[Hp/Sh] A Big Surprise

Chương 13: Phiên ngoại 2

Editor: ROSALINE

Beta: ROSALINE

"... Em có thể không nói sao?" Harry trầm mặc hồi lâu, nội tâm anh thấp thỏm không ngớt, nhưng vẫn là mang theo chờ mong nhìn về phía Snape.

"Vì sao không nói?" Snape thần tình thích ý, y hướng tới gần Harry, y cúi người xuống, một tay vịn lưng sô pha.

Harry ngửa về phía sau tựa ở trên lưng sô pha, cái tư thế này để cho anh hồi tưởng lại cái buổi tối kia, anh cũng là tựa ở trên lưng sô pha, sa vào hôn môi này, ngón tay thích ý an ủi, thậm chí chủ động cởi hết quần, để cho Snape giúp anh thủ da^ʍ. Mà bây giờ, anh chỉ cần nghiêng thân là có thể hôn đến Snape, như vậy thực sự là quá tệ, không khí quả thực nóng đến anh cũng mau toát mồ hôi!

"Harry, đừng một người đắm chìm trong trong trí nhớ." Ánh mắt Snape ôn hòa, y không chớp mắt nhìn chằm chằm Harry, nhìn mắt màu xanh biếc của anh do khẩn trương trở nên tan rã, rõ ràng cái bé khốn nạn này đã chìm sâu trong buổi tối đã qua kia, xem gò má em ấy đã đỏ lên, ngay cả hô hấp cũng bắt đầu dồn dập.

Snape vừa cảm thấy đắc ý, nhưng lại có chút bận tâm thân thể anh, dù sao y sư dặn dò qua ba tháng trước tiên không thể có hành vi sinh hoạt tìиɧ ɖu͙©, mà đêm qua, bọn họ lại là kịch liệt như vậy.

"Ừ." Bởi vì thanh âm của Snape, Harry cuối cùng từ trong ký ức nóng như lửa kia thoát ra, xem như đáp lại y mà phát ra một tiếng hừ, sau đó Harry bị một tiếng này của mình liên tưởng đến thanh âm ái muội ý tứ hàm xúc không biết tên dọa cho đến nghẹn.

"Xem ra em rất thích buổi tối đó." Snape nhếch miệng lên, y vươn tay đυ.ng vào hai gò má Harry.

Harry cắn môi, khuôn mặt xấu hổ, cuối cùng anh nhận mệnh, tuy rằng rất mắc cở, thế nhưng lấy bọn họ bây giờ quan hệ cũng không có gì khó mà nói! Không phải chứ, không phải là thủ da^ʍ thôi sao? Anh ngay cả đồ chơi kia của Snape đều liếʍ qua, đó coi là gì chứ!

Tuy rằng nghĩ như vậy, thế nhưng hai gò má của Harry nhanh chóng ửng đỏ lên, cả người anh đều thực dễ cám đỗ.

Anh tại sao phải nhớ lại bốn cái buổi tối kia chứ? Muốn nhớ lại thì đi tìm chậu Tưởng Ký a! A, đúng rồi, chậu Tưởng Ký! Harry rốt cuộc tìm được cứu tinh.

"Em nhớ kỹ anh có một chậu Tưởng Ký, em đem ký ức cho anh, chính anh tự nhìn!" Harry cắn răng, lấy hết dũng khí phản kháng. Merlin a! Snape dựa vào cũng quá gần đi, không khí nóng đến hô hấp anh cũng sắp không thể bình thường được!

Harry khẽ thở gấp, anh giơ tay lên đẩy Snape ra, "Tránh ra, rất nóng nực!"

Snape nhường ra không gian, y ngồi ở bên cạnh Harry, tay y sờ sờ hai gò má Harry, từ khóe mắt hơi đỏ lên của anh đến môi mở ra.

"Em kích động đến ngay cả hô hấp thế nào đều quên sao?" Snape cười nhạo, nhưng động tác của y lại cùng trào phúng trong ngôn ngữ của y trái ngược nhau, y một tay vòng ở vai của Harry, một tay kia ở trước ngực Harry vỗ nhẹ, giúp anh thông thuận hô hấp.

Harry đè xuống buồn nôn hiện lên trong ngực, anh trừng mắt Snape: "Đều là do anh làm hại!"

"Rất hân hạnh." Snape nhếch miệng lên, tay y sờ lên bụng của Harry, cẩn thận mà tỉ mỉ; ở trên bụng nhẹ nhàng xoa, "Ta trước đó có đè nặng em hay không?"

"Không có." Harry hưởng thụ khẩn trương cùng cẩn thận khó được của Snape vì anh mà lộ ra, anh khẽ hừ một tiếng, "Anh rõ ràng có chậu Tưởng Ký, ép em đi nhớ lại rất có ý tứ sao?"

"Em đánh ngất ta hai lần." Snape nhắc nhở.

Harry ngậm miệng lại, anh biết mình đuối lý.

"Như vậy lần thứ ba chuyện gì xảy ra?" Snape hỏi, một bộ dáng vẻ chăm chú lắng nghe.

"Cũng không có gì." Harry nhỏ giọng làm bầm, anh hắng giọng, hít sâu một hơi, tựa như dáng vẻ thật không có phát sinh cái gì.

Snape kiên nhẫn chờ đợi, y nhìn ánh mắt dao động của Harry, đường nhìn áp bách khiến lực chú ý của Harry quay lại.

"Cũng chính là, em trước tiên hôn anh, em nghĩ anh đang ngủ." Harry nhìn Snape một cái, sau đó làm bộ một bộ dáng vẻ bình tĩnh không thèm để ý, nhưng khẩn trương của anh làm cho ngón tay của mình cong lại, miễn cưỡng nói tiếp, "Sau đó anh tỉnh lại, sau đó liền cùng lần trước không sai biệt lắm, em cũng không biết anh chừng nào thì tỉnh lại, chờ em phục hồi tinh thần lại quần áo cùng quần đều bị anh cởi ra hết."

Harry quả thực nói không được nữa, anh thật muốn ngậm miệng mình lại!

"Sau đó thì sao?" Thanh âm Snape đặc biệt sung sướиɠ.

"Sau đó anh giúp em thủ đâm, được rồi, chính là như vậy!" Thanh âm Harry trở nên lớn hơn, anh nhanh chóng nói xong, liền quay đầu đi, tuyệt không muốn nhìn cái lão khốn nạn này, mặt đỏ nóng đến có thể chiên trứng gà.

"Vậy em làm sao lại đánh ta ngất đi?" Gương mặt Snape không tin, ký ức trong đầu y không có thể nói cho y biết như vậy.

Harry oán giận mà nhìn cái lão khốn nạn truy cứu tới cùng này, anh hiện tại thực sự muốn đem y trực tiếp đánh ngất đi!

"... Ngón tay, anh cắm một ngón tay." Harry cam chịu mà nói sau đó nắm tay của Snape, trực tiếp cắn lên ngón trỏ của y, anh dùng khí lực có thể ở phía trên in lên dấu răng, ở sau khi Snape phát ra kêu đau một tiếng, anh vui sướиɠ liếʍ, đầu lưỡi quét qua chỗ nhạy cảm của ngón tay, dùng nước miếng dính đầy ngón tay đáng ghét này. Ở lúc Harry buông ngón tay này ra, anh kɧıêυ ҡɧí©ɧ trừng Snape một cái.

"Vậy thì thật là đáng tiếc." Snape nói, y vươn tay nâng cằm Harry lên ngón cái đè nặng khóe miệng anh, đường nhìn cực nóng của y ở trên mặt băn khoăn Harry, "Ngây ngô, thuần khiết, tự trọng, nhưng em đều muốn vứt bỏ, cuối cùng trở nên phóng đãng, chỉ vì ta."

"Anh mới phóng đãng! Anh cái lão khốn nạn nói xằng nói bậy này!" Harry tức giận nói, anh lôi cổ áo của Snape.

Snape về phía trước nghiêng, ở trên môi của Harry hôn lên một cái, ở thời điểm Harry vừa mới chuẩn bị đáp lại, Snape đứng dậy, sửa lại cổ áo một chút.

"Thời gian không còn sớm, ta đi nấu ăn." Snape bỏ lại những lời này, đi tới phòng bếp.

Harry mang thai vừa mới được một tháng thì căm uất phát hiện, anh ban đầu tưởng rằng có thể nhìn thấy dáng vẻ chưa thỏa mãn du͙© vọиɠ của Snape, ai ngờ chưa thấy được thì chính anh bị làm cho khó chịu trước tiên, lão khốn nạn đầy mỡ dính đáng chết này!