Sau Khi Chia Tay Tôi Vẫn Thèm Muốn Cơ Thể Bạn Trai Cũ

Chương 14.3: Anh là chỗ dựa trong những tháng ngày đau khổ

Cô không dám nói với Chu Mộ, khi đọc H văn, sẽ luôn nhớ tới anh.

Khi vừa mới bắt đầu thầm mến, Khúc Ca cũng chỉ là trộm nhớ, mỗi buổi tối trước khi đi ngủ sẽ tưởng tưởng anh đang làʍ t̠ìиɦ với mình, sau đó mới thϊếp đi, không dám thổ lộ, bởi vì cô sợ rằng ngay cả bạn bè cũng không thể làm được nữa.

Lo lắng Chu Mộ sẽ từ chối, cô xấu hổ.

Sau đó, gia đình Khúc Ca xảy ra chuyện, vào ngày tốt nghiệp đầu tháng ba năm ấy, ba cô hi sinh vì nhiệm vụ.

Cô và mẹ đau buồn rất lâu, khi cô chuẩn bị bước vào năm đầu tiên của cấp ba, cô đã đi tới, tỏ tình với Chu Mộ.

Năm đó Chu Mộ đồng ý với lời tỏ tình của cô, có lẽ là do cảm thấy cô đáng thương.

Ba cô là cảnh sát, cũng là một liệt sĩ.

Khi bắt tội phạm thì hy sinh, là một tên tội phạm rất biếи ŧɦái, hϊếp da^ʍ rồi gϊếŧ nhiều phụ nữ độc thân, sau khi phân xác thì nấu chín, khi ba cô đuổi theo hắn ta, đã cùng hắn đồng quy vu tận, từ trên tầng cao ngã xuống, khi cô sắp lên năm đầu tiên của cấp ba năm ấy, ông được phong là anh hùng.

Cho nên kể từ đó về sau này, mọi người đối với cô cũng khoan dung hơn một chút.

Nhà trường đặc biệt quan tâm tới cô, thành tích của cô không tốt nhưng cũng được xếp cùng lớp với Chu Mộ, các bạn trong lớp cũng đặc biệt quan tâm tới cô, chăm sóc cô rất nhiều.

Lúc đó Chu Mộ đã chăm sóc cho cô, cô lo lắng rằng cô sẽ không thể thoát ra khỏi cái bóng của việc mất cha.

Cô đã sống một cuộc sống rất hạnh phúc vui vẻ, là con một, được lớn lên dưới sự chăm chút, yêu thương của cha mẹ.

Cha mẹ đối với việc quản lý cô vẫn luôn khá thoải mái, thành tích học tập không tốt cũng sẽ không trách mắng cô.

Cũng không mong cầu cô sau này giàu sang phú quý, chỉ cần cô bình an lớn lên.

Sau khi ba mất, có một khoảng thời gian tinh thần cô sa sút, Chu Mộ ngày nào cũng đồng hành cùng cô.

Khúc Ca cảm thấy mình quá đáng thương, sau khi bước ra khỏi bóng ma, cô đã tỏ tình với Chu Mộ.

Cô cần được yêu thương rất nhiều, cô cảm thấy mình cũng cần được Chu Mộ yêu thương.

Có lẽ Chu Mộ cảm thấy được cô mất đi ba quá tội nghiệp, nghĩ đến chính mình, liền đồng ý với cô.

Cô đậu vào trường đại học này cũng vì vừa đủ điểm đỗ, điểm chênh lệch 20 điểm, cùng lúc đó cô lại là con của liệt sĩ, được cộng thêm 20 điểm, vừa đủ điểm trúng tuyển.