiện ngày càng nhiều, xem ra là không có giới hạn, ngón tay An Du đặt lên điểm nhạy cảm, hung hăng mà cọ xát nó, tay đặt ở trên ngực cũng liên tục xoa nắn đầu nhũ, "A...ra rồi...um a..." Cây gậy thịt xinh đẹp cương cứng bắn ra chất lỏng sền sệt, cậu không cảm thấy sung sướиɠ khi bắn tinh lắm, mà nó hệt như nước cọ rửa thân thể An Du, cả người cậu dần trở nên mềm nhũn, hai chân run rẩy không đứng vững.

Hôm nay là ngày thứ năm cậu trở về nhà họ Phó, hậu sự của cha mẹ đã xong, theo tình tiết là lúc này cậu chuẩn bị rời đi, nhưng bây giờ mọi chuyện sẽ thay đổi. An Du thở hổn hển, ánh mắt nhìn vào cơ thể phóng đãng của bản thân trong gương, môi liền nhếch lên tạo thành nụ cười, dáng vẻ thật xinh đẹp, lại còn được buff thêm độ hảo cảm, không tin là bản thân không thể thu phục được các nhân vật chính.