Giao diện trò chơi theo đó mở ra, một mũi tên màu xanh chỉ vào ô biểu tượng bên cạnh bản đồ: “Người chơi thân mến, hệ thống bạn bè ở chỗ này nè.”
Lúc này Túc Mạc mới chú ý tới ngoài giao diện thuộc tính ra thì trong góc còn một đống các ô biểu tượng, cậu chấp nhận lời mời kết bạn của ‘Thanh Phong Đến Đây’ xong lại hỏi: “Đây là cái gì?”
Chăm sóc khách hàng: “Đây là cửa hàng trong trò chơi ạ, ngài có thể mua sắm đạo cụ trong này.”
“Cái này thì sao?”
Chăm sóc khách hàng: “Đây là hệ thống môn phái, phải chờ cấp 15 nhập môn rồi mới mở được nha.”
Túc Mạc thoáng khựng lại, sau đó đơn giản nói: “Tôi cần một phần giới thiệu chi tiết về giao diện hệ thống, giải thích các chức năng trong game… Trò chơi này có hướng dẫn cho người chơi mới không?”
AI chăm sóc khách hàng tạm dừng vài giây, sau đó nói: “Đang kiểm tra kho dữ liệu, xin chờ một chút.”
“Đinh —- đã download.”
“Đinh —- đã download.”
“Đinh —- đã download.”
...
Màn hình ảo lần lượt hiện danh sách đã tải xuống, Túc Mạc không quen dùng giao diện game lắm, lại nói: “Có thể sửa về giao diện quang não cũ được không?”
Chăm sóc khách hàng: “…?”
Túc Mạc đơn giản nói: “Mẫu V-X614 cũng được.”
Chăm sóc khách hàng: “Xin lỗi quý khách, Thiên Hoàn áp dụng hình thức giả lập mới nhất.”
Nó lại nói: “Theo kiểm tra, mô hình mẫu V đã bị đào thải từ 10 năm trước.”
Túc Mạc: “… Ừ.”
Chăm sóc khách hàng: “Quý khách còn cần giúp gì nữa không ạ?”
Lần đầu tiên Túc Mạc tới thế giới thực tế ảo, một thế giới giả tưởng huyền ảo trước kia chỉ có thể xem qua video đang dùng một hình thức cực kì chân thực hiện lên trước mắt cậu.
Giác quan, hành động, đều sẽ dùng hình thức số liệu kết nối với não bộ cậu, hệ điều hành cơ bản cũng đổi từ quang não thành hệ thống Tinh Võng.
Lúc vào game cậu đã tốn quá nhiều thời gian tạo nhân vật, tất cả những gì cậu biết chỉ có các thông tin được nhắc tới trên mạng và giới thiệu bối cảnh trong game được ghi ở sách hướng dẫn trước khi đăng nhập.
Vất vả lắm mới vào game được lại hoàn toàn không biết gì về thế giới rộng lớn này, mất một ít thời gian để làm quen với hệ thống bản đồ, hệ thống thuộc tính, lại không nghĩ rằng không cả tìm được hệ thống bạn bè, cuối cùng phải nhờ AI chăm sóc khách hàng giúp đỡ.
“Đây là hệ thống nhiệm vụ?” Túc Mạc chú ý tới một ô có biểu tượng cuốn sách.
“Vâng.” Bản thân game đã có giáo trình cho tân thủ, là một AI chăm sóc khách hàng tiêu chuẩn, nó uyển chuyển nhắc nhở: “Người chơi thân mến, ngài có thể tới chỗ trưởng thôn xác nhận nhiệm vụ thôn Tân Thủ nha, nhiệm vụ tân thủ sẽ giúp ngài làm quen với Thiên Hoàn [mặt cười].”
Túc Mạc không trả lời, đang tập trung xem .
Chăm sóc khách hàng: “Quý khách?”
Túc Mạc bấm nút gạch chéo trên khung chat chăm sóc khách hàng, cả thế giới khôi phục sự yên tĩnh.
Chăm sóc khách hàng: ?
Hệ thống trò chơi tiếp nối thiết lập game online truyền thống, nhưng lại tăng thêm nhiều hình thức thao tác để phù hợp với thói quen của nhiều người chơi.
Túc Mạc đọc một hồi, cuối cùng vẫn giữ giao diện hiện tại, chủ yếu dựa vào tốc độ phản ứng để thao tác.
Thế giới thực tế ảo đã tối ưu hóa các loại chỉ số cơ thể của người chơi, Túc Mạc vào game xong rõ ràng cảm nhận được cơ thể nhẹ nhàng hơn rất nhiều, thậm chí còn thấy thể lực cực kì dư thừa, đây là thứ cậu không bao giờ có thể trải nghiệm ở ngoài hiện thực.
Phong cảnh bên hồ không tệ, gió mát hây hẩy, thoải mái mà không khô nóng.
Tốc độ đọc của Túc Mạc rất nhanh, tinh thần lực ưu việt trời sinh gần như khiến cậu chỉ cần nhìn là sẽ không quên. Túc Mạc xem hình thức thao tác của Tinh Võng, hiểu đơn giản về giao diện cơ bản của game online.
“Đổi sang chế độ tối giản, cột kĩ năng…” Túc Mạc hoàn thành thiết lập cơ bản, tiện thể chỉnh lại giao diện có phần phức tạp, lần này thì dễ nhìn hơn rồi.
Cậu thu hồi đống giáo trình còn lại, đang định đi xem nhiệm vụ tân thủ thì nhận thấy tiếng ồn ào mỗi lúc một gần.
Ở rừng cây nhỏ đằng xa có mấy nhóm người chạy ra.
Túc Mạc không khỏi ghé mắt nhìn, chú ý thấy họ đang tiến tới gần mình.
Chuyện gì vậy?
[Phụ cận] Không ăn cơm không có tiền đồ: Thỏ đâu!!
[Phụ cận] Anh đẹp trai: Móa móa móa!! Chạy ra hồ!
[Phụ cận] Liễu Ám Hoa Minh: Đừng có xô đẩy được không? Bọn tôi phát hiện ra trước mà.
[Phụ cận] Hết giấy rồi: Lol, ai bắt được thì là của người đó.
[Phụ cận] Thanh Phong Đến Đây: Nó nhảy xuống hồ rồi!!
Túc Mạc thấy đám người kia hình như đang tìm đồ, bèn chuẩn bị rời đi, lại chú ý thấy mặt hồ bên trái tự dưng ùng ục nổi bong bóng, sau đó một con vật ướt sũng nhảy ra, hình như là thỏ.
Cậu nhìn nó, một giây sau thỏ lên bờ, cứ thế vẩy hết nước lên người cậu.
Thỏ vẩy nước xong cũng không sợ người, nhảy mấy cái tới chân Túc Mạc, hết sức tò mò ngửa đầu nhìn cậu.
Túc Mạc: “… Thỏ?”
Cậu hơi đưa tay, chạm vào cái đầu đầy lông ươn ướt mượt mà của nó.
[Tinh —]
[Chúc mừng ngài đã phát hiện thú cưng kỳ văn siêu hiếm [Thỏ Linh Tâm], kích hoạt hệ thống thú cưng kỳ văn, có muốn bắt giữ không?]
[Đã kiểm tra người chơi thỏa mãn điều kiện đặc biệt, kích hoạt kỳ văn ]
Túc Mạc sửng sốt, trước mắt đột nhiên lóe lên ánh sáng chói lòa, một khung nhiệm vụ đặc biệt đột nhiên bắn ra.
Không đợi cậu nhìn kĩ xem nó viết gì, một nhắc nhở khác đã xuất hiện.
[Có tác động từ bên ngoài gián đoạn kết nối, ngài đã rớt mạng.]
Túc Mạc: ?
Cùng lúc đó, bóng người bên hồ mang theo con thỏ biến mất, đám người bắt thỏ chết sững, lại nhìn thấy kênh thế giới của Thiên Hoàn đột nhiên bắn ra thông báo mới.
[Thế giới] Trên trời rơi xuống kỳ duyên, chúc mừng người chơi Momo kích hoạt kỳ văn [Đào Hoa Nguyên kí].
Hả???
Thỏ đâu?!! Đào Hoa Nguyên kí lại là cái quái gì!!
...
Hình ảnh trước mắt nhoáng lên biến đổi, Túc Mạc từ thế giới ảo về lại nhà.
Màn hình điện tử của người máy bảo mẫu Nhạc Nhạc hiện biểu cảm lo lắng, chống nạnh đứng trước mặt cậu.
Túc Mạc tròn mắt nhìn nó.
Bảo mẫu Nhạc Nhạc cưỡng chế gián đoạn trò chơi nói: “Túc Mạc, cậu chơi game những bốn tiếng!”
Trước khi vào game, cân nhắc tới giới hạn chịu đựng của cơ thể, Túc Mạc đã cài báo thức với Nhạc Nhạc để lúc cần thiết cắt kết nối trò chơi.
Túc Mạc day sống mũi, cảm giác nặng nề theo đó mà tới, như thể sự nhẹ nhàng khỏe mạnh trong game chỉ là mây khói thoảng qua: “Mấy giờ rồi?”
Nhạc Nhạc: “Sao Thủ Đô, khu C thành phố, 20:25, còn 5 phút nữa là đến giờ uống thuốc nha.”
Buổi tối tĩnh lặng, trong nhà chỉ có tiếng nhạc khe khẽ Nhạc Nhạc bật.
Túc Mạc uống thuốc xong vào phòng thí nghiệm xem số liệu, lại gửi đống hướng dẫn game tải xuống máy đăng nhập sang quang não, xong xuôi lát sau đã là 10 giờ.
Túc Mạc nằm bò trên ghế đọc hướng dẫn tới 11 giờ, sau đó đúng giờ chìm vào giấc ngủ dưới sự thúc giục của Nhạc Nhạc.
...
Diễn đàn Tinh Võng, sự kiện thôn Đào Hoa xuất hiện Thỏ Linh Tâm đang được bàn tán sôi nổi.
Thỏ Linh Tâm là thú cưng kỳ văn, hơn nữa còn là loại siêu hiếm có kĩ năng, từ trước đến nay luôn là thú cưng cực phẩm bao người ao ước.
Cả server mới chỉ có 10 con xuất hiện, đều rơi vào tay các đại lão, một khi xuất hiện Thỏ Linh Tâm hoang, người cướp chỉ có nhiều chứ không ít.
[Thật hay đùa vậy? Thỏ Linh Tâm mà lại xuất hiện ở thôn Tân Thủ?]
[Thật, có streamer quay được đó, đúng là Thỏ Linh Tâm.]
[Tôi đọc được tin xong phải tạo vội acc chạy tới thôn Tân Thủ, chả thấy gì.]
[Cuối cùng là ai cướp được thế?]
[Không biết, nhưng có tân thủ kích hoạt kỳ văn, có thể là tên đó.]
[Thế thằng đó đâu?]
[Off rồi.]
Có người chụp lại thông báo của hệ thống đăng lên diễn đàn, cái kỳ văn mới xuất hiện này gọi là [Đào Hoa nguyên kí], một cái tên mới lạ chưa từng thấy.
Các đại lão thích thu thập kỳ văn có mặt trên diễn đàn lập tức phân tích, cuối cùng xác định kỳ văn này rất có thể là kỳ văn duy nhất.
Hệ thống kỳ văn của chia làm ba loại, kỳ văn phổ thông, kỳ văn giới hạn và kỳ văn duy nhất.
Trong đó, kỳ văn phổ thông là loại kỳ văn phần lớn người chơi có thể kích hoạt với điều kiện ngẫu nhiên, ví dụ như nhiệm vụ Hoa Nương ở thôn Hoa Đào.
Kỳ văn giới hạn là các loại kỳ văn do nhà phát hành tung ra trong thời gian nhất định, hoặc thông qua hoạt động nào đó.
Mà kỳ văn duy nhất là loại kỳ văn đặc biệt chỉ một người có thể kích hoạt, sau khi nhận phần thưởng sẽ biến mất.
[Thôn Tân Thủ xuất hiện kỳ văn duy nhất…]
[Có vụ này nha, ông quên đại lão Quy Chân Phản Phác rồi à? Đại lão tìm được ở thôn Tân Thủ đó, nhận được kĩ năng đặc thù.]
[Uhuhuhuhuhu sao tui không được may mắn như vậy chứ, coi thôn Tân Thủ của người ta kìa, thôn Tân Thủ của tui chỉ có Hoa Nương.]
[Thế tên momo đó đâu?]
[Off xong chưa thấy lên.]
[???]
Kỳ văn duy nhất và Thỏ Linh Tâm bùng nổ trên diễn đàn, không ít người chơi nằm vùng đợi Momo online.
Nhưng đến tận đêm vẫn không thấy Momo đâu, còn có người tiết lộ người chơi này không làm nhiệm vụ, lúc online cũng chỉ đi dạo bốn phía, có vẻ không mấy hứng thú với game.
Lần này quần chúng càng thêm sốt ruột, đừng bảo là ông này lấy kỳ văn với thỏ chạy xong là bỏ luôn game không chơi nữa nhớ???
Người trên mạng sôi nổi bàn tán, Túc Mạc lại không hay biết gì.
Hôm sau cậu vừa ngủ dậy đã có người tìm, chủ nhiệm Lưu của khoa nhắn tin cho cậu ba lần cũng không thấy Túc Mạc trả lời, cuối cùng chỉ có thể đích thân tìm tới tận cửa, dắt Túc Mạc đến trường lĩnh thưởng.
Túc Mạc là sinh viên của hệ chế tạo máy móc thuộc Đại học Thủ Đô, mới lên năm hai.
Môn lý thuyết cậu luôn giành điểm tuyệt đối, nhưng môn thực hành lại vĩnh viễn 0 điểm do thể chất không thể sử dụng máy móc, bởi thế mà bất cứ lúc nào cũng có nguy cơ rớt tín chỉ.
Nhưng dù vậy, danh tiếng của cậu vẫn vang khắp hệ chế tạo máy móc, còn được các giáo sư quý mến, thế nên thường được họ đưa đi tham gia các cuộc thi lý thuyết, dùng kinh nghiệm tích lũy từ các giải đổi thành tín chỉ, tránh thoát nguy hiểm trượt môn.
Nhận thưởng xong, chủ nhiệm Lưu giữ Túc Mạc ở văn phòng uống trà.
“Nghỉ hè em có kế hoạch gì chưa, phòng thí nghiệm bên trường tạm thời không thể sử dụng.” Chủ nhiệm Lưu nói đến đây lại sửa lời: “Nghỉ hè tốt nhất nên nghỉ ngơi cho tốt, giáo viên của em dạo trước có nói em ngất xỉu ở phòng thí nghiệm… Thầy có một suất đi du lịch tới Trái Đất này, ở đó cũng thích hợp để điều dưỡng, hay là ra ngoài giải sầu một chuyến nhé?”
“Em cảm ơn thầy.” Túc Mạc nói: “Em có kế hoạch rồi ạ.”
Chủ nhiệm Lưu: “Thế thì tốt, đừng có tranh thủ không ai quản lý mà dùng máy móc đấy nhé.”
Túc Mạc hơi khựng lại, sau đó nói: “Không đâu ạ, chắc em sẽ ở nhà chơi game.”
“Chơi game cũng tốt.” Chủ nhiệm Lưu lập tức yên tâm: “Phải thư giãn đầu óc.”
Có người nói vọng từ cửa vào: “Chủ nhiệm Lưu, có cố vấn từ sở nghiên cứu số 1 tới ạ, nói là muốn lấy dữ liệu.”
Túc Mạc nhân cơ hội đứng dậy xin phép ra về: “Vậy em về trước ạ.”
“Ừ ừ, nhớ nghỉ ngơi nhiều vào nhé.” Chủ nhiệm Lưu dặn dò vài câu xong thả Túc Mạc đi.
Lúc ra ngoài, cậu tình cờ bắt gặp các nhân viên nghiên cứu đang đi về phía này.
Túc Mạc lùi lại mấy bước, trong lúc lơ đãng thoáng nhìn người đàn ông mặc âu phục đi đầu.
Người kia có khí thế bất phàm, đứng trong đám người tạo cảm giác đầy áp lực.
Đột nhiên, tầm mắt cậu và anh ta giao nhau, ngoài ý muốn phát hiện con ngươi của người này rất đen, nhìn thẳng vào cứ như một cái đầm sâu không đáy.
Một giây sau, giáo viên dẫn theo nhóm người đó đi qua cậu, ánh mắt đầy áp lực đó cũng thu về.
...
Trong văn phòng.
Chủ nhiệm Lưu đi tới đón tiếp, thấy bọn họ thì mặt mày rạng rỡ: “Sao ngài Úc lại đích thân tới đây, ngài muốn lấy số liệu cho mẫu V-1 sao?”
Người đàn ông được gọi là ngài Úc bắt tay chào hỏi chủ nhiệm Lưu.
Số liệu về mẫu V-1 nhanh chóng được mang tới, chủ nhiệm Lưu cười nói: “Nếu biết ngài Úc sẽ đích thân tới thì tôi đã giữ thằng bé Túc Mạc lại rồi.”
“Túc Mạc?” Ngài Úc hơi ngạc nhiên, cảm giác cái tên này có chút quen: “Nhà vô địch cúp Hi Vọng?”
Chủ nhiệm Lưu nói: “Là đứa bé đó, chạy ra được số liệu dàn khung của mẫu V cũng là nhờ công thức lý thuyết của em ấy. Nếu không phải vì vấn đề thể chất, chắc thằng bé đã có thể thử tiến hành thực tiễn số liệu cho mẫu X. Thật đáng tiếc.”
“Thể chất?” Ngài Úc khựng lại: “Thầy nói lý thuyết, tức là cậu ấy không trực tiếp tham gia tạo dựng cơ cấu mẫu V?”
Chủ nhiệm Lưu thở dài: “Vâng, đứa nhỏ đó là thể chất cấp F, hoàn toàn không thể sử dụng máy móc.”
Ngài Úc hơi nhíu mày, nhìn kĩ số liệu trong tay: “Không thực tiễn mà xây dựng được cơ cấu của mẫu V, chứng tỏ số liệu cơ bản đều phải tự tính. Vị học sinh này của thầy là một thiên tài, cũng rất can đảm.”
Nhân viên nghiên cứu đi theo cũng nói: “Có thể tính toán được như vậy thì tinh thần lực của cậu ấy ít nhất cũng cấp A+ nhỉ?”
Chủ nhiệm Lưu nghe vậy tự hào: “Đâu chỉ có vậy, đứa nhỏ này có tinh thần lực cấp S+, mà mới 18 tuổi thôi.”
Nhân viên nghiên cứu nghe vậy rất bất ngờ, nhìn ngài Úc một cái rồi nói tiếp: “Chủ nhiệm Lưu, chắc ngài đã nghe nói việc sở nghiên cứu số 1 hợp tác với tập đoàn Thương Khung rồi nhỉ? Thành tựu trước mắt của dự án chính là game online . Thật ra một nhánh nhỏ trong nghiên cứu của chúng tôi có thể giải quyết việc thể chất của máy đăng nhập, không biết sinh viên của ngài mùa hè này có muốn tới sở nghiên cứu học tập không?”
Tác giả có lời muốn nói:
Người máy Nhạc Nhạc – phiên bản AI chống nghiện game: Mỗi ngày chơi game không được quá 4 tiếng nha _
Túc Mạc: Ừ.