Họ Hàng Ruột Thịt

Chương 6: Ăn hiếp cháu gái

Hòa Nhuế Nhuế điên cuồng giãy dụa, nhưng cô căn bản không thể thoát khỏi hắn, dươиɠ ѵậŧ Hòa Cương dũng mãnh cắm đến hoa tâm, qυყ đầυ thô tròn đυ.ng trúng tử ©υиɠ mềm mại.

Hắn không chút khách khí hung hăng thao bức của cô khiến nó co rút mãnh liệt.

Hòa Nhuế Nhuế cảm thấy chỉ còn tiểu bức là có cảm giác, còn những nơi khác đều mềm nhũn. Đại dươиɠ ѵậŧ của chú điên cuồng cắm vào, lấp đầy tiểu bức, khiến cô vừa chua xót lại khó chịu.

Trước đây cô đã từng lén xem qua AV, nhưng dươиɠ ѵậŧ đều không có vừa lớn vừa dũng mãnh như của Hòa Cương, có thể kéo dài lâu như vậy.

“Quá sâu rồi….ah…”

Nhìn cháu gái nhỏ bị chính mình thao đến dục tiên dục tử, Hòa Cương huyết khí dâng trào, đầu óc Hòa Cương cũng là một mảnh hỗn loạn.

Cháu gái nhỏ chỉ cần kêu vài tiếng, hắn đã không thể khống chế bản thân thiếu chút nữa cắm hỏng tiểu bức của cô. Dâʍ ŧᏂủy̠ của cô bị đại dươиɠ ѵậŧ giữ bên trong tiểu huyệt, hơn nữa dũng đạo nhỏ hẹp kẹp chặt khiến hắn nhận được vô số kɧoáı ©ảʍ.

Hòa Nhuế Nhuế cảm giác Hòa Cương chuẩn bị xuất tinh, liền liều mạng lùi lại không cho hắn bắn vào, loại tần suất làʍ t̠ìиɦ cao như vậy, nếu không phòng tránh tốt cô rất dễ mang thai.

“Mẹ nó, em đừng cử động!”

“Đừng bắn, ô ô ô…Sẽ mang thai mất…Chúng ta như vậy là lσạи ɭυâи…”

“Mẹ nó, không cho lão tử bắn vào, lão tử càng muốn bắn đầy bụng em!”

“Không được! Không được!”

Hòa Nhuế Nhuế nức nở, càng thêm dùng sức cử động mông nhỏ. Dươиɠ ѵậŧ Hòa Cương bị kẹp phát đau, kém chút nữa đã bắn ra.

Hắn chỉ có thể tạm thời rút ra, chịu đựng dục hỏa đốt người chạy xuống mở tủ lôi ra vài hộp áo mưa, nhanh chóng đeo vào. Cái này là đợt trước có vài vị bác sĩ tình nguyện xuống nông thôn tuyên truyền về căn bệnh lây qua đường tìиɧ ɖu͙©, phổ cập kiến thức cho người dân để lại. Chỉ là rõ ràng đã là size XXL nhưng khi ở trạng thái cương cứng dường như vẫn hơi nhỏ.

“Hôm nay ta nhất định phải dạy dỗ tao bức của em thật tốt!”

Hòa Cương vừa nói xong liền không chờ được đè lên người Hòa Nhuế Nhuế, trong phòng tràn ngập tiếng rêи ɾỉ của cô gái nhỏ, lần sau so với lần trước càng thêm dâʍ đãиɠ…

Không biết qua bao lâu, trên mặt đất đều trải đầy áo mưa, bên trong mỗi cái tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, cảnh tượng vô cùng da^ʍ mĩ.

“Bắn…Lại bắn rồi…ah ah~”

Dưới tiếng thét chói tai của Hòa Nhuế Nhuế, Hòa Cương cũng gầm lên một tiếng, bắn ra giữa hai chân cô.

Hắn thuần thục cởϊ áσ mưa tùy tiện vứt trên mặt đất, lại đeo một cái mới sau đó nhào nặn cặρ √υ' lớn, dỗ cô tách hai chân để cho mình thao huyệt.

“Không được, tôi không được nữa rồi…Tha cho tôi đi…Cầu xin chú…”

Hòa Nhuế Nhuế mệt không thể nói đầy đủ câu. Cô căn bản không nghĩ đến một người đàn ông trung niên như Hòa Cương lại có thể lực tốt như vậy. Tiểu huyệt của cô gần như đã bị hắn cắm đến rỉ tơ máu, khắp cơ thể đều là dấu hôn xanh tím, cặρ √υ' đáng thương bị chà đạp, núʍ ѵú đang bị ngón tay hắn bắt lấy chơi đùa.

Tình trạng thảm thương như vậy, người không biết còn tưởng đây là một vụ cưỡиɠ ɖâʍ.

Hòa Cương tuy rằng tϊиɧ ŧяùиɠ lên não, nhưng lại mềm lòng trước lời cầu xin của cô, cũng sợ nếu chính mình quá mức thô bạo, Hòa Nhuế Nhuế sẽ quay lại thành phố. Hắn liền không thể thao huyệt của cô.

“Ngoan, chú không thao nữa, chú mang em về phòng.”

Hòa Cương ôm lấy cơ thể mềm nhũn của Hòa Nhuế Nhuế về phòng, dỗ dành cô đi ngủ rồi mới ra phòng khách uống nước. Nếu có người đẩy cửa vào, có thể nhìn thấy bộ dáng đại dươиɠ ѵậŧ của Hòa Cương đang lắc lư, chính là loại hình phụ nữ yêu thích.

Hòa Cương là một anh nông dân có thể lực vô cùng tốt, sau khi xong việc hắn không giống Hòa Nhuế Nhuế mệt muốn chết, hơn nữa còn có thể đi xới thêm vài sào đất nữa.

Bây giờ đã là buổi tối, ban ngày mọi người đều ở rộng lúa làm việc, hắn thì vội vàng chạy về cùng Hòa Nhuế Nhuế làʍ t̠ìиɦ. Giữa trưa người khác ăn cơm hắn lại cùng cô vừa làm vừa ăn. Buổi tối mọi người thư giãn, hắn vẫn cùng cô làʍ t̠ìиɦ, chờ mọi người đi ngủ hắn cũng vẫn còn tiếp tục làm.