“Hiện tại Khuynh Diệp Hành là người phù hợp nhất để song tu cùng kí chủ. Còn vấn đề quan hệ huyết thống của hai người không vấn đề gì đâu.”
“Sao lại không có vấn đề gì được? Khuynh Diệp Hành là phụ thân ruột thịt của ta đấy.” Khuynh Diệp Nhi vẫn chưa thể chấp nhận được việc đối tượng song tu lại là phụ thân ruột thịt của nàng.
“Kí chủ người không biết gì sao? Người của bát đại gia tộc không được thành hôn với người ngoài tộc mà phải là người trong tộc.” 008 thấy Khuynh Diệp Nhi vẫn chưa biết gì về vấn đề này lên đã nói cho nàng biết.
“Tại sao lại không được thành thân với người ngoài? Không phải phụ thân và mẫu thân của ta đều không cùng tộc sao, sao hai người họ lại thành thân được?” Khuynh Diệp Nhi kinh ngạc trợn tròn mắt.
“Khuynh phu nhân Cố Yến Lan hiện tại không phải là mẫu thân ruột thịt của cô. Mẫu thân của kí chủ vì bị Cố Yến Lan hạ độc nên đã mất từ sau khi sinh cô ra rồi.”
008 biết nói ra việc này sẽ khiến cho Khuynh Diệp Nhi nhất thời không chịu nổi mà gặp đả kích. Nhưng sớm hay muộn, nàng cũng phải biết rõ ai mới là mẫu thân của nàng.
“Ngươi… ngươi nói gì cơ? Mẫu thân của ta…” Khuynh Diệp Nhi như không tin vào tai mình, cả người nàng vô lực ngã khuỵu xuống đất.
“Sao có thể như vậy chứ? Chẳng lẽ bao năm nay ta luôn gọi kẻ gϊếŧ người là mẫu thân sao?” Khuynh Diệp Nhi đau lòng, co người lại ngồi trên đất im lặng rơi nước mắt.
“Kí chủ xin nén đau buồn. Thật ra người khiến cho Khuynh gia diệt vong cũng chính là Cố Yến Lan. Còn về mẫu thân ruột thịt của cô thì bà ấy tên Khuynh Diệp Thanh nhị muội muội của phụ thân cô.”
“Vậy phụ thân và mẫu thân của ta thật sự là kết hôn cận huyết với người trong tộc sao?” Khuynh Diệp Nhi lại một lần nữa hỏi lại 008.
“Đúng vậy. Bát đại gia tộc của đại lục Huyền Thiên đặt ra quy định chỉ được thành thân với người trong tộc là bởi họ không muốn người ngoài can thiệp vào mọi công việc lớn bé trong tộc.”
“Nếu người ngoài can thiệp vào công việc nội bộ của gia tộc thì sẽ làm yếu đi quyền lực và địa vị của một số người hoặc là có thể dẫn đến tranh đoạt cầm quyền.”
“Mấy vấn đề này rất phức tạp, cũng rất lằng nhằng không thể nói hết trong một hai câu được. Nên mọi chuyện cứ từ từ rồi kí chủ sẽ rõ.”
“Được, ta biết rồi.” Khuynh Diệp Nhi chỉ đơn giản đáp lại hệ thống một câu sau đó nàng lại chìm đắm vào trong suy nghĩ của mình.
Thời gian một tuần thấm thoát trôi qua, Khuynh Diệp Nhi cũng dần chấp nhận với sự thật kinh hoàng mà hệ thống tiết lộ cho nàng.
Cũng chính vì thế mà Khuynh Diệp Nhi đã chấp nhận việc đối tượng song tu đầu tiên của nàng là phụ thân Khuynh Diệp Hành.
Hôm nay là sinh thần của phụ thân nhưng Cố Yến Lan lại không có ở trong phủ, đại ca, nhị ca cũng đã đi Giang Nam khảo sát công việc kinh doanh của gia tộc.
Trong phủ không có bất cứ chướng ngại vật nào nên Khuynh Diệp Nhi mặc một bộ y phục mỏng manh trong suốt đi tới phòng ngủ của phụ thân Khuynh Diệp Hành.
Cánh cửa phòng ngủ vừa mở ra, Khuynh Diệp Nhi đã thấy phụ thân đang ngồi đọc sách trên bàn.
Nàng nhẹ nhàng cất bước tới bên cạnh hắn: “Phụ thân, hôm nay là sinh thần của người. Nữ nhi có một món quà bất ngờ muốn tặng cho phụ thân.”
“Hử? Quà gì, sao muộn rồi con lại ăn mặc như này?” Khuynh Diệp Hành thấy tiết trời đã muộn, nhưng nữ nhi lại ăn mặc mỏng manh liền nhíu mày hỏi nàng.
“Phụ thân đêm nay người đừng để tâm tới chuyện khác, chỉ cần để tâm tới Diệp Nhi là được.”