Giới thiệu:Hệ liệt HGDS kể về hai vợ chồng thích xuyên qua nhiều thế giới, chơi trò sắm vai nhân vật tăng thêm tình thú.
Mình sẽ phân tách các thế giới và ghi chú ở đây nhé.
Mỗi phần rất ngắn, tầm 9-12c, mình sẽ miễn phí 3c đầu, giá 700đ cho 3-5c tiếp theo và 1500đ cho các chương còn lại nha.
Phúc lợi: 【 Mợ út của hắn 】 Chương 1-9 (Đã edit xong)
Thế giới 1: 【 Hiện Đại - Chú, Đừng Mà... 】Chương 10 (Đang edit)
Phúc lợi: 【 Mợ út của hắn 】
Lần Hoa Ly cặn bã nhất chính là ngủ với học sinh của mình, Bạc Đình mới mười tám tuổi, cô là gia sư của hắn, mà hắn thì là học sinh của cô.
Khi đó cô hai mươi ba tuổi, mới vừa tốt nghiệp đại học, đó cũng là lần đầu tiên của cô.
Lăn giường với một thiếu niên tuấn tú mới trưởng thành, trong một khoảng thời gian không dài không ngắn là mấy tiếng đồng hồ, hai người hết làm lại làm.
Sau khi xong việc, hắn ngượng ngùng nằm trên ngực cô, nói một câu đầu tiên cũng là câu cuối cùng.
“Em thích chị.”
Khi bị hắn thao tới cao trào, Hoa Ly nghĩ, hẳn lúc ấy cô cũng thích hắn, dù sao xét về gương mặt hay thân hình hắn đều là cực phẩm cô chưa từng gặp. Nhưng cũng chỉ thế, không hơn.
Sau khi cao trào qua đi, tất cả chỉ còn lại trống rỗng nhàm chán.
Cô còn nhớ rõ ngày đó bản thân mình vừa mặc váy vào vừa nhận lấy khăn tay hắn đưa tới, lau thứ dưới háng đi, sau đó hôn lên trán hắn một cái, còn ép sát vào tai hắn nói:
“Chị phải đi, ngày mai sẽ lại tới dạy học cho em.”
Hắn gật đầu, lỗ tai đỏ lên, dáng vẻ thuận theo cực kỳ mê người, còn thắt lại nơ con bướm ở ngang hông giúp cô.
Mặc dù hắn thắt không đẹp lắm nhưng ai kêu tay hắn quá đẹp, Hoa Ly còn cực kỳ vui thích hôn lên tay hắn.
Bạc Đình trời sinh thính giác yếu, cho nên rất tự bế hướng nội, cho tới bây giờ đều không thích nói chuyện.
Khi ôm Hoa Ly hắn ngửa đầu, đôi mắt ngập nước hệt như một con chó nhỏ.
Hắn đang mong đợi ngày mai, hi vọng cô sẽ tới sớm.
Thế nhưng… Ngày tiếp theo Hoa Ly không tới, thậm chí ba năm sau đó cô cũng không quay lại Bạc gia.
Nếu có thể, đời này Hoa Ly cũng không muốn đặt chân tới nơi đó nữa. Nhưng hết lần này tới lần khác cô lại thích một người đàn ông, mà hết lần này tới lần khác người đàn ông này lại là em trai út của mẹ Bạc Đình.
Khi bàn chuyện cưới gả, Hoa Ly lại theo anh tới Bạc gia một lần.
Sau đó cô gặp được cháu ngoại của vị hôn phu.
Hắn không còn là thiếu niên an tĩnh ít nói khó tả ngày trước, khi nhìn cô, trên gương mặt tái nhợt thậm chí còn biết cười, rất lễ phép gọi cô một tiếng.
“Mợ út.”
Hắn như đã quên mất cô, đương nhiên Hoa Ly cũng vờ như không nhớ gì hết.
Cô kéo tay vị hôn phu thân thiết trò chuyện với chị gái của anh, mọi người nói chuyện với nhau rất vui vẻ.
Khi rời khỏi Bạc gia, Bạc phu nhân còn đang cảm thán duyên phận kỳ diệu, hi vọng bọn họ có thể sớm ngày thành hôn thành gia.