Đáng tiếc, hắn chờ trọn ba năm, lại chờ được tin cô sắp trở thành mợ út của hắn.
Hắn không hề biết mình bắt đầu vặn vẹo từ bao giờ, đại khái là vào ngày thứ 558 đợi cô, hắn nếm được tuyệt vọng, hoặc cũng có thể hắn trời sinh đã vậy, kế hoạch gϊếŧ người cũng theo đó hình thành.
Càng đáng tiếc hơn là tất cả mọi người đề đã chết, chỉ có cô vẫn còn sống.
“Há miệng, không phải hôm trước cô nói cô rất thích ăn dươиɠ ѵậŧ của em sao?”
Phần ngực bị kẹp giữa ngón tay hắn trướng đau không chịu nổi, nhưng vì mấy loại thuốc kỳ quái hắn đã đút cho cô, thân thể cô lại càng nhạy cảm hơn trước đây, đau đớn vì bị hành hạ tìиɧ ɖu͙© như vậy lại càng khiến cô hưng phấn thoải mái.
Hoa Ly rất hận cảm giác này.
Hôm trước cô bị hắn cắm mạnh, vào lúc sắp cao trào, hắn đẩy trứng rung vào trong cúc huyệt của cô, lại xoa nắn âm đế, khiến cô thoải mái tới độ trực tiếp phun nướ© ŧıểυ.
Dưới tình huống kia hắn lại hỏi có phải cô rất thích ăn không, đương nhiên cô sẽ trả lời là thích!
Không chỉ thích ăn dươиɠ ѵậŧ của hắn, cô còn thích trứng rung, dươиɠ ѵậŧ giả, gậy mát xa…
Hoa Ly chậm chạp không chịu há miệng, ánh mắt nhìn hắn vừa khuất nhục lại vừa uất ức, nước mắt cũng tràn ra khỏi khóe mắt.
Vốn tưởng Bạc Đình sẽ hiểu ý mà mềm mỏng hơn, nhưng ánh mắt hắn nhìn cô chỉ càng ngày càng lạnh lùng, qυყ đầυ dính sữa cọ cọ lên môi cô, trong cảm giác cứng rắn nóng bỏng lại có thêm từng luồng trong suốt ướt dính.
Rất hiển nhiên, hắn nhìn như bình tĩnh nhưng cũng đã sắp mất kiên nhẫn.
“Cô à.”
Hoa Ly bị hắn gọi tới sởn tóc gáy. Hiện tại cô không chỉ đói mà còn sợ hắn, nếu cứ tiếp tục đối đầu với hắn như vậy, sợ rằng ngày mai cô cũng sẽ không được ăn.
Cô chỉ có thể thuận theo hắn, thỏa hiệp mà dùng hai tay đỡ lấy côn ŧᏂịŧ, cố gắng há to miệng ra ngậm lấy nó.
Nhưng hết lần này tới lần khác, ban nãy cô mè nheo quá lâu, Bạc Đình đã cạn hết kiên nhẫn, cô còn chưa kịp ngậm vào một bàn tay ướt nhẹp đã đè lên gáy cô, nặng nề ấn một cái.
“A ---”
Hắn trực tiếp cắm thẳng tới yết hầu của cô, bị thứ cứng rắn đĩnh lên khiến Hoa Ly muốn nhả không được muốn nuốt không xong, khó chịu tới rơi nước mắt.
Cũng không cho cô có thời gian hòa hoãn quá lâu, hắn lại kéo đẩy vài cái, cứ vậy cắm rút trong miệng cô.
Đau rát lan tràn trong cổ họng, ngay cả bờ môi đang mυ'ŧ lấy côn ŧᏂịŧ cũng trở nên trắng bệch, lượng lớn nước dãi chảy từ khóe miệng cô xuống đất.