Tận Thế Tái Sinh: Hi Vọng Cuối Cùng

Chương 49: Thảo luận

Sau một hồi nhào nặn, vò đầu, bứt tai, cuối cùng hắn cũng tránh thoát được ma trảo của mẹ hắn, mà cuối cùng thì cả nhà hắn cũng bắt đầu trở lại nghiêm túc để bắt đầu nghĩ đến những kế hoạch của tương lai.

"Vậy ý con là còn 1 năm 4 tháng nữa là tới cái ngày đó đúng không?" Trong giọng nói của Bố hắn đã có chút nghiêm trọng.

"Đúng ngày 1 tháng 1 năm 2023 sẽ là ngày trò chơi chính thức bắt đầu" Hắn cũng trả lời lại một câu rất khẳng định

"Vậy hóa ra con xây sân vận động là có mục đích từ trước, con nghĩ chúng ta nên làm gì tiếp theo?" Đã đến nước này, đã không thể ngăn cản vậy thì cũng chỉ còn cách chuẩn bị đối đầu.

" Bố mẹ đang có một nhóm người chơi chuyên đánh quái vật để lấy trang bị đúng không? Bây giờ hãy cho bọn họ toàn bộ trở về luyện tập những chiêu thức cơ sở, đặc biệt phải cho họ tự lĩnh ngộ, không được dùng sách kỹ năng. " Bố mẹ hắn trong thời gian trước đã lập một công ty chuyên bán vật phẩm trang bị ở trong trò chơi, tương lai có thể sử dụng những người này để tăng lên mức độ an toàn.

" Còn nữa, con nghĩ chúng ta nên chuyển đi sống ở ngoại ô. Ở đây không an toàn, cũng nên cho nhóm người chơi đó chuyển đến đó. Mà hằng ngày cũng phải cho bọn họ tập luyện thể lực, không thể chỉ để họ chơi game." Khi trò chơi giáng lâm xuống đời thực, ở trong thành phố cực kỳ nguy hiểm. Tuy hắn đã có thể nắm chắc bảo vệ bố mẹ hắn nhưng vẫn không muốn quá chủ quan, việc hắn trở về có gây hiệu ứng gì hay không, bản thân hắn cũng không biết.

" Vấn đề này không lớn, chỉ cần chi đủ tiền chắc chắn bọn họ sẽ làm. Để đảm bảo cũng nên xây một khu nhà ở cho cả người nhà bọn họ thì lúc tận thế giáng lâm cũng sẽ không có ai hai lòng. " Mẹ hắn là một người rất giỏi điều khiển tâm lý của người khác, có mẹ hắn sắp xếp chắc chắn sẽ ít đi những trường hợp phản bội.

" Con nghĩ bố mẹ cũng nên chuyển trụ sở kinh doanh và xây dựng thêm khu chung cư ở phía ngoài thành để chuẩn bị. Sau này người chạy ra ngoài sẽ rất nhiều nếu không chuẩn bị kỹ đám đông hỗn loạn đó sẽ trở thành một rắc rối rất lớn. Con đã cảnh báo nhiều người nhưng chắc nhiều người sẽ không tin tưởng, xem như vận may của họ không tốt vậy. " Khi tận thế phủ xuống chắc chắn sẽ nhiều người bắt đầu chạy trốn ra ngoài thành, việc đó cũng có thể dẫn đến bạo loạn. Nhưng nếu lợi dụng tốt những người này sẽ có thể gia tăng khả năng phòng thủ.

" Mẹ cũng nghĩ sẽ có nhiều người không nguyện ý tinh tưởng, hay con đi biểu diễn như vừa rồi cho bọn họ xem đi " Mẹ hắn nói hắn sử dụng cách vừa rồi và đi nói với một số người để bọn họ tin tưởng.

" Mẹ không định để họ bắt con trai mẹ về làm chuột nghiên cứu chứ? " Hắn nếu lộ ra khả năng này, không nói có ai tin tưởng hay không. Nhưng chắc chắn sẽ bị bắt đi làm chuột bạch trong phòng thí nghiệm.

" A, là mẹ già lẩm cẩm. Cũng tại vì mẹ có đứa con không chịu lấy vợ, giờ mẹ cũng cảm thấy già đi 20 chục tuổi, đầu óc không được minh mẫn nữa. Sao số tôi khổ quá, cho tôi có đứa con vô ơn, bất hiếu như này " Mẹ hắn vừa nói vừa ôm mặt giả vờ khóc.

Không còn hoài nghi gì nữa, hắn có thể xác định, chắc chắn là Sở Nhật Nam với hắn bị hoán đổi trong bệnh viện.

Ba người bắt đầu lên kế hoạch và chuẩn bị cho những ngày tháng sắp tới đây, tiếp theo bọn họ cần di chuyển địa điểm nhà ở, còn phải xây dựng rất nhiều thứ, số tiền bỏ ra cũng không phải là một con số nhỏ. Nhưng coi như phá sản họ cũng phải làm, cũng chỉ cần có thể duy trì được thêm 1 năm 4 tháng nữa là đủ rồi.

" Con không muốn đi học nữa, con muốn ở nhà vào trong trò chơi " Còn 1 năm 4 tháng cũng không thể tiếp tục dành thời gian cho việc đi học nữa.

" Mẹ không đồng ý " Ba hắn có vẻ còn đang trầm ngâm suy nghĩ thì mẹ hắn đã trả lời. Mà hắn cũng hơi ngạc nhiên, mẹ đã biết có tận thế sắp đến còn bắt hắn đi học làm gì.

" Không cần hỏi lý do mẹ không cho là không cho, con có thể nghỉ nhưng không được bỏ học hoàn toàn " Mẹ hắn cũng không cho hắn thời gian tiếp tục hỏi lại, cũng đưa ra giới hạn cuối cùng mà Tô Vũ phải làm.

" Được, con sẽ dành thời gian rảnh đi học " Hắn cũng không muốn đôi co với mẹ hắn. Nếu hoàn thành xong các nhiệm vụ hắn sẽ suy nghĩ một chút về việc đi học.

" Con còn quen một người bạn tên Cao Tuấn, hắn đang là tội phạm bị truy nã, bố mẹ mang người tới đón hắn về đây giúp con " Cũng nên mang ông bạn Cao Tuấn về đây để có nơi ở an toàn, không thể tiếp tục lang bạt được.

" Chuyện này cũng không khó, để bố cử vài người đi đón hắn giúp con " Làm ăn trong giới thương trường nhiều năm, bố hắn vẫn có vài người bạn có thể tin tưởng giao phó được.

Từ khi trải qua trận chiến thành Gdane, tuy không biểu hiện ra ngoài nhưng trong lòng hắn vẫn có chút khổ sở. Tuy trận chiến đó vì hắn mà số người chết cũng đã ít đi, nhưng mỗi lần nhớ về những người lính hai bên, hắn lại suy nghĩ. Là ai sai? Là binh sĩ quân Frank sao? Họ vì miếng ăn cho gia đình là sai sao? Là binh sĩ thành Gdane sao? Họ vì bảo vệ gia đình cũng là sai sao? Là thế giới này sai sao? Hắn cũng không biết.

Tâm trí hắn có chút hỗn loạn, nhưng khi về nhà hắn được ở bên người thân, hắn lại được an lòng. Được nghe tiếng mẹ hắn giận dỗi, được nghe tiếng ba hắn đứng một bên cười, có lẽ hắn may mắn hơn những binh lính đó, cũng có lẽ chưa tới lúc mà hắn phải đối diện với hoàn cảnh như họ. Nhưng ít nhất vào lúc này hắn đã tiếp tục cảm giác ấm áp của gia đình. Thế giới sai hay không hắn không biết, nhưng hắn sẽ cố gắng để người chết ít đi một chút, chỉ thêm vài người, vài người thôi cũng đã đủ rồi.

Kết thúc buổi thảo luận cùng với bố mẹ hắn, việc di chuyển có lẽ không phải ngày một ngày hai là có thể thực hiện được. Hắn cũng tin với năng lực của họ giải quyết những vấn đề này cũng không quá khó khăn.

Bọn họ thảo luận đã từ đêm qua tới sáng nay mới kết thúc, hắn cũng không muốn đi ngủ mà quay lại trò chơi chuản bị cho lần di chuyển đến đất nước Frank của hắn.

【Ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ chiến tranh (2): Bảo vệ】

【 Ngươi nhận được phần thưởng: Chúc phúc từ vị thần dấu tên (LV max) 】

【Chúc phúc từ vị thần dấu tên (LV max) 】

Đặc tính: Tất cả các chỉ số của bạn vĩnh viễn + 5 ( Không bao gồm chỉ số may mắn)

Nói rõ: Vị thần dấu tên không muốn bạn biết tên của Người. Tuy bạn không phải là một tín đồ của Người nhưng vì biểu hiện của bạn trong trận chiến của thành Gdane và đã bảo vệ được những tín đồ của Người. Vị thần quyết định trao tặng cho bạn như một món quà cảm ơn.

.....

Hướng ánh mắt nhìn về phía tượng thần này, từ lúc đến thành Gdane đến nay hắn vẫn luôn nghĩ đó chỉ là một bức tượng bình thường để người dân Gdane có thể đặt vào đó niềm hi vọng. Không ngờ bức tượng này là của một vị thần. Hơi cúi đầu về phía tượng thần một chút xem như cảm ơn món quà, Tô Vũ cũng không nhìn nhiều nữa mà quay người rời đi.

"Tự do! sao có thể dựa vào kẽ địch ban phát! tự do chính bản thân mình giành lấy"