Sau Khi Chia Tay Tôi Vẫn Thèm Muốn Cơ Thể Bạn Trai Cũ

Chương 10.2: Thật tuyệt vời, cơ thể khô héo sau ba năm nay đã được tưới mát (H)

Khúc Ca cảm thấy cơ thể của mình thực sự rất hưởng ứng sự phục vụ của anh, đã qua ba năm nhưng vẫn không kìm chế được trước sự trêu chọc của anh.

Dâʍ ŧᏂủy̠ bên dưới lại không ngừng chảy ra, Chu Mộ cảm nhận được sự chặt chẽ, ấm áp của thịt mềm bên trong đang quấn chặt lấy anh mà hút vào.

Anh vuốt ve nhũ hoa của cô, gia tăng tốc độ, nắm lấy mông cô mạnh mẽ đâm vào rút ra.

Lúc nãy Khúc Ca còn đang tận hưởng kɧoáı ©ảʍ khi anh nhẹ nhàng ra vào hoa huyệt của cô, đột nhiên lại tăng nhanh tốc độ, ép sát vào hoa huyệt, anh quá nhanh, làm cô không kìm được mà hét chói tai.

“A đừng mà nhanh quá a... chậm lại Chu Mộ.”

Tay Khúc Ca nắm lấy tay Chu Mộ, muốn anh dừng lại, nhưng Chu Mộ lại càng đẩy nhanh, ra sức đòi hỏi khiến cơ thể Khúc Ca lắc lư, run rẩy.

Đã ba năm rồi, cơ thể của hai người đều trong trạng thái đói khát, hiện tại kɧoáı ©ảʍ đến rất nhanh.

Chu Mộ dùng ngón tay xoa xoa hoa huyệt của cô, đồng thời ôm lấy mông cô đâm vào, dưới sức công kích gấp đôi, Khúc Ca đạt đến cao trào.

Sao cơn khoái lạc, dâʍ ŧᏂủy̠ của cô bị gậy thịt của anh làm bắn tung tóe, ướt cả mảng lông thân dưới của Chu Mộ.

Sao khi đạt cao trào, cả người Khúc Ca mềm nhũn, hai tay cô ôm gối, vừa rồi bị anh mạnh mẽ chiếm lấy, lúc phát ra những âm thanh ưm a vẫn đang nắm chặt gối đến mức cái gối nhăn nheo, quá thoải mái, quá sung sướиɠ, cơ thể như cái cây khô héo ba năm nay được tưới tắm tươi tốt.

Cao trào qua đi, hoa huyệt của Khúc Ca vẫn kẹp chặt, Chu Mộ cũng rất nhanh bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra, không biết có phải thân thể Khúc Ca không phản ứng kịp hay do nghe nhầm, cô nghe được tiếng rên của anh, hình như là tiếng rên thoải mái.

Chu Mộ cũng đạt đến cao trào, nhưng anh không rút gậy thịt ra khỏi hoa huyệt của cô, anh vẫn chôn sâu trong huyệt nhỏ để cho cô hút chặt lấy nó.

Phải một lúc lâu sau mới rút ra.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra đầy bαo ©αo sυ, Khúc Ca nhìn thấy cả bαo ©αo sυ đều trở nên đυ.c ngầu.

Khúc Ca nhìn anh tháo bαo ©αo sυ ra, thắt nút vứt vào thùng rác, tưởng là đã xong, nhưng lại thấy anh đeo thêm bαo ©αo sυ mới vào.

Gậy thịt của anh vẫn còn dương cờ chưa chịu mềm xuống, ba năm qua thực sự là anh đã quá đói khát rồi.

Anh đeo xong bαo ©αo sυ, một lần nữa tiến tới gần cô, tét vào mông Khúc Ca, hai người quá ăn ý, Khúc Ca bị anh đánh vào mông liền hiểu được anh muốn tư thế như thế nào, ngoan ngoãn quay lưng về phía anh, thay đổi sang tư thế vào từ phía sau.

Khúc Ca chuẩn bị xong tư thế này trong nháy mắt liền hối hận, liệu anh có nghĩ rằng cô vẫn không thể quên được anh, bằng không sao có thể hiểu ý với sự thấu hiểu ngầm giữa hai người họ khi trên giường như vậy!

Ngược lại Chu Mộ cũng không có phản ứng gì, cũng không ngạc nhiên.

Nhìn cô đẩy mông lên, nằm sấp trên giường, anh tách mông cô ra một lần nữa đâm vào từ phía sau.

Hai người vừa quỳ vừa đẩy đưa, ra vào.

Khúc Ca hơi choáng váng, không biết qua bao lâu và kết thúc khi nào.

Cô nghĩ căn phòng này rất đắt tiền, không làm cả đêm thì quá phí, nhưng cũng không đến mức anh làm cả đêm chứ.

Sáng hôm sau Khúc Ca tỉnh dậy, thấy mình đang ôm Chu Mộ, hành động này làm cô giật mình.

Hai người thức dậy trên cùng một chiếc giường, nửa đêm hôm qua vì quá mệt nên cô đã thϊếp đi lúc nào không hay, sáng thức dậy thì thấy họ đang ôm nhau, cô vội vàng bật dậy.

Khi cô thức dậy, Chu Mộ cũng đã tỉnh.

Khúc Ca nói: “Em vào phòng tắm tắm rửa.”

Vì quá xấu hổ, Khúc Ca chưa mặc quần áo đã vội vội vàng vàng chạy vào phòng tắm, đến lúc phát hiện ra thì mới thấy trên người đến một mảnh vải che thân cũng không có.

Cô chỉ tắm rửa đơn giản, rửa mặt, sau đó khoác áo choàng tắm đi ra ngoài.

Sau khi bước ra ngoài, cô nhìn thấy Chu Mộ đã thức dậy, mặc áo choàng tắm đang dùng máy sấy tóc sấy đồ lót cho cô.

Nó gần như đã khô, chỉ có hơi chút ẩm ướt nên anh sấy thêm chút nữa.

Khúc Ca nhìn thấy hình ảnh này, hai má đỏ ửng lên, Chu Mộ nhìn thấy cô thì giơ tay đưa đồ lót trên tay cho cô: “Khô rồi.”

Khúc Ca nhận lấy, một lần nữa đi vào phòng tắm mặc vào.

Cô không muốn ở lại đây nữa, dù sao đây cũng chỉ là tình một đêm mà thôi.

Không muốn có thêm bất kỳ dây dưa nào khác, cô nhặt túi xách rời đi:

“Cảm ơn anh, em đi đây.”

Chu Mộ chưa kịp nói với cô lời nào, cô đã nhanh chóng tông cửa bỏ chạy mất.