CHƯƠNG 40: SUỐI NƯỚC NÓNG ( PHIÊN NGOẠI NHỎ )
Hôm nay, Tiêu Nguyệt Nhi đột nhiên vui vẻ mà chạy đến phòng ký túc của Lâm Hạ.
“ Lâm Hạ, hôm nay chúng ta đi ngâm suối nước nóng đi. ” Tiêu Nguyệt Nhi kéo Lâm Hạ đang gặm nhấm quyển sách y học đứng dậy đi ra bên ngoài, “ Đã rất lâu rồi chúng ta không có ra ngoài chơi, lần này nhất định phải thư giãn một trận cho ra trò. ”
“ Nguyệt Nhi, tớ còn có bài tập chưa làm xong. ” Lâm Hạ nhìn đống sách y học ở trên bàn nói.
“ Tớ đã đoán được nếu như chỉ có một mình tớ thì cậu nhất định sẽ không chịu đi, cho nên…….” Tiêu Nguyệt Nhi cười hi hi mà nhìn lấy Lâm Hạ, hồi lâu sau mới tiếp tục nói: “ Không phải tớ kêu cậu đi đâu, là anh trai tớ bảo cậu đi đấy. ”
“ Anh trai cậu?” Lâm Hạ ngạc nhiên: “ Anh ấy không phải vẫn ở bộ đội sao?”
“ Gần đây anh ấy được nghỉ phép mấy ngày, chưa về nhà đã đến thăm cậu rồi, thế nào, vui chứ?” Tiêu Nguyệt Nhi đùa giỡn mà nhìn vào vết ửng đỏ ở trên mặt Lâm Hạ đang dần dần lan tràn đến tận vành tai, tâm tình vốn dĩ đã không tệ bây giờ càng thêm tốt hơn.
Lâm Hạ xoay người đi đến trước bàn đem sách vở thu dọn gọn gàng lại một chút, sau đó liền cũng Tiêu Nguyệt Nhi đi ra ngoài rồi.
Vừa ra khỏi cổng trường, Lâm Hạ liền nhìn thấy Tiêu Thần cùng Cố Quảng Tuyên đang tuỳ ý dựa lên đầu xe Hummer [1], toàn thân hai người đều tỏa ra loại khí chất mạnh mẽ, lại cộng thêm người vốn dĩ đã rất đẹp trai, khiến cho những nữ sinh đại học đi lại xung quanh đều len lén nhìn lấy bọn họ, trong mắt là thần sắc kinh diễm, trong miệng tựa hồ như đang thảo luận gì đó.
[1] Hummer: Một loại xe việt dã có thiết kế chuyên dành cho quân dụng.
Còn chưa đến gần, Tiêu Nguyệt Nhi liền chạy nhào về phía của Cố Quảng Tuyên, sau đó nhanh như gió mà mổ một cái lên má phải của anh ta.
Bắt đầu từ lúc Lâm Hạ xuất hiện, tầm mắt của Tiêu Thần chưa từng rời khỏi Lâm Hạ, thần sắc của anh rất ôn hoà, sự ôn nhu ở trong mắt tựa hồ có thể vắt ra nước.
Mỗi lần nhìn thấy kiểu ánh mắt đó của anh, trong lòng Lâm Hạ như được bôi lên một lớp mật ngọt vậy, bởi vì trừ cô ra, không ai có thể hưởng thụ sự đãi ngộ thế này từ anh. Tiêu Thần là quân nhân, huấn luyện tàn khốc đã đem anh nhào nặn thành một người đàn ông không được nói cười tuỳ tiện, nhưng duy nhất khi ở trước mặt của cô, anh mới có thể bộc lộ ra một mặt khía cạnh khác không ai biết đến của mình.
“ Sao lại quay về rồi?” Lâm Hạ nhíu lấy góc áo, không cần biết đã tiếp xúc với anh biết bao lâu, mỗi lần nhìn thấy anh, cô đều có chút căng thẳng nho nhỏ, đây là sự xấu hổ của một người thiếu nữ khi nhìn thấy người đàn ông mà mình yêu thương.
Tiêu Thần duỗi tay ra xoa xoa gương mặt càng lúc càng trắng nõn của cô, khóe miệng hơi cong, cười nói: “ Không hoan nghênh anh à?”
Lâm Hạ trừng mắt nhìn anh một cái, quở trách nói: “ Anh biết là em không có ý đó mà. ”
“ Được rồi, không chọc em nữa, anh đưa em đi ngâm suối nước nóng. ”
Trên đường, Tiêu Thần một tay lái xe, một tay nắm lấy tay của Lâm Hạ, tựa hồ muốn đem chút mật ngọt bị thiếu sót trong những ngày gần đây đều bù đắp lại hết. Lâm Hạ đã nói anh mấy lần, anh đều không quan tâm, nên cũng đành tùy theo ý anh.
Tiêu Nguyệt Nhi cùng Cố Quảng Tuyên đi trên một chiếc xe khác, cũng vô cùng ngọt ngào, hai người từ sau khi bắt đầu nói rõ tình cảm của mình ra, mỗi lần gặp mặt liền giống như hai đứa trẻ sinh đôi liền thể vậy.
Đến nơi trung tâm suối nước nóng, bốn người liền đặt hai gian phòng có bao gồm suối nước nóng, Tiêu Thần cùng Cố Quảng Tuyên mạnh ai nấy đưa bà xã của nhà mình quay về phòng nên làm gì thì làm đó.
Bọn họ không phải lần đầu tiên ở cùng với nhau, cho nên Lâm Hạ vốn không hề căng thẳng, nội tâm ngược lại có chút vui vẻ.
Tiêu Thần ôm lấy Lâm Hạ đặt vào trong nước, hai người lập tức cảm thấy toàn thân thoải mái dễ chịu.