Harry Poter Và Câu Chuyện Học Hạng Nhất

Chương 33: Khóa học ma chú

Translator: Waveliterature Vietnam

"Ellen, biểu hiện của bạn thật sự rất tuyệt vời, nhưng tại sao bạn không phải là người đảm nhiệm vai trò cầu thủ? Bạn nhận thấy Golden Snitch tốc độ so với Thu Trương nhanh hơn." Edward chú ý đến phòng huấn luyện, phẫn nộ bất bình.

"Nguyên nhân có thể là vì chiến thuật." Ellen không cảm thấy tiếc nuối, so với việc bắt được Golden Snitch trên bầu trời, thì anh lại có hứng thú với Quaffle, do đó không ngừng tiếp tục tấn công.

"Ellen, bạn sẽ cưỡi Thất Tnh đi tham gia trận đấu phải không? Tôi nghe nói Harry Potter cũng có được một con Quang Luân 2000." Edward có chút lo lắng, trận Quidditch, thiết bị rất quan trọng.

"Tất nhiên là không, kỳ thật giáo sư Flitwick đã lén lút tài trợ một Quang Luân 2000, nhưng tôi đã từ chối. TRên thực tế, không có một bức tường nào có không có khe hở, những người khác sẽ nghĩ tôi muốn nó. Huống hồ, tôi đã có một Hải Vương Tinh."

"Hải Vương Tinh?" Edward hơi ngạc nhiên. "theo khái niệm nó cũng có hình của cây chổi bay không?"

Khi nhìn bộ dạng của Edward, Ellen liền biết rằng anh ta đang suy nghĩ lung tung. Mỉm cười rồi vỗ vai Edward. "Edward, bạn đang suy nghĩ gì vậy? tôi chỉ có chút may mắn thôi." Sau đó, Ellen nói ngắn gọn về việc anh được nhận Hải Vương Tinh, Edward nghe qua rất ngưỡng mộ.

"Đúng là một cơ hội hiếm có, quá tốt.. vì vậy khả năng học viện của chúng ta có thể nhận được chiếc cúp Quidditch là rất cao, cộng thêm nữa là điểm của học viện mình điểm số luôn vượt xa. Khả năng trường Slytherin đứng đầu nhiều năm nay có thể sẽ bị Ravenclaw đánh bại." Edward càng nghĩ càng phấn khích.

Ellen thâm tâm thầm nghĩ, việc học trên lớp của mình cũng đang rất tốt. Tuy nhiên, có thể cuối kỳ Dumbledore sẽ cộng thêm cho Gryffrindor một số điểm. Giáo sư Flitwick không thể nào để cho Dumbledore thay đổi điểm quá nhiều như thế, nếu mức độ gian lận quá cao, thì chắc chắn cơ hội chiến thắng của Ravenclaw sẽ rất ít. Ellen không biết mình cuối cùng liệu có thể dành thêm điểm nếu như cứ cố gắng tham dự hay không?

Ellen thực sự cảm thấy có một chút mỉa mai. Với tư cách là người quản lý trường học, Dumbledore đã cấm các tiểu phù thủy tiếp cận các căn phòng. Nhưng cuối cùng trên thực tế Harry vi phạm nội quy của học viện nhưng lại được thêm điểm, mà ba học viện còn lại vẫn tuân thủ nội quy và pháp luật của là lại mất cơ hội thi đấu cạnh tranh với các học viện khác. Nhưng đối với chuyện vô lý này giáo sư McGonagall lại không có nói gì thêm.

Nói chuyện đùa giỡn một chút, bọn họ cũng đã đến phòng học ma chú. "Nghe Suzanna nói, giáo sư hôm nay sẽ dạy lời nguyền trôi nổi nha. Ngày hôm qua Thiềm Thừ của cô hình như chết rồi, nên tâm tình không được tốt, nên giáo sư Flitwick đã yêu cầu cô đến văn phòng, dùng phép thuật chỉ huy những cái bánh ngọt nhảy múa trên ăn, còn cùng tâm sự cùng với cô và muốn an ủi cô." Khuôn mặt của Edward có chút hâm mộ và khao khát.

"Nếu như tâm trạng của bạn không tốt, giáo sư cũng sẽ an ủi bạn. Ví dụ, nếu như giáo sư biết bạn sao chép bài tập bị giáo sư McGonagall phê bình." Ellen trêu ghẹo.

"Xuỵt, đừng nhắc đến nó. Nếu không giáo sư sẽ giáo huấn tôi một lần nữa." Edward bị chột dạ, nhìn xung quanh vì sợ bị giáo sư Flitwick nghe thấy.

Giáo sư Flitwick là người có học thức uyên bác, tình tình hôn hòa, công bằng chính nghĩa, ông luôn dành cho các tiểu pháp sư sự quan tâm chân thành, do đó ngài luôn được các tiểu phù thủy ở Ravenclaw tôn trọng và quý mến. Nghe nói khi còn trẻ giáo sư là một nhà đấu vô địch.

Quả nhiên, ở khoa học giáo sư Flitwick tuyên bố rằng ông sẽ cho mọi người bắt đầu thực hiện cho vật thể bay. Sau khi giải thích các động tác thực hiện lời nguyền và ý nghĩa của ma chú, giáo sư Flitwick chia lớp thành hai nhóm để bắt đầu huấn luyện.

Edward và Ellen ngồi cùng một chỗ và được sắp xếp vào chung tổ. Giáo sư Flitwick giơ cây đũa phép thuật lên, hơn hai mươi chiếc lông vũ bay lên và bay đến bàn từng tổ của tiểu phù thủy. các tiểu phù thủy cố gắng nhìn động tác của giáo sư Flitwick. Nhưng họ cũng nhanh chóng hiểu, để cho một chiếc lông vũ bay lên, điều này không dễ dàng chút nào.

Ellen đối với phần thực hiện của giáo sư Flitwick cũng vạn phần ngưỡng mộ. điều này không chỉ một ma lực lớn mà còn cần có sự phối hợp ma lực thật tốt. Nhưng rõ ràng, đối với lời nguyền rửa này Ellen luyện tập quá nhiều lần nên hoàn toàn không có vấn đề.

Ellen rút cây đũa phép thuật ra chỉ vào chiếc lông vũ, "Wingardium Leviosa!!" Vừa dứt lời, chiếc lông vũ từ trên bàn bay lên, treo lơ lửng trên đỉnh đũa cách bàn bốn thước."

"Ồ, làm tốt lắm!" Giáo sư Flitwick hét lên, "Nhưng thực tế, việc em giữ được chiếc lông vũ trôi nổi so với việc giữ được bạn Lisa không để bị ngã thì việc này dễ hơn rất nhiều."

Không biết ai đã nói gì với Lisa mà khiến cô ấy đỏ mặt.

"Ôi, Ellen, tôi vẫn chưa hiểu cách làm, hãy nhanh dạy cho tôi." Edward ban đầu cũng việc học tập ở thế giới Muggle cũng rất nổi vật, anh không khỏi nghĩ "Tại sao khi đến thế giới ma thuật, thì thành tích lại như thế này?"

Ellen giải trừ ma chú, lông vũ một lần nữa rơi xuống bàn. "Bạn phải chú ý đến sự chuyển động của động tác, chú ý đến cách phát của câu thần chú, là vũ thêm Yuga-Dim Levi – Ossa, từ "Thêm" nó được phát âm rất dài và rõ ràng. Không được gấp ráp." Ellen giải thích rõ ràng, Edward cũng cực kỳ tin bạn cùng phòng của mình, sau nhiều lần luyện tập nắm giữ bí quyết, anh ta đã làm được cho chiếc lông vũ lơ lửng trên mặt bàn.

"Lời dạy rất rõ ràng, tuy lời nguyền trôi nỗi không thể cho em thêm điểm nhưng vì em đã tận tình hỗ trợ bạn học, cho nên Ravenclaw được thêm 5 điểm." Giáo sư phát ra giọng to khen ngợi.

"Rõ ràng thi triển lời nguyền chính là tôi, vì cái gì mà giáo sư chỉ khen ngợi mỗi bạn?" Edward dở khóc dở cười, cảm thấy giáo sư quá thiên vị với Ellen.

"Được rồi, nhưng đừng quên luyện tập để cổ tay chuyển động một cách tinh tế!" Giáo sư Flitwick vẫn đứng trên chồng sách như thường ngày, hét lên. "Vung lên rồi quay, hãy nhớ, vung lên rồi quay.

Đọc chuẩn câu thần chú cũng rất quan trọng – ngàn lần cũng không được quên phù thủy Ba Lỗ Phí Áo, anh ta đã đọc "F" thành "T" và kết quả là phát hiện mình nằm trên sàn và có một đàn trâu được triệu tập trên ngực anh."

Thời gian trôi qua, những người bạn cùng lớp Ravenclaw dần thông minh lên và nắm giữ bí quyết, chiếc lông vũ trôi lơ lửng trên bàn ngày càng nhiều, giáo sư Flitwick nở một nụ cười rạng rỡ trên mặt. Giáo sư thầm nghĩ, nhưng sinh viên Ravenclaw là sinh viên giỏi nhất trong bốn trường học viện, tối thiểu là ở lớp học ma chú này.

Tính đến thời điểm này thì sinh viên của Gryffrindor chỉ có tiểu thư Hermione.Granger có thể thi triển lời nguyền, còn các sinh viên khác không có động tĩnh gì, nhưng một sinh viên của trường Guillian đã sử dụng lời nguyền trôi nổi để làm cho chiếc lông vũ nổ tung!

Chương trình học kết thúc, tất cả các sinh viên của học viện Ravenclaw trên mặt điều nhẹ nhõm vui sướиɠ. Bởi vì toàn bộ mọi người điều thi triển được lời nguyền, giáo sư Flitwick quyết định giảm bài tập luận cho khóa học này, chỉ cần luyện tập chăm chỉ động tác là được. Đây là điều bất ngờ khi mà các môn học thực sự càng ngày càng nặng hơn.

Nhanh chóng đi xuống lầu rồi đến nhà hàng, sau một khóa học buổi trưa, tất cả mọi người điều rất đói bụng. Nhất là khi ở ngoài hành lang điều tràn ngập mùi bí đỏ ngọt ngào.

Đi vào trong nhà hàng, mọi người đều rất ngạc nhiên khi thấy nhà hàng trở nên kỳ lạ và rực rỡ bởi những đồ trang trí Halloween đầy màu sắc. Hàng ngàn con dơi bay trên tường và trần nhà, một nhóm khác thì họp lại từng đàn nhỏ đàn to bay múa lượn vòng trên bàn cơm, khiến cho những ngọn lửa trong bụng bí ngô rung lên. Thức ăn ngon bất ngờ xuất hiện trong mâm vàng, giống như bữa tiệc ở đầu trường.

Ellen và Edward nhìn xung quanh và thịt bò rơi xuống dĩa, thật là thơm!