Diệp Yên Nhiên thấy thế cũng chạy theo, cô muốn chứng tỏ năng suất làm việc của mình, nếu tụt lại phía sau thì thế nào cũng bị người kia kɧıêυ ҡɧí©ɧ về thân thể nhỏ bé của cô. Trải qua thời gian dài làm việc chung, xem như cũng đã hiểu được vì sao tổ điều tra đặc biệt và đại đội chuyên án ngay từ đầu lại sinh ra hiềm khích lớn như vậy, tất cả đều là do anh ấy vừa khó tính vừa bất lịch sự.
Cứ mãi lẩm bẩm trong lòng, khó tránh khỏi bị phân tâm. Cô không biết rằng bóng người phía trước sẽ đột ngột dừng lại, chưa kịp phản ứng mà đã lao thẳng vào bóng lưng ấy.
Mũi Diệp Yên Nhiên nhói vì xót, sau đó dần đỏ lên, hai mắt đột nhiên mở to khiến Ngôn Thiếu Huy sững sờ.
Lúc này, cô không hề quan tâm đến việc mũi mình đang đau xót, một số hình ảnh rời rạc lóe lên trong đầu cô! Trong loạt ký ức đột ngột này, cô không biết vì sao bỗng nhiên ngã xuống đất, bên tai mơ hồ có tiếng bước chân đều đặn vang lên. Từ khi cô sống lại tới nay, ngay cả khi cô dùng cạn kiệt sức lực, đầu đau như búa bổ cũng không thể nhớ rằng cô đã chết như thế nào. Tại sao vừa rồi đυ.ng phải anh mà đã xảy ra phản ứng lạ lùng như thế?
Chẳng lẽ là vì…
Cô nhìn tấm lưng đầy đặn và rộng lớn của Ngôn Thiếu Huy với vẻ không tin nổi. Liệu có nên... Thử lại không nhỉ?
“Đi tiếp, Đi tiếp!”
Diệp Yên Nhiên bực bội vỗ trán, vội vàng bước đi, không biết tại sao vừa rồi cô lại có ý nghĩ kinh khủng như vậy. Đâm vào người cậu ta một lần nữa? Thế thì thà một mình đóng cửa lại rồi đâm đầu vào tường còn hơn.
Ít nhất, bức tường không thể nói gì được.
“Cái gì! ! Cái gì! ! ! Lũ khốn kiếp không có lương tâm! ! ! Lão Hoàng nhà tôi không còn nữa rồi mà các người hiện tại còn muốn nói loại lời này, cùng nhau chết đi! ! Dù sao tôi cũng không muốn sống nữa!" Có lẽ là do thời gian la hét quá lâu, lúc này giọng của người phụ nữ có chút khàn khàn, nhưng dù khóc lóc la hét lớn thế nào thì tay cũng không thả lỏng ra. Kết quả là cuối cùng mấy người xung quanh phải cố gắng lắm mới có thể kéo Phó Giám đốc Kim thoát khỏi tay người phụ nữ ấy.
Nói cho cùng thì mọi người đều sợ người phụ nữ kia phát tiết. Nếu sử dụng sức mạnh để ngăn cản thì không khác gì chọc vào thứ sức mạnh kinh hoàng gì đó có thể khiến bản thân bị thương. Vì vậy, hầu hết mọi người chỉ là khuyên can bằng miệng. Cũng chẳng có ai thực sự sử dụng hết sức mạnh của mình để ngăn cản.