Thập Niên 90: Quân Trưởng Cưng Vợ Lên Trời

Chương 31: Vô Lương Tâm

Lý Mai Hoa ngăn ông ta lại, không hỏi nguyên nhân, bà ta dịu dàng nói với Tô Nhuyễn: "Vậy giờ cháu muốn như thế nào?"

Tô Nhuyễn nhìn Lý Mai Hoa, nghiêm túc nói: "Dì Lý, cháu muốn đi học lại."

" Cháu biết Điềm Điềm đi học ở trường song ngữ Thánh Đức có học phí rất cao, Minh Phong vào ban học em ấy thích, mọi người còn muốn mua nhà, cháu thấy dì Đỗ bảo giờ trong nhà đang nợ rất nhiều.."

Tô Nhuyễn nhìn Tô Văn Sơn, trịnh trọng nói là biện pháp cô nghĩ đã lâu: "Con biết tiền nhà họ Lộc hỏi cưới rất cao nhưng con vẫn muốn học Đại học, học phí con sẽ tích góp không để bố phải bỏ ra một đồng."

" Về tiền hỏi cưới của nhà họ Lộc, sau khi tốt nghiệp con sẽ trả lại, họ đưa bao nhiêu con trả bấy nhiên, con biết thế là bất hiếu nhưng con muốn đi học. Chỉ cần bốn năm thôi, sau này con sẽ trả lại gấp đôi tiền."

Lý Mai Hoa nghe xong thì vô cùng tức giận, bên cạnh có mấy người nghe được, trong đó một cô gái hơi mũm mĩm nổi nóng nói: "Sao cô hiền thế?"

" Bố cô bán cô lấy tiền đấy, cô không muốn bị mọi người nói là bất hiếu à?"

" Không ngờ đấy, nhà ai cũng mong con mình vào Đại học thế mà có người không cho con đi học còn bắt nó cưới chồng. Nhìn mặt thì đàng hoàng, không ngờ lại là kẻ gia trưởng phong kiến."

Có người thì thầm:" Không phải kẻ gia trưởng phong kiến đâu, đây là cục trưởng cục giáo dục đấy. Điểm của Tô Nhuyễn luôn đứng nhất nhì, chắc chắn vào được Đại học."

" Ối giời, nói thế mà nghe được, con gái học ở trường Thánh Đức, con trai thì được vào trường nó chọn."

" Chắc đây là mẹ kế rồi."

" Đúng thế, Đỗ Hiểu Hồng kia được lợi to." Huyện Khai Vân không lớn, ai có chuyện mọi người đều biết.

" Quá đáng thật, mang tiếng cục trưởng cục giáo dục, loại này mà ở trong cục hả?"

Mọi người bàn tán, đánh giá làm Tô Văn Sơn xấu hổ nhưng vì cái danh cục trưởng nên ông ta không dám nói gì.

Lý Mai Hoa còn xác nhận lại với Tô Nhuyễn: " Cháu không muốn cưới?"

"Nhưng hôm qua bà cháu nói đang chuẩn bị hồi môn cho cháu rồi."

Trong lòng Tô Nhuyễn khinh bỉ nhưng trên mặt lại không tin nói: "Sao có chuyện ấy được?" Nói xong mắt Tô Nhuyễn đỏ lên nhìn Tô Văn Sơn xong lại nói: " Cháu, cháu chuẩn bị của hồi môn."

Giọng nói buồn rầu, nước mắt rơi xuống: "Nhưng cháu muốn đi học."

Lý Mai Hoa thấy thế thì đã hiểu, bà ta chất vấn Tô Văn Sơn: "Cục trưởng Tô, chuyện này là sao? Tô Nhuyễn phải gả cho ai, ông nói đi, tôi có nhiều mối quan hệ sẽ giúp ông tìm hiểu nhà đó cho."

Tất nhiên Tô Văn Sơn không thể nói, chuyện nhà họ Lộc nếu nói ra nhà ông sẽ gặp rắc rối mất, hơn nữa để Lý Mai Hoa biết chuyện lại càng phiền phức.

Ông ta chỉ có thể lấy lùi làm tiến, thở dài nói với Tô Nhuyễn: " Con đấy, lúc bố nói cho con đi học thì con nói đánh chết cũng không học một mực đòi kết hôn."

Ông ta giả vờ như bị con gái nói dối mình: "Thôi, nếu con đã nghĩ thông thì được rồi, bố cũng muốn con đi học."

Nghe ông ta nói như thế, có người tỏ vẻ khinh thường, Lý Mai Hoa cũng không ra vẻ hùng hổ nói ông ta mà chỉ cười đồng ý, nói: " Đúng rồi, nhà cháu cũng không nghèo đến nỗi phải đạp nồi bán lấy tiền cho cháu đi học, cục trưởng Tô cũng học Đại học ra chẳng lẽ lại không rõ được cái lợi cái hại?"

" Trước kia chỉ nghe đến bắt con đi học chứ chưa nghe chuyện bán con lấy tiền hỏi cưới, đúng là chỉ có cha kế mẹ kế mới làm vậy."

" Cục của chúng ta không thể có loại người vô lương tâm như này."

Khóe miệng Tô Văn Sơn căng cứng, năm nay là thời điểm quan trọng để ông ta thăng chức, không thể để danh tiếng có vết nhơ.

Ông ta giả bộ bất đắc dĩ nói: "Sao tôi có thể nghĩ thế, hơn nữa nhà tôi chỉ đang khó khăn tạm thời, sao có thể dùng Nhuyễn Nhuyễn đổi lấy tiền, nó học đỗ được vào Đại học, tôi vui là người vui nhất."