Phần lớn thời gian hắn chỉ lạnh lùng nhìn cô phát rồ, tiện đà cắt nước và thức ăn cho cô, chờ đợi cô đau khổ cầu xin, vô tình lại đáng sợ.
Bạc gia phát triển mạnh mảng công thương nghiệp, trải qua nhiều năm tích lũy, của cải nhiều vô cùng.
Với tư cách là người thừa kế duy nhất, Bạc Đình có rất nhiều tiền của tài nguyên mà người thường không cách nào tưởng tượng được, bất động sản lại càng nhiều vô số kể, muốn nhốt một Hoa Ly không cho người khác biết là chuyện rất dễ dàng.
Cô muốn rời đi, khó như lên trời.
Thấy hắn không nhúc nhích, còn đang sờ sờ tóc của cô, Hoa Ly chỉ có thể mềm giọng nói: “Tôi thật sự rất đói bụng.”
Thành thật mà nói, Hoa Ly rất sợ Bạc Đình hiện tại. Hắn có rất nhiều nhiều thủ đoạn hung ác có thể chơi chết người.
Từ lúc cô bị tai nạn xe tới khi tỉnh lại, hắn thậm chí còn thử muốn chơi chết cô.
Vài lần tìm được đường sống từ trong chỗ chết, từ trong xương Hoa Ly thật sự rất sợ hãi hắn.
“Cô của em muốn ăn gì?”
Cậu của hắn đã chết, cô cũng không còn là mợ út của hắn nữa, trên phương diện xưng hô hắn càng thích dùng cách xưng hô thân mật năm đó.
Thế nhưng mỗi lần nghe được xưng hô này phát ra từ trong miệng hắn Hoa Ly đều cảm thấy sởn tóc gáy, da đầu tê rần. Cô bị hắn túm tóc ép phải nằm sấp trong ngực hắn.
“Ăn gì cũng được.” Tháng ngày bị hắn nhốt, cô đã mất đi quá nhiều khát vọng.
Đôi tay cô đã từng hôn mò từ đầu vai xuống trước ngực cô, năm ngón tay xinh đẹp nắm lấy vυ' thịt đầy đặn bóp niết.
Hắn mới vừa dùng lực một chút đã có dòng sữa màu trắng phun ra. Hoa Ly đỏ mặt khuất nhục nhắm mắt lại.
Trong lúc dưỡng thương, hắn cho cô uống rất nhiều loại thuốc kỳ quái, thúc ra sữa chỉ là một trong số các phản ứng.
“Ưm…”
Chứng thính giác bị yếu của hắn đã được chữa hết, dù là tiếng rêи ɾỉ rất nhỏ hắn cũng có thể nghe được rõ ràng.
Năm ngón tay nắm lấy hai bầu vυ' lớn tới quá phận dần dần bắt đầu làm nhục nó.
Sữa tươi thấm ướt quần tây của hắn, trong không khí cũng tràn ra hương thơm mê người.
Hắn mặt không cảm xúc liếʍ láp dòng sữa trên đầu ngón tay, gương mặt trắng nõn dần trưởng thành, trở nên tuấn mỹ vô cùng.
Năm đó, chính là khuôn mặt này đã dụ dỗ Hoa Ly, hiện tại ngoại trừ sợ hãi ra cô không còn nghĩ gì khác được nữa.
Bởi vì cô nói ăn gì cũng được, Bạc Đình thả lỏng mái tóc dài của cô ra, cô còn chưa chuẩn bị sẵn sàng đã bị hắn đẩy từ giữa hai chân tới trên mặt đất.