[Thiện Nữ + Đấu La] 818 Những Ngày Ở Đấu La Đại Lục Cùng Nhân Vật Chính

Chương 47

"Như vậy, trừng phạt này còn là trừng phạt không?"

Đường Tam đột nhiên mở miệng nói: "Sư phụ mặc dù bắt chúng ta mang phụ trọng chạy, không thể sử dụng hồn lực, chín người chúng ta tổng phụ trọng lớn như vậy, nhưng chỉ cần có thể mang theo hết chỗ phụ trọng này là tự nhiên hoàn thành trừng phạt. Oscar, đem đá của ngươi đưa cho ta đi."

Oscar sửng sốt một chút, cười hắc hắc. "Hảo huynh đệ, bất quá, bây giờ không cần. Ta xem không bằng như vầy, chúng ta chín người từ bây giờ bắt đầu, dựa theo tốc độ người nào chậm nhất mà chạy, như vậy mọi người sẽ chạy cùng một chỗ, mà cách này còn có thể tiết kiệm thể lực. Đợi đến khi có người nào không thể kiên trì nổi nữa, thì chúng ta sẽ hỗ trợ điều chỉnh phụ trọng, cứ như vậy là có tiếp tục chạy đồng thời tiết kiệm thể lực. Các ngươi thấy sao?".

Ninh Vinh Vinh ở một bên, cười nói: "Tiểu Áo, ngươi trông không có vẻ thông minh đến như vậy a"

Oscar trên mặt hiện lên vẻ đương nhiên, "Không biết khi còn bé ta được gọi là Tiểu vương tử thông tuệ sao? Việc này thì ăn nhằm gì."

Đái Mộc Bạch là người lớn tuổi nhất, thực lực cũng là cực mạnh, thể hiện uy thế của lão đại, "Đừng nhiều lời nữa, nói chuyện cũng sẽ lãng phí thể lực, chúng ta chạy tiếp thôi, cứ dựa theo cách của Tiểu Áo mà làm."

Lập tức chín người bắt đầu có một khởi đầu mới trong cuộc hành trình dài.

Không thể nghi ngờ, trong chín người, phụ trợ hệ hồn sư Oscar và Ninh Vinh Vinh tự nhiên có thể lực kém cỏi nhất, mọi người cứ dựa theo tốc độ của hai người mà chạy, đồng hành thẳng hướng Tác Thác thành, với tốc độ trung bình của cả nhóm chạy hết vòng đầu.

Ninh Vinh Vinh không nghi ngờ là người có thể lực kém nhất. Oscar mặc dù cũng là phụ trợ hệ hồn sư, nhưng dù sao hắn cũng đã đột phá cấp 30, thân thể có ba hồn hoàn gia trì thuộc tính, thể trạng so với Ninh Vinh Vinh tốt hơn không ít. Phụ trọng trên lưng Đường Tam cùng Đái Mộc Bạch là một khối đá mười lăm cân. Trên người hai người Cảnh Duệ khoảng mười ba cân, Tiểu Vũ, Chu Trúc Thanh cùng Mã Hồng Tuấn trên người mang phụ trọng mười cân. Ninh Vinh Vinh cùng Oscar mặc dù chỉ mang năm cân, nhưng cảm giác của bọn chúng lúc này như vác một toà núi lớn trên lưng, thân thể ngày càng trầm xuống, chỉ có thể cắn răng duy trì tốc độ đồng hành.

Nhìn thấy đại môn học viện trước mặt, làm mọi người có chút ngạc nhiên, đó là Đại Sư đang đứng nhìn họ hoàn thành vòng đầu tiên chạy về học viện. Bên người ông là một cái bàn, trên mặt bàn là một cái thùng to.

"Từng người uống nước, sau đó lại tiếp tục." Lời nói của Đại Sư luôn luôn đơn giản đi thẳng vào vấn đề.

Bên trong thùng là nước ấm, mùi vị tựa hồ có cho muối vào. Dưới sự giám sát của Đại Sư, mỗi người được phép uống một cốc nước mát, sau đó lập tức bị đốc thúc tiếp tục thi hành án phạt.

Theo thời gian trôi qua, mặt trời trên không trung dần dần hướng chính giữa đỉnh đầu, mang đến sức nóng ngày một gia tăng. Mọi người sau khi uống nước muối, thể lực được bổ sung một ít, Đường Tam và Đái Mộc Bạch không cảm thấy gì, nhưng Oscar cùng Ninh Vinh Vinh lại cảm giác rõ ràng được khí lực bản thân được khôi phục vài phần. Cảnh Duệ và Vũ Văn cũng ngạc nhiên khi được hệ thống thông báo khôi phục 0.01 điểm hoạt lực.

Nhìn bóng lưng chúng đệ tử dần dần đi xa, Đại Sư đứng tại chỗ khuôn mặt không chút thay đổi, nhưng khi chứng kiến chín người bọn chúng đồng thời quay lại, sâu trong ánh mắt hắn rõ ràng toát ra vài phần hài lòng. Vác theo thùng nước bước vào phía trong học viện, lúc này, hắn không chỉ là sư phụ dạy đệ tử, mà còn là trưởng giả quan tâm đến bọn chúng. Hắn cũng không phải muốn ngược đãi đệ tử, mà là để cho bọn chúng trải qua chính thức rèn luyện.

Lần thứ hai quay lại, lần thứ ba quay lại, lần thứ tư…

Trước mỗi một lần mọi người trở lại học viện, nước uống đã được Đại Sư chuẩn bị đầy đủ, độ ấm thích hợp có pha thêm chút muối. Nước ấm dễ dàng hấp thu, muối bổ sung thể lực mất đi vì toát mồ hôi, cho dù là Ninh Vinh Vinh cùng Oscar đều cảm giác chính mình kiên trì có chút kỳ tích, chạy xong bốn vòng, ngoại trừ lúc uống nước, còn lại đều chưa có dừng lại lần nào.

Nhưng là lần thứ năm lúc quay về, tốc độ Oscar với Ninh Vinh Vinh bắt đầu chậm lại rõ rệt, cảnh vật trước mắt trở nên mở hồ, hai chân trì trệ giống như đeo chì, mang giỏ trúc sau lưng giống mang theo trọng lực của một quả núi. Dưới tình huống chạy tập thể như thế này, những người khác thể lực còn được bảo trì khá tốt, mặc dù lúc này mồ hôi chảy đầm đìa, nhưng tinh thần lại rất tốt.

Khiến họ ngạc nhiên là, Cảnh Duệ và Vũ Văn chỉ mang theo chút vẻ mệt mỏi, còn lại hầu như không có gì cho thấy bọn họ tiêu tốn một lượng thể lực rất lớn.

Cảnh Duệ cùng Vũ Văn thật ra cũng cảm thấy mệt thật, nhưng hoạt động của họ lại dựa trên lượng hoạt lực mà họ có. Nói cách khác, Số liệu của thân thể cấp 129 này mang cho họ 1290 điểm hoạt lực. Mỗi một giờ hoạt động bình thường, họ chỉ tiêu hao 2 điểm, hiện tại mang thêm cục đá nặng khoảng 7kg, họ cũng chỉ tiêu tốn 5 điểm mỗi giờ.

Không nói tới lượng hoạt lực đã sử dụng, hoạt lực thấp nhất mà họ có cũng phải 500 điểm, mang vác gì đó đối với họ không phải là vấn đề, vì hoạt lực sẽ liên tục bổ sung lại năng lượng họ tiêu tốn.

Tuy nhiên, mệt thì vẫn là mệt.

"Tiểu Áo, đem đá của ngươi cho ta đi." Đường Tam hướng Oscar nói. Trước đó hắn đã liên tục nhìn về phía Cảnh Duệ, nhưng mà Duệ ca hình như còn khoẻ hơn hắn, hắn chỉ đành giúp người khác thôi.

Đái Mộc Bạch đồng thời vươn tay ra hướng Ninh Vinh Vinh.

Lúc này đây, Oscar cùng Ninh Vinh Vinh cũng không có cự tuyệt. Bọn họ rất rõ ràng, thể lực của bản thân đã có chút cạn kiệt, nếu còn không chịu, sợ rằng lần này không thể kiên trì nổi để quay về tới học viện.

Hành trình lại được tiếp tục, mỗi lần cất bước đều gian nan, Đái Mộc Bạch vác hai mươi cân phụ trọng, với nghị lực cứng cỏi kiên trì quay về.

Vòng thứ chín, mọi người giúp đỡ lẫn nhau, lúc này mặc dù vẫn chạy như cũ, nhưng trên thực tế, tốc độ so với bước đi không nhanh hơn bao nhiêu. Từ lúc bắt đầu thi hành hình phạt đến bây giờ, đã trải qua ba canh giờ. Uống từng ngụm từng ngụm nước muối ấm, bảy người như được vớt ra từ trong nước, Đại Sư vẫn như cũ đứng bên cạnh không nói lời nào.

Đái Mộc Bạch tinh thần tích cực, "Các huynh đệ, còn một vòng cuối, mọi người phải cố gắng kiên trì."

Oscar đột nhiên mở miệng nói: "Tiểu Tam, đem đá trả lại cho ta đi. Còn một vòng cuối nữa thôi, ta có thể cầm cự được." Đường Tam sửng sốt một chút, hắn đột nhiên phát hiện, trong mắt Oscar tựa hồ chứa rất nhiều thứ, nhưng nhìn xuống hai chân hắn đang không ngừng run rẩy, Đường Tam lắc đầu, "Không cần, ta có thể chạy được." Oscar đi tới bên người Đường Tam, mồ hôi không ngừng chảy xuống, nhưng lúc này ánh mắt hắn trở nên vô cùng kiên định, "Nếu là huynh đệ của tam thì hãy trả lại cho ta. Ta có thể làm được."

Ninh Vinh Vinh ở một bên thở dốc một cách khó khăn, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, nhưng nhìn thấy Oscar lấy tảng đá năm cân từ trong giỏ trúc của Đường Tam ra, nhìn không được nói: "Tiểu…Áo…, ngươi …. Hôm nay …. Nhìn thực sự ….. giống một nam nhân."

Oscar lúc này cười cũng không còn sức, chỉ có thể vỗ nhẹ vào ngực, tỏ ra bộ dáng tất nhiên.

Lúc này đây, Sử Lai Khắc thất quái (hàng nguyên tác) thể lực đã cạn kiệt, nhưng ánh mắt bọn họ không có chút điểm nào tan rã. Đôi khi, thiên tài và người thường khác nhau là ở điểm đó. Ý chí lực có kiên định hay không, chỉ cần trải qua một lần cực hạn là có thể thay đổi hết.

Cảnh Duệ lúc này đột nhiên bảo hệ thống mở trang "Nhân vật" ra.

[Tích. Đang mở thông tin cá nhân.

Họ tên: Cảnh Duệ.

Tuổi: 12

Võ hồn: Biến dị Khí võ hồn Thải Vân Chú

Cấp bậc: 34

Hồn hoàn: Trăm năm hồn hoàn (500 năm), Trăm năm hồn hoàn (700 năm), Ngàn năm hồn hoàn (2000 năm)

Kĩ năng: Thiên lý quang, Cam lộ quyết, Đoạn trường thảo, Tục độc, Hồi hương thấu cốt, Hoàn dương đảo âm, Câu vân xạ võng, Lưỡng điện châm

Danh hiệu: Hồn Tôn, Chủ tịch Tiêu Dao

Thành tựu: Anh cả trong nhà (số liệu +1), Doanh nhân thành đạt (ô túi +1), Vượt qua nhân vật chính (+1 cấp)

Trạng thái: Mệt mỏi (hoạt lực tiêu hao: 707.039/1290)]

Quả nhiên, lúc chạy xong vòng thứ 8, anh đã cảm thấy có gì đó khang khác, thì ra là đã tăng cấp. Hoạt lực cũng đã được thêm 100 điểm, thể lực cũng chợt khôi phục 30%. Đặc biệt nhất là, các kĩ năng công kích tất cả đều lên 1 cấp!

Vũ Văn lúc này đột nhiên kì dị hô một tiếng, run rẩy hô lên: "Đại… Đại Sư, ta lên cấp 30 rồi…" Thể lực hồi 35%, tăng 200 điểm hoạt lực, hệ thống, ta yêu mi!!!

Đại Sư đang bê thùng nước đi chợt quay phắt lại, cả đám quái vật còn lại cũng cứng đờ nhìn Vũ Văn.

Quái vật, ông đây (bà đây) sống bao nhiêu năm cũng chưa thấy ai đột phá thế này!

Đại Sư quan sát kĩ một hồi, sau đó phất tay, tiếp tục mang thùng vào trong lấy nước, ý bảo, đã biết, mấy đứa bay chạy xong lại nói.

Vòng trừng phạt thứ mười rốt cuộc bắt đầu. Lúc này, mọi người (trừ hai tên nào đó) thực sự quá mệt, miễn cưỡng chuyển động đôi chân, từng bước từng bước tiến về phía trước. Không được sao? Không, đi được, chúng ta đều đi được. Vác hòn đá sau lưng, bước từng bước nặng nhọc, bọn chúng từng chút một tiến tới mục tiêu.

Đi được một dặm, Oscar suýt nữa té xỉu, hòn đá sau lưng một lần nữa chuyển sang giỏ trúc của Đường Tam.

Đi được hai dặm, hòn đá sau lưng Chu Trúc Thanh được chuyển sang giỏ trúc của Vũ Văn.

Đi được ba dặm, Ninh Vinh Vinh té xỉu, Đường Tam đem tảng đá của mình chuyển cho Đái Mộc Bạch, cõng Ninh Vinh Vinh bước tiếp. Đá của Oscar được đưa vào giỏ của Cảnh Duệ.

Quay lại một dặm, Oscar té xỉu, Chu Trúc Thanh nhận đá của Tiểu Vũ, Ninh Vinh Vinh chuyển sang lưng của Tiểu Vũ, Đường Tam cõng Oscar.