" ola Kisaki, đột nhiên gọi cho tao xem ra sắp có bão rồi "
" Đừng lãm nhãm nữa Hanma, chuyện tao giao mày xử lý mày làm tới đâu rồi?". Kisaki nhíu mày mất kiên nhẫn hỏi.
" Sạch sẽ, vĩnh viễn không còn cái tên Iko nữa" gã nhàm chán liếc chiếc điện thoại trong tay.
" Được "
" Mày tính-"
Không đợi gã nói thêm lời nào anh nhanh gọn ngắt máy. Trong lòng tràn đầy sự hả hê vì đã loại bỏ được chướng ngại vật. Tay cầm ly sữa nóng nghi ngút khói vui vẻ bước nhanh đến căn phòng mà hắn đã cường dã em trai mình.
*Cạch
Tiếng bước chân lạnh lẽo tiến gần chiếc giường Takemichi đang nằm nghỉ nó ngơi.
"..."
Năm phút trôi qua, anh tiến đến bên cạnh giường rồi ngồi xuống, ôn nhu vuốt ve gò má đã bị hắn trong lúc tức giận đánh xuống mà xưng lên trông thấy. Đau lòng hôn lên môi em như đang hối lỗi.
" Anh biết em đã tỉnh, Michi" Giọng điệu vô cùng dịu dàng nhưng lại khiến cho người đang giả vờ ngủ kia run sợ mở mắt nhìn anh.
"Em...em xin lỗi anh. Em k-không cố ý .."
Tay run rẩy nắm chặt có tấm chăn đến nhăn nhúm. Em cố gắng giải thích.
Hắn không trả lời, im lặng nhìn chằm chằm tấm thân nhỏ nhắn của Takemichi thầm cảm thán em quá gầy cần vỗ béo một chút. Lúc lâu sao mới cất lời:
" Em từ nay không cần đến trường nữa, sẽ có gia sư đến dạy cho em. "
Đầu Takemichi chấn động một đoàn. Em sẽ không được đến trường nữa sao? Không muốn đâu... Em muốn gặp bạn bè, thầy cô và còn Iko nữa.
" Tại.. tại sao -" không đợi em hỏi anh ngắt lời:
" Bên ngoài rất nguy hiểm. Em nên biết anh là đang bảo vệ em khỏi những thứ nguy hiểm "
" Chỉ cần em ngoan ngoãn ở nhà, em muốn thứ gì anh cũng đáp ứng em" kisaki nói một cách thẳng thừng, chỉ thị em chỉ được hoạt động trong nhà lớn chịu sự giám sát của hắn.Takemichi quan sát biểu tình trên mặt anh như muốn xác nhận anh không gạt mình. Ánh mắt do dự di chuyển qua lại. Em có linh cảm nếu đồng ý sẽ mất một thứ gì đó mãi mãi.
Kisaki với tay lấy ly sữa đặt trên bàn vẫn còn ấm đưa đến miệng Takemichi, không để em cầm lấy mà trực tiếp bồi em uống hết. Hài lòng nhìn ly sữa trống rỗng, cưng chiều hôn lên má em rồi đỡ em nằm xuống tránh vận động mạnh sẽ ảnh hưởng vết thương bên dưới, tiếp tục dụ ngọt em.
" Em là bé ngoan đúng chứ? Bé ngoan là phải nghe lời anh hai, anh sẽ bảo vệ em...nhé!"
" .. Vâng em là bé ngoan nha, bé ngoan nghe lời anh hai " em kéo lấy chăn che hết nữa khuôn mặt, giương đôi mắt tròn xe ngoan ngoãn nhìn anh.
" Haha, Michi... Anh hai yêu em.." anh cuối đầu trân trọng đặt lên trán em một nụ hôn, ánh mắt nhu tình như hút đi linh hồn, người nằm dưới thoáng chốc ngượng ngùng cái miệng chu ra đáp lại:
" Em cũng yêu anh hai lắm"nói rồi còn hôn lên má anh một cái thật kêu.
Kisaki hài lòng rời đi, không quên chốt cửa phòng rồi tiêu soái bước đi như một vị vua đạt được mục đích của mình. Đem bảo vật quý giá giấu đi mà không một ai có thể cướp đoạt.
Michi của hắn...
Tâm can của hắn.
Ngoài lề:
" Mẹ nó Kisaki, sau này đừng có mà nhờ vả ông đây làm gì cho này nữa. "
"Hừ...chưa nói hết đã cúp máy, tao nhổ vào mặt mày" Gã đàn ông diện lên cho mình bộ vest lịch lãm đang phun ra lời hoa tiếng ngọc, đưa chân đạp ngã chiếc bàn ngã xổng xoài.
Đáng thương cho những tên bảo tiêu bên cạnh chẳng dám thở mạnh, trán túa ra mồ hôi nhễ nhại thầm nghĩ có lẽ cấp trên của họ cắn trúng dây thần kinh của No 2 Sanzu rồi
"Aaaaggrrrrr.. ăngggg nhăng nhăng nhăng"
__________________End___________________
Tác giả: Hủ ta lọt hố
Nguồn: Hủ ta lọt hố
Truyện chỉ đăng ở s1apihd.com và TruyenHD!