Cửa Hàng Của Ta Thông Địa Phủ

Chương 2

Thấy đã lộ cái đuôi, Trương Hằng dứt khoát cũng không che lấp, “Là cái dạng này, ta lúc còn sống từng chịu đại ân một người. Sau vị ân nhân này lại tới địa phủ, chậm chạp không có đi đầu thai. Ta bởi vì cảm nhớ ân tình của hắn, liền cùng hắn ở cùng một chỗ. Trước đó vài ngày, tôi vô ý nói ra chuyện của cô, hắn tỏ ý rất muốn đến xem nhân gian như thế nào tôi muốn giúp hắn thực hiện tâm nguyện này."

" Trương đại ca là muốn báo ân vị kia." Thẩm Loan khen, cô không truy cứu nguyên nhân này thật hay giả, cô muốn làm cửa buôn bán này thì không thể không cùng Trương Hằng tạo một mối quan hệ tốt, hiện tại bán một cái nhân tình cũng không sao," Người anh mời đến liền được, đến nỗi thù lao, là người quen của Trương đại ca, vậy thì liền không thu."

Thấy nàng đồng ý Trương Hằng cười hắc hắc," Kia được rồi, liền như vậy định đoạt, ngày mai tôi mang hắn đến."

Hiệp nghị giữa hai người thành giao, Trương Hằng mang heo đám quỷ hồn từ cửa sau tiến vào địa phủ, còn Thẩm Loan tiếp tục dựa vào cửa sổ nhìn ánh đèn rực rỡ mới lên ở bên ngoài.

........

Trương Hằng nói được thì làm được ban đêm ngày hôm sau hắn quả thực mang một ông lão từ cửa sau đến.

Ông giáo mặc áo liệm dài, bộ dáng giống với lúc qua đời, khuôn mặt từ thiện phúc hậu, quanh than còn quanh quẩn một vầng kim quang, vừa thấy liền biết lúc sinh thời đã làm rất nhiều việc thiện.

"Vị này chính là Hà lão tiên sinh." Trương hằng giới thiệu.

Thẩm Loan cũng rất có lễ phép chào hỏi.

Hai bên chào hỏi xong, Trương Hằng có công chuyện nên đi trước lưu lại lão gia tử đang tò mò nhìn thế giới rượu đèn xanh hồng bên ngoài, hai mắt mê mang.

"Đây là nơi nào?" hết thảy những điều chứng kiến trước mắt cùng với nơi trong trí nhớ của ông không có một chỗ tương tự.

"Nơi này là Hàng thị ạ." Thầm Loan nói xong lại nhớ tới đây là tên Thành thời hiện đại, vì thế lại tiếp tục giải thích:" Trước đây còn gọi là Dư Hàng hoặc Tiền Đường còn trước nữa thì được gọi là Lâm An ạ."

"Đây là Dư Hàng sao?" Lão gia tử biết cái tên này. " Dư Hàng thế nhưng biến thành như vậy sao." Trước khi tới đây, ông nghe Trương Hằng nói qua mọi thứ bên ngoài biến đổi rất lớn, thời gian cũng cách triều đại ông từng sinh sống tận mấy trăm năm.

Nhưng ông trăm triệu không nghĩ tới thế giới này sẽ trở nên...... kỳ quái như vậy!

"Đúng vậy, ngài xem nhiều sẽ quen." Thẩm Loan nói.

"Nga" lão gia tự gật đầu lại nói:" vậy Lí Thủy đâu Lí Thủy có đổi tên không."

"Nơi ngài nói là huyện Lí Thủy dưới chân núi Nhạn Quy sao ạ." Thẩm Loan hỏi

"Đúng vậy, ta là người Lí Thủy." Lão gia tử nói.

"Nơi đó không đổi tên. Nếu Lí Thủy là quê của ông ông có muốn về xem không? Thẩm Loan hỏi. Mở cửa buôn bán, tự nhiên muốn phục vụ tận tình.

Lão gia tử có chút kinh hỉ:" Có thể sao?"

" Đương nhiên là có thể ạ." Căn phòng này của cô tuy được làm bằng giấy nhưng quốc gia nào cũng có thể tiến vào được, điều tiên quyết là không thể để người khác phát hiện," Lí Thủy huyện cách nơi này quá xa, cháu không thể lập tức di dời đến địa phương xa như vậy, phải tìm cái xe để đi nhờ mới được."

Thẩm Loan nghĩ, vừa lúc phía trước bọn họ có cái xe vận tải lớn đi qua. Tâm Thẩm Loan vừa động, căn phòng giấy lập tức bay về phía chiếc xe tải mà nơi đặt căn phòng ban đầu hiện tại khôi phục thành hình dạng ban đầu chưa có trang hoàng cửa hàng.

Phòng giấy thành công bám vào xe tải, Thẩm Loan cao hứng mà vỗ tay, quay người lại thì phát hiện một đàn heo béo ục ịch đang chăm chú nhìn mình...

heomini: Chiều nay vào thấy truyện được duyệt rồi xem lại thấy c1 đăng 2 tháng trước rồi, ko phải tui bỏ truyện giờ mới đăng tiếp c2 đâu nha. Tại lúc đó tui làm rồi nhưng thiếu link convert ko được duyệt nên giờ làm lại mới được duyệt nha mn.Nó tính từ lúc yêu cầu duyệt ấy.