Sau Khi Chia Tay Tôi Vẫn Thèm Muốn Cơ Thể Bạn Trai Cũ

Chương 12.1: Chu Mộ, em cũng muốn "ăn" anh

Buổi chiều Chu Mộ về văn phòng của hội học sinh, có chuyện tìm anh nên anh vội vàng trở về.

Tô Khê vào văn phòng nhìn thấy anh đã trở lại, đưa tập đơn đăng kí trên tay cho anh.

“Chu Mộ, anh đã về rồi, vừa lúc hội học sinh của chúng ta thiếu người nên định tuyển thêm vài người tiến vào. Đây là đơn đăng kí, anh xem qua thử đi, em cảm thấy điều kiện của những người này đều không tồi.”

Chu Mộ buông đồ trên tay xuống, cầm tập đơn đăng kí lên nhìn vài lần, dường như đang tìm người nào đó. Lật xem từng tờ đều không nhìn thấy người anh muốn thấy.

Vẻ mặt anh trở nên kì lạ, đột nhiên cảm thấy không vui.

“Chỉ có như vậy thôi sao?”

Tô Khê cười nói: “Đúng vậy, chỉ có như vậy, anh có người quen nào muốn vào à? Nếu anh có người quen nào muốn vào thì cứ nói với em, em có thể thu xếp cho họ tiến vào.”

Chu Mộ chần chờ một chút, không thấy người muốn thấy nên nói không có.

Tô Khê đã quá quen thuộc với biểu cảm như vậy của anh, ở học sinh hội mấy năm, mỗi lần nhận người anh đều xem đơn đăng kí. Dường như đang tìm người nào đó nhưng lại không thấy, không có chuyện gì lại giao cho cô xử lý.

Tô Khê cảm thấy, hình như anh đang đợi người nào xin vào thì phải, chẳng lẽ là… Khúc Ca?

Trên đường trở về Khúc Ca vẫn mải nhìn điện thoại, mải mê đến nỗi Lý Kim Kim cũng tỏ vẻ bất mãn.

“Khúc Ca, sao cậu cứ nhìn chằm chằm điện thoại thế, chẳng lẽ là yêu đương qua mạng?”

Khúc Ca giật mình, nhanh chóng phủ nhận: “Cậu nói cái gì thế? Tớ sao có thể yêu đương qua mạng?”

“Nhìn dáng vẻ cậu nhìn chằm chằm vào điện thoại cứ như đang quen bạn trai ấy.”

Khúc Ca: “Không có… Chỉ là xem vài thứ thôi.”

Chu Mộ cũng thật kỳ quái, không biết có phải tức giận hay không, bao lì xì đã nhận rồi thì thôi, lại còn không để ý tới cô.

Nhưng kệ đi, dù sao sau này cũng không liên quan gì tới nhau, không trả lời thì thôi vậy.



Khúc Ca cho rằng bản thân mình được thư giãn thì sẽ không mộng xuân nữa, dù gì ngày hôm qua cũng không mộng xuân. Kết quả là buổi tối hôm nay lúc ngủ lại "làm".

Mơ về lúc học trung học.

Chu Mộ liếʍ phía dưới cho cô, cô trở về những ngày thoải mái, cảm thấy mình càng ngày càng lẳиɠ ɭơ, vẫn còn "muốn".

Hai người bọn họ chiều nào tan học cũng ở lại, ngồi trong phòng học. Bọn họ là học sinh ngoại trú, nhà ở gần đây nên không trọ ở trường.

Khi ở bên Chu Mộ, lúc không có ai cô rất thích động tay động chân với anh, dù sao cũng là bạn trai của mình, đυ.ng chạm thế nào đều được.

Chu Mộ cũng để cô làm tùy ý.

Ngón tay anh bị cô chơi đùa, vừa "bị chơi" vừa làm bài tập.

Còn vừa sửa bài tập của Khúc Ca, thảm không nỡ nhìn.

Anh vừa định mắng Khúc Ca nghịch vớ vẩn gì thế.

Khúc Ca đã cầm lấy tay anh nói: “Chu Mộ, cho em xem cậu nhỏ của anh đi.”

Chu Mộ: “…”

“Em nói thật mà, em muốn nhìn anh bạn nhỏ của anh một chút thôi. Lần trước anh đã nhìn của em rồi, em còn chưa nhìn thấy của anh đâu, không phải chúng ta là người yêu à? Người yêu muốn xem cái này là rất bình thường mà, lần trước em sờ thấy của anh rất lớn, muốn nhìn xem có lớn như vậy thật không. Em cũng liếʍ gậy thịt cho anh được không?”

Chu Mộ bị lời này kí©ɧ ŧɧí©ɧ vừa thẹn lại vừa bực, mặt và lỗ tai đều đỏ.

Khúc Ca thấy anh không nói gì, trực tiếp lao tới định sờ.

Lại bị Chu Mộ giữ tay: “Từ từ đã.”

Tay của Khúc Ca đã sờ đến đũng quần anh, đúng là tuổi trẻ tràn đầy sức lực, mới sờ soạng kí©ɧ ŧɧí©ɧ một chút như vậy mà đũng quần đã cứng lên, vật nhỏ kia chắc chắn đang rất khó chịu.

Chu Mộ thấy dáng vẻ gấp gáp như vậy của cô, phân vân một lúc rồi cởϊ qυầи cho cô sờ.

Khúc Ca thấy qυầи ɭóŧ của anh bị thứ kia chống lên, dựng thẳng đứng, nhìn thật lớn.

Cô dùng tay nhỏ sờ soạng đũng quần anh, vuốt ve đỉnh qυầи ɭóŧ.

Cây gậy kia càng lúc càng lớn.

Khúc Ca cởϊ qυầи lót anh ra, vật kia lập tức nhảy ra ngoài.

Nóng bỏng, phỏng tay.

Nhưng màu lại hồng hồng, vô cùng đáng yêu.

Nó đã cương cứng lên rồi, đỉnh cũng tròn xoe, cô cảm thấy nó không xấu giống như những bộ phim 18+ mình từng xem.

Khúc Ca dùng tay chỉ chỉ vào qυყ đầυ của anh nói: “Chu Mộ, thứ này của anh đáng yêu chết mất.”

Chu Mộ bị nói tới nỗi đỏ mặt.

Rên lên một tiếng.

Khúc Ca trực tiếp cầm vào sờ soạng, “Thật lớn, không biết miệng em có thể ăn được hết hay không.”

Chu Mộ: “…”

Khúc ca nói xong, thân thể không kiêng nể gì mà ngồi xổm xuống, bắt lấy côn thịt của anh, há mồm ngậm vào đỉnh.