Thập Niên 80: Trọng Sinh Trở Thành Quân Tẩu

Chương 10

Cứ như vậy, Kiều Sơ Dương vừa đọc sách vừa tự lực cánh sinh, cố gắng ghi nhớ các bài thuốc cổ truyền của Trung Quốc trong đầu. Thời gian trôi qua nhanh chóng.

Chờ đến khi Kiều Sơ Dương mười lăm tuổi, cô đã học xong trung học cơ sở và sẵn sàng tham gia kỳ thi tuyển sinh trung học.

Ở thời đại này, thi vào trường trung học giống như đi qua một cây cầu độc mộc, khi thi đậu cấp ba, thì đã là một sinh viên đại học tương lai trong mắt mọi người.

Kiều Sơ Dương trong lòng suy nghĩ tính toán sẽ tốn rất nhiều tiền để đi học cấp 3, tuy rằng mấy năm nay cuộc sống đã được cải thiện một chút, nhưng ông bà nội đã già rồi, không thể ngày đêm vất vả làm việc, kiếp trước chính là bởi vì quá mức vất vả, ông nội mới mất sớm, ông nội vừa qua đời thì sức khỏe của bà nội cũng kém đi rất nhiều, cho nên Kiều Sơ Dương quyết định kiếp này nhất định phải sửa chũa sai lầm này, cho dù là không đi học, cũng phải làm cho hai ông bà sống thoải mái một chút.

Khi nhìn thấy thông tin về trường y, trong lòng Kiều Sơ Dương lập tức có tính toán

Kỳ thi tuyển sinh đúng hạn diễn ra, môn thi cuối cùng vừa kết thúc, Đại Ngưu liền hưng phấn chạy tới hỏi Kiều Sơ Dương xem cô thi thế nào.

Kiều Sơ Dương nhẹ nhàng gật gật đầu nói: “Hẳn là cũng ổn, đề thi cũng không khó. ”

Đại Ngưu chắc là thi rất tốt, cho nên vui vẻ nói: “Anh cũng thấy không quá khó, ngoại trừ một vài câu mà anh thực sự không làm được, những câu khác rất dễ, Dương Dương, đến lúc đó chúng ta cùng nhau học trung học, cùng nhau thi đại học a!”

Kiều Sơ Dương trong lòng đã có kế hoạch riêng nên chỉ đáp lại vài tiếng cũng không nói nhiều.

Về đến nhà, bà nội và ông nội lo lắng nhìn mình, nhưng không dám hỏi, Kiều Sơ Dương cảm thấy vừa buồn cười vừa ấm áp.

“Ông bà đừng lo lắng, cháu thi khá tốt ạ.” Kiều Sơ Dương nói.

Hai ông bà nghe vậy mới nhẹ lòng, bà nội nói: “Tôi đã nói rồi, Dương Dương lần nào thi cũng luôn đứng đầu, lần này cũng sẽ không kém! ”

Ông nội hiếm khi gật đầu đồng ý: “Ừ, tôi cũng nghĩ vậy.”

“Thế thì ai là người vừa rồi nóng lòng đến nỗi tàn thuốc đốt cháy tay cũng không biết?” Bà nội đắc ý nói.

Ông nội đột nhiên đỏ mặt: “Bà này, đừng nói nhảm trước mặt cháu gái.”

Kiều Sơ Dương không nhịn được cười, hai người càng lớn càng giống trẻ con, hiện tại còn thỉnh thoảng giận dỗi nhau.

Một lát sau, Kiều Sơ Dương nói: “Ông nội, bà nội, cháu muốn thảo luận với ông bà một chuyện.”

“Có chuyện gì cháu cứ nói đi! Chúng ta biết cháu là người có chí lớn.” Ông nội nói.

Kiều Sơ Dương gật gật đầu, nói: “Cháu không muốn học cấp ba, cháu muốn đi học trường y .”

“Cái gì?!” Hai ông bà già sắc mặt đột nhiên thay đổi: “Dương Dương, cháu có phải là không thi tốt hay không, cho nên mới tới dỗ dành chúng ta!”

Kiều Sơ Dương vội vàng giải thích: “Không phải, ông bà nội hai người hãy nghe cháu nói, lần này cháu hẳn là thi không kém, hai người đừng lo lắng về điều đó, nhưng cháu vẫn cần phải bàn bạc vấn đề này với ông bà. Hai người đã nuôi dạy cháu hơn mười năm rồi, cháu vẫn luôn nhớ kỹ ân tình này! Học cấp 3 và đại học so với học trung học cơ sở hay tiểu học cần rất nhiều công sức, tốn nhiều tiền hơn. Hai người đã lớn tuổi, cháu không muốn hai người vì cháu mà.... ”

“Đừng nói nhảm, Dương Dương, cho dù ông nội có hy sinh cái xương già nua này, ông cũng sẽ cho cháu học đại học!” Ông nội cắt ngang lời của Kiều Sơ Dương.

Kiều Sơ Dương dậm chân nói: “Ông nội, ông nghe cháu nói xong đã! Các trường y tuyển sinh lần này không chỉ có các trường y bình thường mà còn có cả các trường trọng điểm. Nghe nói học sinh của họ sau khi tốt nghiệp có thể đi vào bệnh viện lớn hoặc bệnh viện quân y làm, đều những người có chức vụ cao khám bệnh! Chỉ cần học hai năm, năm thứ ba là có thể ra trường, người ta học trung học còn chưa thi đại học, cháu đã bắt đầu kiếm tiền. Hơn nữa, học trường y không phải là không thể thi đại học, cháu vẫn có thể đi học đêm, cũng có thể học đại học a. Đến lúc đó cháu tự mình có thể kiếm tiền, sẽ không khiến ông bà vất vả, có lẽ cháu còn có thể hiếu kính ông bà đâu! Ông nội, eo và chân của ông không tốt, cũng không cần nói cái gì mà có thể làm bất cứ điều gì, nếu như vì cháu mà hai người xảy ra chuyện, cho dù cháu chết trăm lần cũng không trả nổi!”