Thập Niên 80: Trọng Sinh Trở Thành Quân Tẩu

Chương 11

Ông bà nội có chút cảm động cũng có chút tức giận, cuối cùng bà nội nói: “Chuyện này để bà với ông nội cháu bàn bạc trước. Chuyện lớn như vậy không thể quyết định ngay được.”

Kiều Sơ Dương gật đầu nói: “Vâng ạ, nhưng cháu vẫn muốn nói rõ, cho dù cháu vào trường y thì cháu vẫn muốn thi đại học làm sinh viên, chỉ là vấn đề thời gian thôi. Cháu chỉ mong ông bà sống lâu trăm tuổi, về sau để cho cháu có cơ hội hiếu kính hai người. ”

Kết quả của kỳ thi tuyển sinh trung học được công bố rất nhanh, Kiều Sơ Dương không ngoài dự đoán đã giành được vị trí thứ nhất của huyện, lúc này cô dành không ít thời gian nổ lực để học toán và tiếng anh, đương nhiên kết quả không kém. Các giáo viên trong trường và ông bà rất vui mừng, thậm chí có trường còn ngỏ ý muốn nhận Kiều Sơ Dương.

Giáo viên cầm đơn nguyện vọng của Kiều Sơ Dương, có chút hận sắt không thành thép nói: “ Kiều Sơ Dương, em thật sự đã suy nghĩ kỹ rồi sao? ”

Kiều Sơ Dương gật gật đầu, chuyện này dưới sự cố gắng thuyết phục hết mình của cô, ông bà nội cũng đã đồng ý, bà nội lau nước mắt mấy ngày, ông nội buồn bực hút mấy túi thuốc lá. Kiều Sơ Dương cam đoan nhất định sẽ thi đậu đại học, ông bà nội mới cảm thấy thoải mái một chút, nhưng vẫn cảm thấy cháu gái mình không phát huy được hết tài năng của mình.

Giấy báo trúng tuyển rất nhanh đã được gửi đến, người đứng đầu huyện chạy tới học trường y, khiến không ít người xôn xao, Đại Ngưu đôi mắt đỏ hoe chạy đến nhà Kiều Sơ Dương hỏi tại sao.

Kiều Sơ Dương nói: “Đại Ngưu, em và anh khác nhau, con gái đương nhiên phải tìm lối ra tốt hơn mới được, con trai các anh nên đọc nhiều sách hơn, tuy rằng hiện tại không có thi trạng nguyên, nhưng rất nhiều chỗ đều cần sử dụng sách vở , đến lúc đó lại hận mình kiến thức quá ít. ”

“Em nói em cùng anh thi cao trung!” Đại Ngưu không chịu từ bỏ mà nói .

Kiều Sơ Dương nói: “Em đã cùng anh đi thi, bây giờ kỳ thi kết thúc, em sẽ đến trường y học, còn anh sẽ đi học đại học.. ”

“Em——” Đại Ngưu lúc này mới phát hiện mình bị chơi chữ, chỉ trách mình không thông minh bằng người ta.

Nhìn bóng lưng tức giận của Đại Ngưu, Kiều Sơ Dương lắc đầu, quyết định của cô đã được đưa ra bảy năm trước, không ai có thể thay đổi được. Ông trời đã cho cô tài năng về trung y, cũng là ủng hộ cho cô đúng không?

Trường y có thể học để trở thành y tá hoặc dược sĩ, nhưng Kiều Sơ Dương quyết định học cả hai, và trường của Kiều Sơ Dương khá đặc biệt, nó là một trường bán quân sự hầu hết những sinh viên xuất sắc của trường đều được gửi đến quân đội. Bệnh viện khu vực hay bệnh viện tuyến đầu tỉnh, tóm lại, nếu như vào trường này, chỉ cần có thể kiên trì, trong tương lai sau khi ra trường nhất định sẽ có một công việc tốt.

Hơn nữa, trường này có hỗ trợ học sinh nên không thu học phí cao như các trường y khác nhưng lại có yêu cầu cao về điểm số, đây là lý do Kiều Sơ Dương chọn trường này.

Khi vào trường y, Kiều Sơ Dương không hề sao nhãng các khóa học văn hóa của mình, cô đã tuyên bố trước ông bà nội rằng mình vẫn sẽ học đại học.

Thực ra, trung học phổ thông hiện nay không dễ học, chưa kể tài liệu còn thiếu, cứ có vài đề mà làm hoài, ngay cả sách giáo khoa rất quý, nhiều người không mua được sách giáo khoa thì phải mượn của người khác. Sách vở của Kiều Sơ Dương được mua bằng tiền tiết kiệm của cô, còn mới 60%.

Trường y ở huyện nên Kiều Sơ Dương ra ngoài rất thuận tiện, Kiều Sơ Dương cũng thích ra ngoài đi dạo, chẳng bao lâu nữa, những thứ mang đậm hương vị dân tộc này sẽ bị tiêu diệt theo làn sóng hiện đại hóa. Trước đây Kiều Sơ Dương không thích loại cảm giác này, cảm thấy môi trường nông thôn như vậy đã tạo nên tính cách quê mùa của cô, làm cô không theo kịp các người con khác của ba mình, hiện tại xem ra, những thứ mà cô theo đuổi đến cùng đều là hoa trong gương, trăng trong nước*, còn không bằng những hương vị quê cha đất tổ này.

* Hoa trong gương, trăng trong nước: thường dùng làm phép so sánh, ý chỉ những thứ tốt đẹp có thể ngắm nhìn và cảm nhận nhưng lại không thể chạm vào, cũng được dùng để ví von cảnh tượng hư ảo, không có thật.