Chương 4: Bị kɧıêυ ҡɧí©ɧ. Tỏ tình.
-------------------------
Từ sau khi nhận ra rằng mình thích Ngôn Duật, tâm trạng của Chử Dương trở nên nôn nao, rạo rực. Mỗi lần anh ghé sát vào người cậu để giảng bài là tim cậu đập "thình thịch" liên hồi, hai tai cũng đỏ ửng lên. Chử Dương trong đầu niệm 7749 công thức tính toán để quên đi sự ngượng ngùng, xấu hổ của mình nhưng hoàn toàn vô tác dụng.
Vào một ngày nọ, Chử Dương phát hiện ra Ngôn Duật để quên tập luận văn trên bàn học của mình, cậu suy nghĩ một lúc rồi cũng lấy can đảm quyết định bấm số điện thoại gọi cho anh, đầu dây bên kia ngay lập tức bắt máy, một giọng nói trầm ấm vang lên:
"Alo? Dương Dương có chuyện gì sao?"
Nghe được giọng người mình thầm thích gần kề bên tai khiến hai má của Chử Dương ửng đỏ:
"Anh để quên luận văn nhà em...."
"Thật sao? Anh tìm mãi mà không thấy, vậy em cầm qua trường cho anh được chứ?"
"Dạ!"
Sau đó là tiếng "tút...tút..." từ điện thoại, Chử Dương ghé đầu vào giường uể oải, cậu nhận ra tình cảm của mình đã được một thời gian rồi, vậy mà quan hệ của hai người vẫn luôn dậm chân tại chỗ. Đây là lần đầu bé thỏ Chử Dương thích một ai đó, cậu thực sự không biết nên làm thế nào a....
Chử Dương tự khích lệ bản thân mình, cậu thay quần áo chỉn chu rồi đi tới trường của Ngôn Duật.
-
Đến cổng trường, Ngôn Duật đã đứng ở đó đón cậu, Chử Dương vui vẻ chạy như bay đến chỗ của Ngôn Duật, cậu ngoan ngoãn giao ra luận văn cho anh, Ngôn Duật nhận lấy rồi nói:
"Cảm ơn em, có muốn đi cafe với anh không?"
"Em đi! Đi thôi!"
Như sợ Ngôn Duật đổi ý, Chử Dương ngay lập tức gật đầu đồng ý, thế là cậu lẽo đẽo đi theo anh đến một quán cà phê gần đó. Nhưng người tính không bằng trời tính, hai người đang ngồi tán gẫu trò chuyện một vài phút thì từ xa có một cô gái ăn mặc sεメy đi lại gần, vẫy vẫy tay với Ngôn Duật:
"A Duật, hiếm khi thấy anh ngồi cà phê với người khác nha!"
Chử Dương trừng mắt nhìn cô gái nóng bỏng kia ngang nhiên ngồi xuống bên cạnh Ngôn Duật, cậu bĩu môi ngồi đó ăn kem mà chẳng nói chẳng rằng. Ngôn Duật sợ cái đầu ngốc của cậu lại hiểu nhầm, nhanh nhảu giải thích:
"Dương Dương, đây là bạn cùng tổ nghiên cứu với anh. Tên Ninh Hạ, tính cách hơi phóng khoáng một chút, em đừng để ý nhiều.."
Cô gái tên Ninh Hạ ngồi đó đánh giá hai người một lượt, đột nhiên trong đầu nảy ra ý xấu, cô khoác tay của Ngôn Duật ôm vào ngực, giọng nũng nịu:
"Đâu có, em chỉ phóng khoáng với mỗi mình anh thôi mà~"
Nói rồi cô liếc nhìn Chử Dương đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ, một màn này đều bị cậu thu hết vào mắt, cậu đeo cặp lên, đôi mắt còn long lanh nước mắt giống như sắp chực trào rơi xuống, cậu nhanh chân bỏ đi, để lại cho Ngôn Duật một câu chào mặc kệ anh có lớn tiếng gọi cậu.
Ngôn Duật tức giận hất tay của Ninh Hạ ra, ánh mắt sắc nhọn lườm cô như muốn đem cô cắt ra tám mảnh, anh đứng lên đuổi theo Chử Dương, còn không quên quay đầu lại cảnh cáo cô:
Chỉ đăng tại truyendd.com. những nơi khác đều là ăn cắp.
"Lần sau còn bày trò như vậy thì tôi sẽ cấm em gái tôi đi hẹn hò với cô!"
Chử Dương cứ như vậy chạy đi, trong đầu chỉ nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi, trái tim cậu lại nhói lên đau đớn. Dừng lại trước công viên, bỗng nhiên từ đằng sau, một giọng nói quen thuộc vang lên:
"Dương Dương....Dương Dương...."
Chử Dương quay đầu lại, thấy Ngôn Duật đang hớt hải chạy tới, đột ngột trong lòng lại có chút vui vẻ nha. Anh ấy chọn đuổi theo cậu chứ không ở lại với chị gái kia á.
Thế nhưng cậu vẫn còn đau lòng lắm, người ta dí sát ngực vào tay anh kia kìa. Mắt cậu rưng rưng ánh nước nhìn Ngôn Duật nhưng không hé lời nào, anh đưa tay lên xoa xoa má cậu, nhẹ giọng dỗ dành:
"Dương Dương khó chịu sao? Anh với cô ấy không phải quan hệ đó đâu."
"Đã dính sát vào nhau vậy mà bảo không phải quan hệ đó."
Chử Dương nghĩ bụng như vậy nhưng ai ngờ lời nói lại thốt ra khỏi miệng cậu, Ngôn Duật cúi người xuống, hôn nhẹ lên môi cậu một cái:
"Ninh Hạ thấy em đáng yêu nên muốn trêu chọc em thôi, hơn nữa...cô ấy là lesbian."
Chử Dương tròn mắt nhìn anh, cậu đã lớn như vậy rồi mà còn bị người ta đùa giỡn phát khóc như vậy. Thật là quá mất mặt!! Ngôn Duật đứng đó quan sát biểu cảm trên khuôn mặt của cậu, hết nhăn nhó rồi phụng phịu, đáng yêu chết đi được. Anh đưa tay xoa xoa mái tóc mềm mượt của cậu:
"Dương Dương thật ngốc, em thích anh đúng không hửm?"
Chử Dương nghe được câu hỏi này của anh liền ngượng ngùng, cậu cúi đầu nghịch nghịch ngón tay, một lúc lâu sau mới rụt rè trả lời:
"Dạ....em thích anh."
"Haha, anh cũng thích Dương Dương."
Nói rồi Ngôn Duật cúi người xuống trao cho cậu một nụ hôn sâu, đánh dấu sự khởi đầu cho câu chuyện đường mật của hai người họ.
------------------------
Vẫn còn nha mấy bạn. Comment và vote của các bạn là động lực cho mình ra chương mới á.
Tác giả: Alnie.