Editor: Quân
Beta-er: Ngọc
Hà Thiên Lâm sợ hãi. Hắn sợ tuy Doãn Á Di mặt ngoài có vẻ tiếp thu nhưng thực tế trong lòng lại cự tuyệt. Nhưng hắn không nghĩ bản thân mình có cách nào để từ bỏ cô ấy, nên chỉ có thể liều mình đánh một trận.
Nhìn Doãn Á Di chìm vào giấc ngủ trên giường một cách bình yên, nghĩ đến việc cô ấy sống ở chỗ hắn bố trí, mặc quần áo mà hắn mua, ăn cơm do hắn nấu cho, dùng đồ dùng của hắn mua, nội tâm hắn liền tràn đầy hạnh phúc.
Trong ánh mắt hắn chỉ chứa mỗi Doãn Á Di, ngón tay khẽ chạm vào thân hình cô, cuối cùng dừng lại ở động mạch cổ, hắn cuối xuống khẽ cắn vào nơi vì cọ xát mà có chút ửng hồng, rồi cười như một kẻ điên. Nếu sau đó cô ấy tỉnh lại rồi cự tuyệt hắn thì phải làm thế nào bây giờ? Ánh mắt Hà Thiên Lâm đυ.c dần, cười càng thêm say mê.
Vậy thì gϊếŧ cô ấy thôi.
Đem cô ấy giải phẫu, đem từng tấc da tấc thịt của cô ấy nuốt xuống, như thế hết thảy của cô ấy sẽ chỉ thuộc về hắn. Sau đó lại tự sát, đắm mình trong máu của cô ấy mà tự sát, nhìn hai chúng ta dần hợp thành một thể, cảm giác ấy, nhất định cực kì mỹ diệu.
Em chỉ có thể thuộc về tôi, tôi cũng mãi chỉ là của mình em.
Như vậy thật là hoàn mỹ.
Nhưng ở lần đầu gặp mặt, Hà Thiên Lâm chọn cách tạo ấn tượng đầu tốt, để cô ấy có chút hảo cảm, thuận tiện xem thái độ của Doãn Á Di. Quả nhiên giống như tưởng tượng của hắn, Doãn Á Di không hề hoảng loạn hay phản cảm, sau đó còn tiếp nhận hắn.
Hà Thiên Lâm vốn không tin vào vận mệnh. Nhưng thời khắc đó, hắn cực kì chắc chắn, Doãn Á Di tồn tại chính vì hắn. Tất cả những gì Doãn Á Di làm trong quá khứ hay trạng thái sinh hoạt hiện tại đều là vì hắn. Chỉ cần hắn không phản bội Doãn Á Di, thế giới của Doãn Á Di vĩnh viễn cũng chỉ có mình hắn.
Hắn sẽ phản bội Doãn Á Di à? Tất nhiên không.
Vì thế Doãn Á Di sẽ không bao giờ bỏ hắn mà đi, sẽ mãi mãi yêu hắn, cũng như hắn yêu cô. Doãn Á Di cũng luôn làm Hà Thiên Lâm cảm thấy an toàn, chưa bao giờ làm hắn cảm thấy khổ sở. Hắn có chết cũng không thể đánh mất Doãn Á Di, Hà Thiên Lâm nghĩ thế.
Cho nên thời khắc hắn biết được tin cô có bạn tốt, hắn gần như phát điên.
Hắn bám đuôi Doãn Á Di, xem qua vô số thiếu nữ, trong não đều là ý nghĩ Doãn Á Di sẽ dùng cách nào rời bỏ hắn mà đi. Cả cơ thể hắn đều gào thét bảo hắn phải gϊếŧ cô, phải gϊếŧ cô thì cô mới không thể bỏ hắn đi. Đúng vậy, hắn phải gϊếŧ cô, phải gϊếŧ cô. Doãn Á Di không được rời bỏ hắn, cô không được bỏ hắn mà đi.
Hắn hoảng loạn mở ra cánh cửa sắt mà hắn luôn tâm tâm niệm niệm, trong phòng không phải chỉ có hơi thở của hai bọn họ, nhiều ra chút hương vị làm hắn buồn nôn, run rẩy đến gần Doãn Á Di, mỗi động tác của cô đều khiến hắn sợ hãi cô sẽ từ chối hắn.
Doãn Á Di quả nhiên là Doãn Á Di của hắn, chỉ cần hắn luôn yêu cô, Doãn Á Di sẽ không rời bỏ hắn.
Sau đó hắn đem cô trở về chỗ ở của chính mình, chút lo lắng trong lòng vì Doãn Á Di không đi mà dần dần biến mất. Cuối cùng, hắn đem tất cả mọi thứ của mình cho Doãn Á Di, Doãn Á Di cũng đón nhận toàn bộ, cô cũng đáp lại những thứ xứng đáng.
Chúng ta sẽ vĩnh viễn ở bên nhau.
Không bao giờ rời bỏ.
Cho dù chết cũng không chia lìa.
Cốt truyện bổ sung:
Gối ôm trong phòng Hà Thiên Lâm vốn chuẩn bị quăng đi, nhưng bởi vì trên gối có hơi thở của Doãn Á Di, nên cho dù bản thân chán ghét nó đi nữa, nhưng vẫn tiếp tục dùng tiếp. Mỗi ngày buổi tối đều ôm ngủ. Nhưng sau đó khi Doãn Á Di bắt đầu ngủ chung, cái gối này đều không biết quăng đến đâu, nhưng hắn vẫn không vứt đi, bởi vì Doãn Á Di đã dùng, hắn không thể vứt.
Doãn Á Di đóng lại tầng cửa phòng mình ở tầng hầm ngầm không dùng đến ở biệt thự ngoại thành của Hà Thiên Lâm. Bởi vì không dùng đến, nên cô nghĩ bạn tốt của mình cũng có thể sử dụng, nhưng không ngờ Hà Thiên Lâm lại phản ứng mạnh như vậy, thiếu chút nữa đã bị Hà Thiên Lâm đánh chết.
Cha mẹ Hà Thiên Lâm từng khuyên Doãn Á Di, tuy rằng Hà Thiên Lâm đúng là sợ hãi Doãn Á Di sẽ vì lời nói của cha mẹ hắn mà bỏ mình đi. Nhưng cuối cùng biến thành Doãn Á Di si mê hắn, kiên quyết muốn cùng hắn ở bên nhau.
Cha mẹ Doãn Á Di tuy rằng nghi ngờ làm sao con gái mình tìm được con rể tốt như thế, nhưng cuối cùng vẫn bị biểu hiện của Hà Thiên Lâm thuyết phục.
Khoảng thời gian Doãn Á Di bị cầm tù, Hà Thiên Lâm đều dùng điện thoại của cô thông báo cho người khác là cô vẫn ổn, cho nên không có bất cứ nghi ngờ về sự biến mất của cô. Thời khắc Hà Thiên Lâm tiến vào phòng của cô, hắn đã tận lực khống chế bản thân, cho nên như thế nào cô cũng không cảm giác được có người tiến vào.
Hà Thiên Lâm tuy rằng muốn Doãn Á Di chỉ có một mình hắn, nhưng mối quan hệ của Doãn Á Di cùng lắm chỉ đủ đếm trên một bàn tay, cho nên hắn quyết định không chế chính mình, buông thả một chút. Tuy rằng Doãn Á Di khi muốn gì thì đều không quan tâm đến ý kiến người khác nhưng Hà Thiên Lâm vẫn theo ý muốn của cô. Sau đó Doãn Á Di cũng dần từ bỏ trai 2D.
Bởi vì yêu quý, nên thỏa hiệp.